Chương 1731: Chỗ tốt hơn
Chương 1731: Chỗ tốt hơnChương 1731: Chỗ tốt hơn
Cái Á không nói gì thêm, đây là lời thật lòng.
Đứng trước mọi người tuyên chiến thì chắc chắn phải đối mặt với loại nguy hiểm như vậy.
Hứa Mạt ở một bên im lặng lắng nghe, cũng nhờ đó mà biết được mấy người mạnh nhất vũ trụ là ai, cơ mà thật ra hắn cũng có thể đoán ra được.
Những người tạo ra các thế lực cao cấp kia, dĩ nhiên chính là những người mạnh nhất, nếu không sao có thể trấn thủ được.
Vị Giáo hoàng giáo hội kia cũng là nhân vật đứng đầu .
Muốn đối đầu với giáo hội sợ là con đường phải rất dài. Thế lực này đã lan truyền khắp mọi ngóc ngách trong vũ trụ, muốn hủy diệt giáo hội, giết Giáo hoàng là có thể làm được.
Chỉ là, muốn giết được vị Giáo hoàng bệ hạ kia, vũ trụ này e là chẳng có một ai có thể làm được.
-Con chào thầy, chú Lâm, anh Hứa Mạc.
Tan học, có một cậu bé chạy chạy tới chỗ bên này, lên tiếng chào hỏi với bọn họ.
Thời gian một năm trôi qua, cho dù là Cái Á hay là Hứa Mạt, thì cũng đều đã sớm trở nên quen thuộc với đám nhóc con nơi này, quan hệ cực kỳ tốt đẹp.
Chỗ này có không ít trẻ con đã từng là Toa Oa, là trẻ mồ côi trên Ám Tỉnh.
Vậy nên theo cảm nhận của Hứa Mạt, Lâm Thú trên thực tế cũng là một người hết sức phức tạp.
Lúc Hứa Mạt nhìn thấy cậu bé, liền nhớ đến Toa Oa, ý muốn giết chết La Đức Lý Ô lại càng thêm mãnh liệt.
-Quả thật, tiền bối nếu như cứ luôn điều hành Thâm Uyên như vậy thì cũng nên cải tạo nó chứ.
Hứa Mạt mở miệng nói.
-Hừ.
Lâm Thú hừ lạnh một tiếng, đáp:
-Bọn chúng có quyên đi khỏi Thâm Uyên.
Dứt lời, hắn nhấc chân rời khỏi chỗ này, khiến cho Hứa Mạt có hơi ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng của hắn.
Đúng thật là những người ở đây có quyền đi khỏi Thâm Uyên.
Thế có nghĩa là Lâm Thú bây giờ cũng có cảm giác sứ mạng của mình chứ không hoàn toàn vì chiến tranh sao?
Con người nói cho cùng cũng là sinh vật có tình cảm, không ai có thể thoát khỏi việc thì môi trường xung quanh ảnh hưởng, Lâm Thú cũng không là ngoại lệ.
-Chú Lâm sao lại giận rồi ạ?
Cậu bé hỏi Hứa Mạt. -Đâu có đâu.
Hứa Mạt cười vuốt vuốt đầu cậu bé, nói:
-Chú Lâm chỉ là đang nghĩ cách mang mấy đứa đến chỗ tốt hơn thôi. ...
Vùng trời bên trên Ám Tinh.
Một bóng người đang lơ lửng trên không trung, xung quanh người này đang hình thành một vòng vũ trụ nhỏ, ánh sao dịch chuyển, vô số ngôi sao vờn quanh lấy hắn ta làm trung tâm.
Người này chính là Hứa Mạt đang ở trong trạng thái tu luyện.
Tu luyện lực tinh thân bằng phương pháp của nền văn minh Ca Tư và cách tu hành của Thần Vực khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến bất ngờ. Nền văn minh Ca Tư lấy bản thân làm trung tâm, cho rằng người là trung tâm của vũ trụ, toàn bộ thế gian đều vì ta mà tồn tại.
Cách tu hành của Thần Vực thì coi bản thân là vua của lĩnh vực đó.
