Chương 1694: Sa Oa
Chương 1694: Sa OaChương 1694: Sa Oa
-Ông mới tới đây ạ?
Chàng trai áo trắng mỉm cười hỏi.
-Đến được mấy ngày rồi.
Ông lão đáp.
Chàng trai áo trắng gật đầu:
-Gần đây cũng có rất nhiều người mới, ông tuổi cũng không còn trẻ nữa, chú ý xương cốt một chút.
-Tôi biết tôi biết.
Ông lão gật đầu, chàng thành niên áo trắng cất bước rời đi, ông lão liếc nhìn bóng lưng đôi phương sau đó tiếp tục quét dọn vệ sinh.
Lúc này, bên ngoài trường học có một chàng thanh niên đang đi về phía này, khi hắn nhìn thấy ông quét dọn vệ sinh thì sững lại, có điêu cũng chỉ dừng lại trong giây phút rồi ánh mắt lại rời đi nơi khác, nhưng nội tâm thì vô cùng mất bình tĩnh.
Người tới chính là Hứa Mạt, sau khi bị Mông Đế Tư uy hiếp, hắn không lập tức tới đây mà phải đợi mấy ngày sau.
Áo Thần Điện sắp xếp xong xuôi, ngày càng có nhiều thế lực tới khu vực này, tính nguy hiểm cũng thấp hơn rất nhiều, hắn cũng sẽ không vì một bé gái xa lạ mà đưa mình vào chỗ chết.
Tới nơi này, nguyên nhân lớn nhất chính là hắn muốn biết một số chuyện.
Hứa Mạt tới phòng học quen thuộc, phòng học đang trong giờ học, Hứa Mạt lặng lẽ ngồi xuống vị trí cuối cùng, không phát ra tiếng động.
Mông Đế Tư hắn cũng ở đây, hắn ngồi trước mặt Hứa Mạt, quay đầu lại liến nhìn Hứa Mạt một cái.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp Hứa Mạt, nhưng ngay ánh mắt đầu tiên hắn đã nhận ra, đây có lẽ chính là kẻ đã khống chế Ma La.
Có điều Mông Đế Tư cũng không vội vàng mà tiếp tục nghe giảng, thậm chí ghi chép, cảnh tượng này có chút hài hước, nhưng từ đó cũng có thể thấy được quyền uy của chàng trai áo trắng thần bí kia, Mông Đế Tư vô cùng chán ghét việc học tập, nhưng chỉ một câu nói của chàng trai áo trắng, hắn liền làm theo.
Tan học, có không ít học sinh tò mò quan sát Hứa Mạt.
-Người này cũng khá là ưa nhìn.
Có đứa bé đánh giá Hứa Mạt, gần đây tới không ít người nhưng đều là hung thần ác sát, Hứa Mạt là người dễ nhìn nhất.
-Đúng vậy.
Một bé gái ở bên cạnh tay chống cằm nhìn chăm chú khuôn mặt của Hứa Mạt gật đầu nói, dáng vẻ này hình như có chút buồn cười. -Chú tên là gì.
Một bé trai lập tức hỏi.
-Hứa Mạt.
Hứa Mạt mỉm cười đáp.
Chú với bọn họ là cùng một đội ạ? Tại sao nhìn lại không giống nhau.
Bé trai nhìn Hứa Mạt rồi lại nhìn mấy người Mông Đế Tư.
Hứa Mạt mỉm cười lắc đầu.
-Sa Oa.
Hứa Mạt nhìn bé gái ở cách đó không xa, Sa Oa cũng đang nhìn hắn chăm chú, Hứa Mạt dù vẫn mặc bộ áo giáp hôm đó nhưng không đội mũ giáp và để lộ ra dung mạo.
Sa Oa cảm thấy có chút quen thuộc nhưng cũng không dám nhận.
-Anh, anh là...
Sa Oa nhìn Hứa Mạt rụt rè nói.
-Sao? Không nhận ra à, anh là bạn của chú Ngũ Lai.
Hứa Mạt nhẹ nhàng nói, bây giờ nếu đã bại lộ rồi thì cũng chẳng có gì cần phải giấu diếm cảm, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Sa Oa thấy Hứa Mạt nói vậy, mặt nở nụ cười rạng rỡ và tới bên cạnh Hứa Mạt nói:
-Chú và chị A Gia Toa đâu ạ, sao bọn họ không tới đây ạ?
