Lão Cừu mặt mũi tràn đầy đắng chát, giờ phút này toàn thân băng bó.
Dược tề đã phá hủy thân thể của hắn, bây giờ hắn rất miễn cưỡng mới có thể đứng lên.
Nhìn bên ngoài bệnh viện đàn dị thú như nước thủy triểu, hắn lại ko làm được cái gì.
Phòng ngự của bệnh viện đã triệt để bị công phá.
Dị thú đã xâm nhậm vào bệnh viện, trong bệnh viện chế tạo giết chóc.
Bên tai ko ngừng truyền đến tiếng kêu la thảm thiết.
Thái Dung thành đã thua……..
Khụ khụ---------
Lão Cừu khó khăn cầm lấy đao hợp kim của mình.
Cứ như vậy mà chết ở chỗ này, dường như ko phải lựa chọn tốt.
Ban đầu hắn cho rằng Thư Tiểu Bạch sẽ là người thừa kế của mình và đội trưởng Lục Nhậm.
Đặc biệt là tối hôm qua Thư Tiểu Bạch dẫn đội đoạt lại mỏ lam tinh.
Tuy rằng khi bọn họ trở về, Lão Cừu đã nằm trong bệnh viện.
Nhưng mà sau đó hắn nhận được hồ sơ báo cáo.
Từ trong hồ sơ hắn đã nhìn ra được nhiều điều.
Đáng tiếc, dị thú ko cho bọn hắn cơ hội này.
Nếu như có thể để cho Thư Tiểu Bạch trưởng thành.
Như vậy Thư Tiểu Bạch sẽ là người bảo vệ cho Thái Dung thành trong mấy chục năm sau.
Nếu như bây giờ mình có thể cử động, nếu như bây giờ mình có thể chiến đấu, có lẽ sẽ trở thành người dẫn đường tốt hơn cho Thư Tiểu Bạch.
Đúng lúc này, phòng bệnh của hắn bị phá ra.
Một đầu dị thú tiến vào gian phòng của hắn.
Đao của Lão Cừu đang run lên.
Hắn ko phải đang sợ, chẳng qua là ko cam lòng.
Trước đó mỗi buổi tối, một mình Lão Cừu có thể giết một hai trăm đầu dị thú như vậy.
Nhưng hắn bây giờ, một đầu đều ko giải quyết được.
Rống-----
Đúng vào lúc này, một tiếng gào lớn truyền đến từ cách đó ko xa.
Đó là thanh âm mà Lão Cừu chưa từng nghe thấy.
Là loại dị thú mới sao?
Lão Cừu nghiêng đầu nhìn về phía âm thanh phát ra.
Đó là một dị thú cực lớn đang bay trên không trung.
Lớn lên giống với thằn lằn, thân dài vượt qua 20m, còn có một đôi cánh cùng loại với cánh dơi, cũng ko phải thằn lằn có thể có được.
Còn có vẩy đen và đỏ bao trùm toàn thân, toàn thân phán tán ra một loại khí tức khiến cho người ta sợ hãi.
Không đúng, không phải dị thú!
Dị thú tuy ko ít loại có hình thể lớn, có thể bay.
Thế nhưng dị thú ko có vẩy! Tất cả chủng loại dị thú đều ko có vẩy.
Đây ko phải dị thú!
Đúng lúc này, đầu quái vật kia bắt đầu phun ra hỏa diễm.
Vừa bay vừa phun, hướng về phía bệnh biện đi đến.
Có dị thú biết bay muốn tiến lên ngăn chặn đầu quái thú khổng lồ kia.
Chỉ thấy trên lưng quái thú khổng lồ xuất hiện rất nhiều ánh lửa, sau đó bầu trời xung quanh đột nhiên bao liệt.
Hơn mười đầu dị thú biết bay bị đốt thành than rơi xuống.
Trên đầu con quái thú kia có người?
Con quái thú này bị người khống chế?
Lão Cừu kinh nghi bất định nhìn người trên đầu con quái thú.
Thế nhưng đang là ban đêm, hắn nhìn ko rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy bóng người lờ mờ.
Giờ phút này Thư Tiểu Bạch đang ở trên đầu của Đại Đầu.
Đột nhiên, hắn thấy cửa sổ của một phòng bệnh trong bệnh viện có một bóng người .
Lão Cừu? Thư Tiểu Bạch lờ mờ nhận ra bóng dáng của Lão Cừu.
“Đại Đầu, bay qua chỗ kia.”
Đứng trước cửa sổ, Lão Cừu đột nhiên thấy quái thú khổng lồ đang hướng về phía hắn bay đến.
Hắn giờ phút này chỉ muốn chạy, nhưng đầu dị thú ở cửa đã chặn lối đi, đang nhìn chằm chằm hắn.
Choang---
Cửa sổ thủy tinh sau lưng Lão Cừu bị vỡ nát.
Lão Cừu nhìn trong những mảnh thủy tinh tán loạn, có một thân ảnh xông đến, sau đó cho đập phát chết luôn đầu dị thú đang chặn cửa.
Lão Cừu nhìn trợn mắt há mồm.
“Tiểu Bạch?” Lão Cừu bất khả tư nghị nhìn Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch cả người đầy máu cùng với mảnh vụn thủy tinh.
“Lão Cừu, thật trùng hợp a.”
“Ngươi đây là?”
“Một lần chạm đất ko hoàn mỹ.” Thư Tiểu Bạch vỗ vỗ vụn thủy tinh trên người.
Hắn âm thầm hạ quyết tâm, sau này tuyệt đối sẽ ko dùng thân thể đập thủy tinh.
Lão Cừu nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện đầu quái thú kia vẫn đang đập cánh, nhìn vào phòng bệnh của hắn.
“Đây là…….”
“Tiểu đệ ta mới nhận.” Thư Tiểu Bạch nói : “Nhìn qua sức khỏe của ngươi ko phải rất tốt nhỉ?”
“Tối hôm qua ngủ ko đủ giấc.” Lão Cừu nói.
“Muốn ta tìm giúp ngươi một chỗ có thể ngủ một giấc an ổn ko?”
“Bây giờ trong Thái Dung thành, còn có chỗ nào an ổn sao?”
“Không biết, cứ đi dạo một vòng, khả năng có thể tìm được mấy khách sạn giá rẻ đi.”
Thư Tiểu Bạch cõng Lão Cừu lên lưng, sau đó nhảy lên đầu Đại Đầu.
“Đi thôi, qua bên kia.” Thư Tiểu Bạch chỉ hướng nhà mình.
“Con hàng này từ đâu đến?” lão Cừu hỏi.
“Kết quả của phòng thí nghiệm nào đó, ban đầu ta bị xem thành đồ ăn vứt trước mặt nó, kết quả ko cẩn thẩn phát hiện ra, ta và nó ở chung rất vui vẻ, sau đó liền kết bái làm huynh đệ.”
“Nó ăn cái gì?”
“Thực đơn của nó rất loạn, có đội trưởng, có đội trưởng mới nhậm chức, cùng với đám người chế tạo ra nó, sau này ta sẽ để ý đến việc ăn uống của nó hơn.”