Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 59 - Chương 59 - Tận Thế Chi Hoàn!! Tiếng Chuông Vang Lên

Chương 59 - Tận Thế Chi Hoàn!! Tiếng chuông vang lên
Chương 59 - Tận Thế Chi Hoàn!! Tiếng chuông vang lên

Một lát sau, đã trở lại nhà của Thư Tiểu Bạch.

“Đội phó.” Mộc Kiến Bình và An Nam nhìn thấy Lão Cừu, vội vàng đi đến.

“Ta đã ko phải…đội phó.” Lão Cừu thở dài.

Trận chiến tranh này, ko chỉ có hắn, toàn bộ Thái Dung thành đều thất bại thảm hại.

“Ta còn có thể chiến đấu!” Mộc Kiến Bình cắn răng nói ra.

Lão Cừu yên lặng nhắm mắt lại: “Ngoài thành còn có mấy chục vạn dị thú, chúng ta đã thua.”

Thư Tiểu Bạch nhìn mọi người nói ra: “Người trong thành vẫn còn ko ít, vừa mới bay về, ta phát hiện có ko ít cường giả, bọn hắn vẫn đang chiến đấu.”

“Vô dụng thôi, người có chiến lực của nhân loại quá ít.” Lão Cừu lắc đầu: “Trừ khi có thể giết chết toàn bộ dị thú ngoài thành, sau đó lại chậm rãi thu dọn dị thú trong thành.”

Thư Tiểu Bạch giãn gân giãn cốt một chút: “Ta cần nghỉ ngơi 10 phút.”

“Tiểu Bạch, mang theo bọn họ đi thôi, Thái Dung thành…… Thái Dung thành đã ko cứu được rồi.” Lão Cừu thở dài nói ra.

“Ngươi cứ nằm đi, ta còn có đại chiêu chưa sử dụng”

(đại chiêu= chiêu thức lớn, skill ultimate)

Thư Tiểu Bạch ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu minh tưởng hồi phục ma lực.

“Ông chủ, ngươi muốn dùng chiêu đó phải ko?”

Lâm Tố kích động nhìn Thư Tiểu Bạch.

Những người khác thì vẻ mặt mê mang, tò mò nhìn Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch yên lặng nhắm mắt lại: “ Câm miệng, yên lặng một chút cho ta, để ta khôi phục ma lực.”

Lâm Tố trề môi, lập tức lùi sang một bên.

Nhưng mà trong mắt hắn tràn đầy cuồng nhiệt.

Đại Đầu vẫn đang thể hiện sự vui mừng của mình ở chung quanh tòa nhà.

Từ khi sinh ra nó vẫn luôn ở trong sào huyệt nhỏ hẹp.

Chưa từng được đi ra khỏi sào huyệt bao giờ.

Thậm chí còn chưa từng được ăn cơm no bao giờ.

Chính xác mà nói là chưa từng được thỏa mãn.

Không có bạn bè, ko có tự do, ko có đồ ăn……..

Bây giờ rốt cục nó đã lấy lại được tự do.

Nó cảm thấy mình hoàn toàn ko mệt mỏi.

Giống như có sức mạnh dùng ko bao giờ hết.

Mọi người nhìn Đại Đầu, trong lòng lo lắng.

Nó sẽ ko vui mừng quá mức mà đem nhà của Thư Tiểu Bạch phá đi chứ.

Lão Cừu cũng âm thầm thất vọng.

Nếu như Thư Tiểu Bạch có thể Đại Đầu có thể đi ra sớm một chút.

Bất kể là phòng thủ thành, hay là phòng thủ mỏ lam tinh đều có thể vô cùng vững chắc.

Đáng tiếc đã quá muộn, từ khi mỏ lam tinh thất thủ, hoàn cảnh của Thái Dung thành đã ko thể khống chế.

Cuối cùng, ma lực của Thư Tiểu Bạch đã hồi phục đầy đủ.

51 vạn ma lực.

Thế nhưng nội tâm Thư Tiểu Bạch vẫn ko chắc chắn.

51 vạn ma lực, có thể phát động được cấm chú sao?

