Chương 1732: Am hiểu
Chương 1732: Am hiểuChương 1732: Am hiểu
Nhưng vào đúng lúc này, bên người Mông Đế Tư phát ta một luông năng lượng ánh sáng màu xanh lam đáng sợ, một nguồn hơi thở cuồng bạo bộc phát, hắn cao ba mét cứ như một con quái vật khổng lồ trong tinh không đang tấn công về phía trước, ẩn chứa sức mạnh không gì sánh nổi. Rìu chiến trong tay hắn chém đến trước mắt, chùm sáng màu xanh lam mang theo năng lượng bạo lực khủng khiếp y như muốn xé toạc lĩnh vực ra, bổ vào không gian, một chùm ánh sáng hủy diệt lao về phía Hứa Mạt ở xa xa.
Hứa Mạt nghiêng người lách nhẹ cái chùm sáng hủy diệt kia, đôi mắt mở ra. Hắn nhìn về phía Mông Đế Tư ở phía trước.
Thân là một trong mười hai chiến tướng của Thâm Uyên, Mông Đế Tư có thể đè ép được cả La Đức Lý Cách, bởi thế hắn chính là đối tượng dùng để làm người cùng tập luyện tốt nhất cho Hứa Mạt. Hắn muốn giết chết La Đức Lý Cách thì cân phải vượt qua cửa ải Mông Đế Tư này trước đã.
-Đùng.
Hắn nhìn thấy thân thể cuồng bạo của Mông Đế Tư phía xa xa đang xông thẳng đánh về phía hắn, mặc dù sức mạnh của Thần Vực có được hiệu quả áp chế rất tốt, nhưng không phải hoàn toàn vô địch, dù sao thì cảnh giới của hắn cũng yếu hơn Mông Đế Tư.
Nhưng dù vậy, Thần Vực cũng đã hạn chế Mông Đế Tư rất nhiều. Đến người mạnh như Mông Đế Tư, mà khi hắn xông lên phía trước vẫn phải chịu một lực cản khủng bố, không chỉ ở phương diện thân thể, mà đối với Mông Đế Tư mà nói, hắn nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh.
Hứa Mạt hơi chuyển động ý nghĩ một chút, bên trong Thần Vực, ngay lúc Thiên La Vạn Tượng bộc phát, phi kiếm tuôn ra không có điểm dừng, điên cuồng lao đến, có tránh cũng không thể tránh được. Trên người Mông Đế Tư hiện lên tấm khiên bảo vệ màu xanh lam, một đường tiến lên, nhưng dù vậy, những thanh kiếm nhỏ khủng bố kia vẫn gây cho hắn phiền phức rất lớn, liên tục đánh thẳng vào tấm khiên bảo vệ cơ thể của hắn.
Cùng lúc đó, trên người Hứa Mạt còn Tu La, Thần Lôi Hủy Diệt hạ xuống, giống như muốn hủy diệt cả thế giới, tay hắn câm búa nặng, sức mạnh của toàn bộ lĩnh vực này dường như đều hội tụ vào trong cây búa này.
Thân người hắn tiến lên một bước, trên không trung tung ra từng biến ảnh, sức mạnh nặng nề truyền vào trên cánh tay, cơ thể Hứa Mạt lúc này nặng nề đến cực điểm, giống như tinh thể bị ép xuống, vung búa lớn lên, Lôi Thân Chi Chùy đập mạnh xuống, ánh sáng sấm chớp chói mắt bắn ra bên ngoài.
Rìu chiến trong tay Mông Đế Tư cũng cùng lúc vung ra, ánh sáng năng lượng màu xanh lam như muốn xé toạc khoảng không gian trong vũ trụ này, va chạm vào Lôi Thần Chi Chùy của Hứa Mạt.
Trong chốc lát, gió lốc hủy diệt nổi lên, long trời lở đất, giống như là cả vùng vũ trụ này đều muốn tan hoang sụp đổ vậy.