-Bọn họ còn đang bận chút chuyện.
Hứa Mạt xoa đầu Sa Oa, thấy Sa Oa vẫn ổn, Hứa Mạt cũng yên tâm hơn một chút.
Xem ra Mông Đế Tư cũng chỉ dọa dẫm thôi chứ không thật sự động tới Sa Oa.
-Đi chơi đi.
Hứa Mạt cười nói, Sa Oa gật đầu rồi cùng đám trẻ rời đi.
-Không ngờ thật sự ngươi lại tới đây.
Mông Đế Tư nói, có hơi bất ngờ, xem ra Hứa Mạt cũng không phải kẻ nhát gan.
-Bây giờ tướng quân nhìn thấy người thật rồi, có điêu gì dặn dò không?
Hứa Mạt hỏi.
Mông Đế Tư quy người lại, đôi mắt nhìn chằm chằm Hứa Mạt, trong đồng tử lộ ra sát ý, Hứa Mạt có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, sát ý của Mông Đế Tư là thật, cả hai mặc dù đã ở cùng nhau một thời gian nhưng lại dưới thân phận của Ma La.
Hai người vốn là hai bên đối địch, hắn thuộc thế lực ngoại lai còn Mông Đế Tư thuộc quân đoàn Thâm Uyên, hơn nữa, hắn còn giết chết thủ hạ của Mông Đế Tư khống chế đối phương và lừa gạt Mông Đế Tư, món nợ này, Mông Đế Tư có muốn giết chết hắn cũng là điều bình thường.
Nhưng Mông Đế Tư lại không có bất kỳ hành động nào, hắn nhìn chằm chằm Hứa Mạt một lát rồi quay người bỏ đi. -Ở lại đây đi.
Mông Đế Tư lãnh đạm nói, giống như là mệnh lệnh vậy.
Hứa Mạt cau mày, không dặn dò gì, cũng không hành động, bảo hắn ở lại nơi này là có ý gì?
Hứa Mạt cứ như vậy mà vô duyên vô cớ ở lại trong trường học, giống như trước đây, chỉ có điều là từ thân phận Ma La đổi thành Hứa Mạt thôi, hắn không hiểu được dụng ý của Mông Đế Tư là gì.
Rất nhanh, Hứa Mạt và đám học sinh lại làm quen với nhau, hắn vốn đã hiểu biết về những học sinh ở nơi này, tất nhiên là rất dễ để làm quen, bao gồm cả thật giáo giảng bài.
Ngày hôm này, sau khi tan học, Hứa Mạt tới trước mặt vị thây giáo trung niên kia.
-Tiên sinh.
Hứa Mạt gọi.
-Hứa Mạt.
Thầy giáo trung niên nhìn hắn và hỏi:
-Có chuyện gì sao?
-Ngài có phải người Thâm Uyên không?
Hứa Mạt thăm dò hỏi, hiện tại chân thân của hắn đã ở đây rồi nên cũng chẳng có gì phải kiêng dè cả.
-Không phải.
Người đàn ông trung niên lắc đầu.
Hứa Mạt nghe đáp án xong có chút bất ngờ, không ngờ đối phương lại thẳng thắn nói với hắn là không phải.
-Theo những gì tôi được biết thì muối tới Thâm Uyên cũng không dễ dàng, xem ra ngài không phải là một người tâm thường,
Hứa Mạt nói.
-Còn cậu?
Đối phương hỏi lại.
-Tôi cũng không phải.
Hứa Mạt nói.
-Nếu là như vậy thì cậu cũng không phải là người tâm thường à?
Ông lão trung niên cười rồi nói.
-Ngài đã không phải người Thâm Uyên tại sao lại giảng dạy ở Thâm Uyên, quân đoàn Thâm Uyên vẫn luôn muốn xâm lấn thế giới ngoài kia, tôi thấy ngài cũng không hề phản đối?
Hứa Mạt nói
-Môi trường của Thâm Uyên khắc nghiệt, bọn họ muốn thay đổi vận mệnh, đây không phải việc mà ý chí của tôi có thể quyết định được, tôi có phản đối hay không thì cũng không có ý nghĩa thực tế.