Thư Tiểu Bạch đi vào trong sân, giơ hay tay qua đầu.

Lâm Tố kích động ko kiềm chế nổi.

“Ông chủ của ngươi đang làm gì?”

Lão Cừu tò mò hỏi, Mộc Kiến Bình và An Nam cũng rất tò mò.

Hai tay Thư Tiểu Bạch giơ cao, duy trì tư thế này 10 phút.

Ba người vẻ mặt mờ mịt, đây là đang làm gì? Giơ tay đầu hàng sao?

Đúng lúc này, một cái ma pháp trận khổng lồ xuất hiện ở trên không trung của phòng thí nghiệm.

Lão Cừu, Mộc Kiến Bình và An Nam trừng to mắt, bất khả tư nghị nhìn ma pháp trận khổng lồ trên đỉnh đầu.

Cái thứ nhất, Tụ Linh trận!

Thi triển Tụ Linh trận tiêu hao 5 vạn ma lực của Thư Tiểu Bạch.

Nhưng sau khi ma pháp trận này thành công, Thư Tiểu Bạch phát hiện tốc độ hồi phục ma lực của mình tăng lên đáng kể.

Cái Tụ Linh trận này đối với phòng thí nghiệm mà nói thì thật sự là to đến mức khó có thể tin.

Thể nhưng đối với Thái Dung thành mà nói, cũng ko đáng là gì.

Ma pháp trận đường kính 1000m, so với Thái Dung thành chỉ có thể coi là nhỏ bé.

Sau đó ma pháp trận thứ 2, giảm bớt ma lực tiêu hao.

Cái thứ ba….thứ mười….thứ mười lăm……….

Một vòng lại một vòng, bao chùm lên nhau càng ngày càng lớn.

Cuối cùng hình thành một ma pháp trận, Tận Thế Chi Hoàn!!

Ma pháp trận tối hậu(cấp cao nhất), cấm chú!

Ma lực xuyên qua ma pháp trận, bắt đầu khuếch tán ra toàn bộ Thái Dung thành.

Ma lực vô hình ở trên trời đan xen, giống như một bàn tay vô hình đang vung bút vẽ lên bầu trời những vòng tròn thần bí.

Giờ phút này, hình dáng của Tận Thế Chi Hoàn cũng trở nên rõ ràng.

Tất cả mọi người mờ mịt nhìn ngẩng đầu nhìn lền bầu trời.

Đó là cái gì?

Không ai biết, cũng ko ai có thể lý giải.

Rống---------

Đại đầu ngửa mặt lên trời thét dài.

Nó đang phát ra tiếng vui thích.

Nó ưa thích loại hoàn cảnh này, ưa thích hoàn cảnh ma lực tràn ngập này.

Ma lực của Thư Tiểu Bạch đã dùng xong 40 vạn, dưới sự trợ giúp của Tụ Linh trận mỗi giây có thể hồi phục 5000 ma lực.

Thế nhưng với tốc độ tiêu hao này, chỉ như muối bỏ biển.

Thư Tiểu Bạch bắt đầu thở dốc, nhưng thời điểm này ko có cách nào dừng lại.

Nếu hắn dừng lại, ko chỉ là thi triển cấm chú thất bại đơn giản như vậy.

Ma lực ko được khống chế sẽ dẫn nổ toàn bộ Thái Dung thành.

Có lẽ uy lực ko khổng lồ bằng cấm chú.

Thế nhưng giết chết tuyệt đại đa số sinh mệnh ở Thái Dung thành không khó.

Lão Cừu, Mộc Kiến Bình và An Nam cảm thấy da đầu run lên.

Đây là hình ảnh chân thật sao?

Bọn họ tưởng như đây chỉ là ảo giác của mình.

Thư Tiểu Bạch trán nổi gân xanh, vừa cưỡng ép mình phải tỉnh táo, vừa nóng vội hy vọng ma lực có thể hồi phục nhanh hơn một chút.

Tận Thế Chi Hoàn chậm rãi chuyển động, giống như một cái đồng hồ cực lớn thần bí mà khó hiểu.

Bình Luận (0)
Comment