Cơ thể Hứa Mạt bị đánh bay về, Mông Đế Tư cũng bị đẩy lùi mấy bước. Ánh mắt của hắn hiện lên ánh sáng màu xanh lam, nhìn chằm chằm vào Hứa Mạt phía đối diện. Đến đây hơn hai năm qua, Hứa Mạt đã tiến bộ cực kỳ lớn, bây giờ, đã có thể đối đầu trực tiếp với hắn một trận rồi.
-Vẫn còn thiếu một chút nữa.
Hứa Mạt mở miệng lên tiếng.
-Ta am hiểu nhất là tấn công, lại có ưu thế về cảnh giới, người liều mạng với ta, dĩ nhiên là phải chịu thiệt rồi.
Mông Đế Tư đáp lại:
-Trận chiến ngày trước, La Đức Lý Cách cũng không dám liêu mạng với ta. Ngươi đã tạo ra được tiểu Thần Vực, lúc chiến đấu hẳn có thể dùng nó để tạo áp lực, tạo thế đánh lâu dài mài chết đối thủ.
Hứa Mạt gật đầu, đã thấy lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở bên trong Thần Vực, người này vẫn mặc áo trắng, bất ngờ lại là Lâm Thú.
-Thần Vực dùng để áp chế đối thủ, có thể không ngừng làm tiêu hao từ đó lấy được chiến thắng, kỹ xảo chiến đấu này không tôi nhưng ngươi là con trai của hắn, lại điều khiển Thần Vực, sao lại có thể đi dùng cái loại mánh khóe đó. Thần Vực là lĩnh vực mạnh nhất thống trị cả thế gian. Ở dưới Thần Vực, tất cả lĩnh vực trên đời đều sẽ bị lu mờ, lúc đó sẽ lấy thế đè người, nghiền ép toàn bộ đối thủ, đó mới là bá đạo.
Lâm Thú mở miệng nói, vừa dứt lời, Thân Vực trong người hắn phóng ra ngoài, trong chốc lát, Hứa Mạt chỉ cảm thấy trời đất đảo điên, mặt mày tối đen, nặng lượng thế giới vũ trụ của hắn bị khuấy đảo, tinh thần lơ lửng.
Tất cả thế giới đều trở nên ảm đạm không có ánh sáng. Hắn chỉ cảm thấy đầu của mình đau như muốn nứt ra, tim trong lồng ngực nảy lên kịch liệt, máu huyết tăng tốc di chuyển, cứ như là muốn cơ thể hắn nổ tung mà chết vậy.
Thân thể của hắn không có cách nào cử động được, vừa muốn động đậy thì đã cảm thấy không làm được, cứ như là chết cứng người vậy.
Mông Đế Tư cũng giống vậy, sợ hãi xanh mặt, cơ thể của hắn khó khăn lắm mới nghiêng ra phía trước một chút, muốn bước một bước lên, nhưng vẫn cực khó để làm được, một lần nữa giận ra Thần Vực của đại nhân vẫn ngang ngược như vậy.
Sau đó, Hứa Mạt cảm thấy đôi mắt mình như bị mù, thính giác biến mất, tất cả mọi thứ trên thế giới này đều biến mất, trong lĩnh vực lớn mạnh của Lâm Thú, hắn dường như đã hoàn toàn đánh mất đi chính bản thân mình, không còn có thể điều khiển mình được nữa.
Đúng lúc này, Hứa Mạt đột nhiên cảm thấy một ngón tay đang chỉ về phía hắn.
Ngón tay vừa chỉ tới, dường như tất cả mọi thứ đều biến mất, Hứa Mạt nhìn thấy toàn bộ đều trở thành hư vô, xác thịt của hắn bị phá hủy, lực tinh thân bị đánh tan, hóa thành cát bụi tan biến giữa trời đất.
-Tôi chết rồi sao?
Trong đầu Hứa Mạt bỗng sinh ra một suy nghĩ, ngay sau khi ý nghĩ đó hiện lên, tất cả áp lực cùng lúc biến mất, thính giác của hắn khôi phục, sau đó thị giác cũng trở lại, tất cả mọi thứ dần phục hồi lại như cũ.