Chương 1733: Thần Vực
Chương 1733: Thần VựcChương 1733: Thần Vực
Lúc này Hứa Mạt chỉ cảm thấy toàn thân hắn ướt đẫm, cứ như là vừa chết một lần vậy.
Hắn nhìn về Lâm Thú đang im lặng đứng ở chỗ đó, đối phương mặc áo trắng, giống như là chẳng có chuyện gì xảy ra cả, y như từ nãy đến giờ hắn chưa từng ra tay làm bất cứ cái gì.
Cảm giác hắn chịu áp lực từ cái chỉ tay kia cũng như là ảo giác.
Nhưng đương nhiên Hứa Mạt biết đó không phải là hư ảo, mà là Lâm Thú để cho lực tỉnh thân của hắn cảm nhận được, hắn thật sự đã thấy được uy lực của cái chỉ tay kia. Đó không phải là một cái chỉ tay thực sự, nếu không cũng đã như suy nghĩ của hắn trước đó, biến thành cát bụi trong vũ trụ rồi.
-Trong cơ thể ngươi chảy dòng máu của hắn, bây giờ lại tu luyện Thần Vực, bên trong lĩnh vực của ngươi, ngươi là vô địch, đối mặt với bất kỳ đối thủ nào cũng có thể tự tin giết chết đối phương.
Lâm Thú mở miệng tiếp tục nói:
-Thần Vực mà đủ mạnh có thể trực tiếp ép chết đối thủ, nhưng nếu uy lực không đủ thì phải lấy chiến kỹ khác bù vào lại, dung nhập vào bên trong sức mạnh của Thần Vực. Sức mạnh vừa rồi ngươi có thể từ từ cảm nhận, thế gian này có tất cả bao nhiêu chiến kỹ mà con người có thể tu luyện thành, ngươi đã vào cảnh giới Thiên Hành Giả, có thể tự mình cải tiến năng lực sáng tạo ra loại chiến kỹ mạnh hơn cho mình.
-Đa tạ tiền bối.
Hứa Mạt chân thành nói lời cảm ơn. Lâm Thú tự mình chỉ giáo hắn, cho hắn cảm nhận được sức mạnh đỉnh cao của Thần Vực, được uy lực của chiến kỹ.
Mông Đế Tư nhìn Hứa Mạt, đại nhân đối với hắn thì không nói, cơ mà Hứa Mạt là cháu trai của đại nhân nên cũng không có gì kỳ quái.
Năm đó vị hoàng đế bệ hạ kia không biết mạnh bao nhiêu. Dù đại nhân bị trục xuất tới đây, nhưng khi nói về vị hoàng đế bệ hạ kia, trong lời nói vẫn là vẻ kính nể như cũ, Hứa Mạt là con trai của hắn nên đó cũng là ưu thế của hắn.
Hứa Mạt tất nhiên cũng biết được, chỉ là Linh ngược lại quả thật hoàn toàn có luồng uy thế kia, cho dù là ai cũng một kiếm chém hết, chắc đấy là do di truyền.
-Ừ.
Lâm Thú gật đầu, sau đó biến mất.
Hứa Mạt tiếp tục ở lại đây tập luyện, đối luyện với Mông Đế Tư.
Hứa Mạt tiến bộ thì đồng thời Mông Đế Tư cũng gia tăng năng lực.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Suốt ngày hôm nay, trên không Ám Tinh, Hứa Mạt vẫn đang tu luyện đao pháp, đao pháp chả hắn đã sớm mạnh hơn khi xưa, càng ngày càng ghê gớm.
Cách đó không xa, bóng người của Mông Đế Tư xuất hiện, hắn có một khoảng thời gian không đến. Trong lúc đó, Hứa Mạt vẫn luôn luyện đao, hôm nay là Hứa Mạt gọi hắn đến. Hứa Mạt nhìn về phía bên kia, thân hình lóe lên, phóng tới chỗ Mông Đế Tư, phóng Thần Vực ra. Trong chốc lát, Mông Đế Tư cảm nhận được một nguồn áp lực kinh khủng, cơ mà hắn đã sớm quen thuộc rồi, tung lĩnh vực ra, lá chắn màu xanh lam lại xuất hiện, rìu chiến câm chắc trong tay, trông hắn cứ như chiến thần màu lam vậy.
