Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1693 - Chương 1693: Bị Phát Hiện Rồi

Chương 1693: Bị phát hiện rồi Chương 1693: Bị phát hiện rồiChương 1693: Bị phát hiện rồi

Hứa Mạt đáp lại, Ma La đã bị hắn khống chế, sao có thể để hắn sống sót, nếu không Ma La cũng sẽ biết vê ký ức của hắn. ...

Ở một nơi cách khu vực này rất xa, trong một tòa nhà, Hứa Mạt mở mắt ra, Linh vẫn luôn ở bên cạnh.

-Về rồi à?

Linh hỏi Hứa Mạt.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu:

-Bị phát hiện rồi.

Đến lúc này hắn vẫn không biết tại sao lại bị phát hiện.

-Điện chủ Tháp Lạc Tư.

Lúc này, Hứa Mạt kích hoạt thiết bị liên lạc với điện chủ Tháp Lạc Tư.

-Hứa Mạt.

Trong chiến giáp vang lên tiếng của điện chủ Tháp Lạc Tư.

-Em có chuyện muốn báo cáo với thầy.

Hứa Mạt nói:

-Việc này liên quan đến một số bí mật, hy vọng điện chủ có thể giữ bí mật.

Điện chủ Tháp Lạc Tư biết được một số bí mật của hắn, chiến giáp danh sách số 1 cũng là do điện chủ Tháp Lạc Tư giúp chế tạo, vì vậy Hứa Mạt vẫn rất tin tưởng vào điện chủ Tháp Lạc Tư.

Nếu như điện chủ Tháp Lạc Tư cũng không thể tin được thì Áo Thần Điện cũng không có ai có thể tin tưởng.

-Nói đi.

Điện chủ Tháp Lạc Tư đáp.

-Khu vực mà Áo Thần Điện hiện tại đang có mặt là một cứ điểm quan trọng của Thâm Uyên, bên trong một ngôi trường, vua Thâm Uyên có thể ở đó, đồng thời là nơi đóng quân của lượng lớn cường giả, toàn bộ khu vực đều nằm trong sự kiểm soát của Thâm Uyên, người của Áo Thần Điện cũng ta tới đó cũng đều bị nhắm đến rồi.

Hứa Mạt nói.

Điện chủ Tháp Lạc Tư nghĩ ngợi một lúc, sau đó cười nói:

-Nói như vậy thì tình báo của nhóm Ngũ Lai, Áo Duy cung cấp trước đó là ngươi có được đúng không?

-Đúng vậy.

Hứa Mạt gật đầu. -Vua Thâm Uyên cũng ở đó sao, nếu như vậy thì quả thật là rất phiên phức.

Điện chủ Tháp Lạc Tư không truy hỏi là tại sao Hứa Mạt lại có được tin tình báo này, dù sao, điện chủ Tháp Lạc Tư biết rất rõ vị trí của Hứa Mạt, bọn họ là đều có định vị.

Như vậy, thật ra có thể đoán ra được một số chuyện, Hứa Mạt yêu cầu điện chủ Tháp Lạc Tư giữ bí mật thay cho hắn, cũng có nghĩa là đã chỉ rõ ra rồi.

-Cái Á có ở đó không?

Điện chủ Tháp Lạc Tư hỏi.

-Không chắc lắm.

Hứa Mạt nói, những ngày này ở trường học hắn không nghe thấy bất cứ thông tin nào liên quan đến Cái Á, nhưng vua Thâm Uyên ở đó thì hắn nghi ngờ là Cái Á có khả năng cũng ở trong trường học, vì thế trước đó cố ý thăm dò Mông Đế Tư, đồng thời cũng từng nghĩ thầy giáo trung niên kia có khả năng là Cái Á hay không.

Những những thứ này đều là suy đoán, không thể xác định được.

-Cậu có ý tưởng gì không?

Điện chủ Tháp Lạc Tư hỏi.

-Có lẽ em phải tới ngôi trường đó một chuyến.

Hứa Mạt nói:

-Vì thế mới phải làm phiền điện chủ.

Điện chủ Tháp Lạc Tư trầm lặng một lát, không truy hỏi nguyên nhân mà chỉ trả lời:

-Được, Áo Thần Điện sẽ phối hợp với hành động của cậu, cố gắng hết sức đảm đảm sự an toàn của cậu.