Cả hai được kết hợp lại với nhau, có lẽ đó là ví dụ cho một câu đã được nghe qua trước đây, đường lớn ắt thông nhau.
-Vù vù...
Nhưng vào lúc này, một nguồn năng lượng vô hình lan tràn, bao trùm khoảng không gian vô ngần. Luồng sức mạnh này không được nhìn thấy nhưng lại tồn tại thật sự, đây là sức mạnh của lĩnh vực tinh thần, cũng chính là Thần Vực.
-Ầm.
Chỉ thấy lúc này, một bóng người xâm nhập vào đó, bất ngờ lại là Mông Đế Tư, hắn đứng ở bên trong vùng lĩnh vực này, cảm nhận được một nguồn áp lực bành trướng, giống như là có một bức tường đang đè ép hắn vậy.
Thân thể của hắn trở nên nặng nề, tim đập rộn lên, hô hấp dồn dập, đầu óc hỗn loạn. Dưới sức mạnh vô hình này, trong đầu cứ như là có âm thanh sắc nhọn ¡nh tai đang không ngừng đập thẳng vào lực tinh thần của hắn, bên ngoài thì lại có một sức mạnh kinh khủng liên tục đán vào cơ thể của hắn.
Nếu chỉ là một Thiên Hành Giả bình thường tiến vào bên trong khu vực này thì sẽ ngay lập tức mất sức chiến đấu, thậm chí tinh thần còn có thể bị rối loạn, mạch máu vỡ ra, ruột gan vỡ tung mà chất.
Mông Đế Tư được chỉ định làm người luyện tập cho Hứa Mạt. Hắn từng bước một nhìn Hứa Mạt trưởng thành, dùng một năm để tìm ra đường đi, hai năm tạo ra được một Thần Vực nhỏ, bây giờ Hứa Mạt đã tu luyện ở Ám Tinh được hai năm rưỡi, mặc dù vẫn chưa thành công tạo ra Thần Vực, nhưng cũng đã có uy lực nhất định, hơn nữa hắn còn kết hợp lĩnh vực năng lực của chính bản thân ở trong đó.
-Ầm...
Một luồng sức mạnh kinh khủng bộc phát trên người Mông Đế Tư, làm một người cùng tập luyện, sức chịu đựng của hắn đối với tấn công của lực tinh thân cũng ngày càng mạnh.
Chỉ thấy hắn cầm rìu chiến, một sức mạnh khủng bố bao phủ toàn bộ khoảng không gian này, nhưng ở bên trong Thần Vực, Mông Đế Tư cảm thấy chuyên môn của mình đã bị đè ép nhất định.
Đấy còn là vì Thân Vực của Hứa Mạt chưa quá lớn mạnh, đại nhân đã từng chỉ giáo hắn tu luyện. Ở trước mặt đại nhân, chuyên môn của hắn dường như chẳng có chút tác dụng, không có bất kỳ uy lực nào.
Tu luyện Thần Vực đến mức cực hạn, sẽ áp chế tất cả sức mạnh ở các lĩnh vực khác.
Lâm Thú đã từng nói với Hứa Mạt, năm đó hoàng đế bệ hạ dùng Thần Vực phóng ra bên ngoài, cả thế gian này không có người nào dám ngẩng đầu đưa mắt nhìn thẳng hắn, toàn bộ vũ trụ đều quỳ rạp dưới chân hắn, bá đạo tuyệt đối, sức thống trị không gì có thể sánh kịp.
Mông Đế Tư cầm rìu chiến trong tay nhắm tới người của Hứa Mạt tiếp tục chém tới, bỗng thấy lúc này, từng chùm sáng xuất hiện ở bên trong Thần Vực, đó là kiếm nhỏ hủy diệt, Thiên La Vạn Tượng dưới sự hỗ trợ của Thần Vực, uy lực ngày càng trở nên khủng bố hơn, hơn nữa còn ẩn chứa tia chết chóc.
Trước người Mông Đế Tư liền xuất hiện một tấm chắn lớn, một tiếng nổ vang lên thật to, ánh sáng của kiếm nhỏ lao tới, cứ như long trời lở đất.