An Nam ko hề hoang mang xuống xe.
Hắn phát hiện đây ko phải ăn vạ.
Ít nhất ăn vạ sẽ ko đem bản thân bỏng đến mức độ này, nhìn qua như đang hấp hối.
An Nam đi lên xem xét, phát hiện đây là một bé gái mười mấy tuổi.
Dù mặt của nàng đã bị đốt khiến cho thay đổi hoàn toàn, nhưng vẫn có thể phân biệt được.
An Nam suy nghĩ một chút, lấy ra đồng hồ.
Nếu như thiếu nữ đáng thương này có tư chất học ma pháp, vậy thì mang về.
Nếu ko, cho nàng chút thức ăn, rồi đặt nàng trở lại ven đường.
Sau khi nhìn đồng hồ, An Nam lắc đầu.
Thật khiến người ta thất vọng…
An Nam kéo thiếu nữ đến ven đường, vứt xuống một chút thức ăn và mấy cái bạch tinh tệ.
Đang muốn rời đi, thiếu nữ liền bắt lấy cổ chân của An Nam.
“Đừng đi….ta ko thể chết…giúp ta…”
“Xin lỗi, ta ko giúp được ngươi…” An Nam đang muốn giật chân ra.
Lại phát hiện sức mạnh của thiếu nữ lại lớn hơn mình tưởng.
An Nam có chút bất ngờ, gương mặt cơ hồ đã bị đốt cháy kia, hai mắt lại tràn đầy dục vọng cầu sinh, còn có một loại đồ vật tên là ko cam lòng.
An Nam suy nghĩ vài giây rồi hỏi.
“Ngươi có thể chất đặc thù quý hiếm nào ko?”
Đầy đường là người cần cứu vớt, tại trong khu an toàn, nhìn quanh liền có thể thấy rất nhiều người đang kéo dài hơi tàn, nằm ở nơi hẻo lánh chờ đợi tử vong, cho nên tại sao phải cứu nàng?
Hắn muốn tìm một lí do để thuyết phục chính mình.
“Ta có Tinh Hồng thể chất, là thể chất đặc thù, rất hiếm…” thiếu nữ chính là Lý Thục Vân.
Nàng vẫn còn sống sau trận cháy lớn kia.
Nhưng nàng đã bị bỏng nghiêm trọng.
Nàng ko muốn chết, nàng ko muốn cam chịu mà chết như vậy.
Nàng muốn báo thù, báo thù…
Nhưng hiện tại điều duy nhất nàng cần làm ko phải báo thù, mà là sống sót.
Sở dĩ nàng chọn An Nam, là bởi vì nàng cảm giác được khí huyết trong cơ thể An Nam rất mạnh mẽ.
Khí huyết của hắn so với tuyệt đại đa số lão sư của Chiến Tranh học viện còn mạnh mẽ hơn.
Tinh Hồng thể chất ko chỉ có thể khống chế máu của mình, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến tốc độ lưu chuyển máu của người khác.
Lý Thục Vân chọn người như vậy, bởi vì nàng cảm thấy cao thủ như vậy sẽ có sự kiêu ngạo của mình, ít nhất cũng ko bị mình liên lụy.
Đương nhiên, loại lựa chọn này cũng rất mạo hiểm.
Nhưng nàng đã ko còn cách nào khác, mạo hiểm là lựa chọn duy nhất của nàng.
“Tinh Hồng thể chất sao?” An Nam cũng biết, đây là thể chất cực kỳ thích hợp với chiến trường.
Có thể nói Tinh Hồng thể chất là thể chất được sinh ra vì chiến trường.
Dù nàng ko thể tu luyện ma pháp, nhưng cũng đáng giá bồi dưỡng.
Có lẽ tương lai có thể vì lão đại xông pha chiến đấu.
“Coi như ngươi gặp may.” An Nam nhấc Lý Thục Vân lên, ném vào ghế trước.
……
Tuy nói khu an toàn Bắc thành là khu vực phong bế.
Nhưng An Nam muốn ra vào cũng ko khó.
Đối với phần lớn người có năng lực mà nói đều ko phải việc khó gì.
An Nam lái xe hàng ra khỏi khu vực an toàn.
Đột nhiên phát hiện có một chiếc xe theo sau.
Hả? Ai đi theo mình?
Cướp sao?
An Nam cũng ko xa lại gì với việc cướp bóc.
Dù sao hắn cũng lái một chiếc xe hàng lớn như vậy, một tháng qua đã gặp được hai lần cướp bóc.
Nhưng những kẻ lúc đó đều là người đông thế mạnh, ko giống như lần này, đi theo hắn chỉ có một chiếc xe hàng.
Chẳng lẽ trong thùng xe đằng sau giấu rất nhiều người sao?
Cùng lúc đó, đi theo phía sau An Nam chính là băng đảng lớn nhất bên ngoài khu an toàn Bắc thành, thủ lĩnh là đầu ĐẦU HKT.
Hiện tại hắn đang một mực triển khai công việc thu phí qua đường này.
Hắn cũng lái một chiếc xe hàng lớn(vận tải), chuyên môn chờ ở ngoài khu giao dịch, phát hiện con mồi sẽ theo sau.
Khiến cho hắn ko nghĩ tới là, mục tiêu lần này thế mà lại rời khỏi khu an toàn.
Hắn càng vui mừng, bởi vì hắn có thể ra tay mà ko kiêng dè gì.
An Nam giảm tốc độ.
Đầu ĐẦU HKT vẻ mặt vui vẻ, hắn rất ưa thích loại con mồi tự tin ngu xuẩn kiểu này.
Nếu là con mồi hơi cẩn thẩn một chút, quá nửa là sẽ tăng tốc chạy trốn.
Đầu HKT lập tức đạp mạnh chân ga xông lên.
Cuối cùng cũng đuổi kịp! đầu HKT đánh tay lái, chắn trước xe của An Nam.
An Nam nhảy xuống, nhìn xe hàng phía trước.
Đầu HKT cũng xuống xe: “Không nghĩ đến hôm nay lại thuận lợi như vậy.”
An Nam nheo mắt nhìn đầu HKT, hắn ko thấy được đầu HKT có điểm nào mạnh mẽ.
Hay là nói, trong xe đối phương trốn rất nhiều người?
“Muốn chết sao?” An Nam hừ lạnh nói.
Đầu HKT vẻ mặt khinh thường, biểu tình ko khác gì An Nam.
Hai người đều cảm thấy mình nắm chắc thắng lợi trong tay.
“Biết điều thì để lại xe hàng ở lại, sau đó cút đi.”
“Ngươi là cái chim gì.”
Hai người đều kiểu trên mặt viết chữ ‘ta rất lợi hại’.
Trước khi ra tay đều muốn biểu hiện rõ ràng ra sự lợi hại của mình.
Nhưng mà ko ai phục ai.
“Không biết điều.” đầu HKT lấy ra một cái điều khiển rồi ấn một nút.
Cửa thùng hàng đằng sau mở ra.
Từ trong nhảy ra mười mấy con dị thú.
“Ha ha…chỉ có mấy con dị thú, ngươi là người ship đồ ăn sao?” An Nam cười ha hả.
Không phải hắn chém gió, trước khi tiếp xúc với ma pháp, hắn cũng có thể giải quyết được hơn chục con dị thú.
Huống chi là bây giờ, hắn đã nắm giữ được thổ hệ cùng hỏa hệ ma pháp.
Thự lực mạnh hơn đâu chỉ gấp đôi.
Trước kia cần hơn mười phút là có thể giải quyết trận đấu này.
Bây giờ chỉ cần ba phút.
Cầu đề cử!!!!!