-Ầm...
Người Mông Đế Tư xông lên phía trước, rìa chiến trong tay giơ lên.
Đúng lúc này, Hứa Mạt đưa một đao ra, đao này đâm thẳng vào đôi mắt, rìu chiến của Mông Đế Tư cũng cuồng bạo bổ tới, sau một giâu, trái tim Mông Đế Tư đập mãnh liệt.
Trong khoảnh khắc đao này chém ra, dường như cũng chém vào đầu của hắn.
-Đùng.
Một tiếng nổ lớn vang lên, người Mông Đế Tư lùi lại, tim đập, tròng mắt màu xanh lam nhìn chằm chằm Hứa Mạt, mở miệng hỏi:
-Đao pháp gì đó?
-Tạo ra vì Thân Vực đó, đặt tên lag Trảm Thần Đao.
Hứa Mạt đáp. Đao pháp này có thể tấn công lực tinh thần. ...
Thời gian ba năm trồi qua thật nhanh.
Ba năm này, Hứa Mạt ở Thâm Uyên cơ bản đều tu luyện, nâng cao cảnh giới, cường hóa lực tinh thân, nắm chắc Thần Vực, cảm nhận đao pháp, làm mạnh thêm chiến kỹ.
Sức chiến đấu của Hứa Mạt so với ba năm trước đây đã có tiến bộ cực lớn, nếu trở lại trận chiến với Cao Mục năm đó, có thể nghiền ép được đối thủ.
Đương nhiên, bây giờ Hứa Mạt cũng chẳng xem Cao Mục là đối thủ nữa, kẻ thù kế tiếp của hắn là La Đức Lý Cách.
Hơn nữa, hắn không chỉ muốn chiến đấu với La Đức Lý Cách mà là muốn giết chết đối phương.
Thời gian theo hiệp ước của Lâm Thú và Cái Á cũng đã đến.
Suốt ngày nay, Hứa Mạt cảm nhận được tín hiệu từ Linh, rất hiển nhiên cô Khung đã mang Linh đến Ám Tinh đón bọn họ.
Chỉ là họ không lộ diện, đối với Lâm Thú, cô Khung vẫn còn lòng đề phòng, cho dù là có quan hệ như thế nào, nhưng cuối cùng cũng không phải là người đi chung đường, nhất là khi Linh bên cạnh, cô Khung dĩ nhiên sẽ đề cao cảnh giác.
Cái Á đánh tiếng với Lâm Thú về chuyện rời đi, dựa theo hiệp ước, lần này Lâm Thú không tiếp tục ngăn cản nữa.
Trường học.
Đám người Cái Á, Hứa Mạt và Lâm Thú đều có mặt.
Xung quanh là bọn nhỏ đang vui vẻ cười đùa.
Thời gian ba năm nay, trường học đã được mở lớn ra rất nhiều, đã từ lâu không còn chỉ có một mình Cái Á là thầy giáo nữa, mà đã bồi dưỡng ra một nhóm người mới, bởi vì học sinh ở trường học khá nhiều, phần lớn trong đó bọn họ không quá quen thuộc.
-Sau khi rời đi rồi có tính toán gì không?
Lâm Thú hỏi Cái Á và Hứa Mạt.
-Vẫn chưa nghĩ kỹ nữa, xem bên ngoài thay đổi như thế nào trước đã.
Cái Á đáp lời.
-Tôi về Áo Thần Điện để giết La Đức Lý Cách.
Hứa Mạt trả lời.
-Nếu như vậy.
Lâm Thú cười nói:
-Nếu như về sau muốn đến Thâm Uyên thì rất hoan nghênh trở về. Khi quân đoàn Thâm Uyên rời khỏi Thâm Uyên, có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác, đừng quên chúng ta là người một nhà.
-Hơn ba năm nay, cảm ơn tiền bối đã chiếu cố.
Hứa Mạt không trực tiếp trả lời. Lâm Thú tính cách của cái người này rất cố chấp, nhưng cũng coi là quang miinh lỗi lạc, muốn làm cái gì từ trước tới giờ đều không che giấu mục đích, cũng không hề quan tâm đến đánh giá của người khác.