-Cám ơn điện chủ.

Hứa Mạt nói cám ơn, thái độ của điện chủ Tháp Lạc Tư khiến hắn cảm thấy có hơi bất ngờ, ngay cả đến nguyên nhân cũng không thèm hỏi.

Sau khi ngắt liên lạc, Hứa Mạt không nhắn nhủ gì nhiều, giữa bọn họ có tồn tại định vị, điện chủ Tháp Lạc Tư có thể nắm bắt được toàn bộ hành động của hắn, vì vậy căn bản là không cần phải lúc nào cũng duy trì liên lạc, chỉ cần vẫn có tín hiệu là được.

Sau đó, Hứa Mạt lại liên lạc với Ngũ Lai và Áo Duy, dặn dò một số chuyện.

-Anh lại muốn đi mạo hiểm sao?

Linh nghe thấy những lời Hứa Mạt nói liên hỏi.

-Không phải vội, đợi đội ngũ khắp nơi tới rôi mới đi thì an toàn hơn một chút.

Hứa Mạt nói:

-Ngoài ra, anh cũng đã thông báo với điện chủ Tháp Lạc Tư, điện chủ Tháp Lạc Tư không hỏi gì nhiều, có lẽ là sẽ đảm bảo chắc chắn vấn đề an toàn của anh.

-Nếu vua Thâm Uyên ở đó thì Áo Thần Điên bảo đảm chắc chắn cho sự an toàn của anh bằng cách nào? Linh nhìn chằm chằm Hứa Mạt nói, rõ ràng là những lời vừa rồi của Hứa Mạt cô đều nhớ hết.

-Vua Thâm Uyên có lẽ là cũng không thèm đối phó với những kẻ hèn mọn như anh đâu.

Hứa Mạt cười rồi nói, chàng trai trẻ mặc áo trắng cũng không để ý lắm đến hắn, nếu như Mông Đế Tư đã biết rồi, nếu chàng trai trẻ mặc áo trắng là vua Thâm Uyên, vậy thì nhất định cũng biết rồi.

Hắn vẫn chưa biết là thân phận của hắn chính là bị chàng trai trẻ mặc áo trắng nhìn thấu.

-Em đi cùng với anh.

Linh nói.

-Không được.

Hứa Mạt từ chối.

Linh trừng mắt nhìn hắn.

-Anh nói không tính.

Hứa Mạt:

-2?2

Đây...

Hứa Mạt cảm thấy địa vị gia đình của mình hình như có chút vấn đề.

-Linh, sau này em phải học tam tòng tứ đức.

Hứa Mạt nói.

-Đó là cái gì?

Linh nhìn hắn, không hiểu lắm.

-Chính là, nghe lời bạn trai.

Hứa Mạt nói.

Linh:

-Hứ.

Hứa Mạt:

Tạo phản rồi.

Hứa Mạt nhìn Linh, một vài ý nghĩ hiện lên trong đầu.

Chàng trai áo trắng, hắn mang họ Lâm.

Nếu như...

Hứa Mạt cảm thấy hắn nhất định phải đi một chuyến, trong ngôi trường đó ẩn chứa rất nhiều bí mật, đáp án của rất nhiều chuyện có khả năng đều ở trong đây, bao gồm cả thông tin về Cái Á.

Chỉ là Hứa Mạt vẫn còn một điểm vẫn chưa thể chắc chắn, Cái Á, quan điểm của hắn là gì? Nếu chàng trai áo trắng là vua Thâm Uyên, vậy thì, có khi nào hắn cũng là hậu duệ của hoàng đế đế quốc không? Hắn thống trị Thâm Uyên, là quan điểm gì?

Linh là ai.

Những vấn đề này, Hứa Mạt đều muốn biết được đáp án. ...

Trường học.

Trong sân trường rộng lớn có rất nhiều trẻ đang chơi đùa, một người ông lão quét dọn vệ sinh.

Ông lão này có thân hình khá nhỏ nhắn, người hơi cúi, nhìn tuổi thì có vẻ cũng không còn trẻ, lặng lẽ làm việc của mình.

Lúc này một người đàn ông mặc áo trắng đi tới phía này, ông lão khẽ ngẩng đầu, cười và gật đầu với chàng trai trẻ.
Bình Luận (0)
Comment