Chương 1887: Cuộc Chiến Với Thời Gian
Chương 1887: Cuộc Chiến Với Thời GianChương 1887: Cuộc Chiến Với Thời Gian
Họ không hiểu tại sao Trưởng lão Lỗ Ni vẫn khăng khăng chọn Cái Á.
Họ công nhận tính cách của Cái Á, nhưng vì lợi ích của bộ tộc, họ chỉ có thể lựa chọn Thiên Thần tộc.
-Trong nhiều năm qua, Thiên Thần tộc thỉnh thoảng phái người đến Thánh địa tu luyện, sở dĩ chúng ta luôn bình yên là bởi vì chúng ta không ngăn cản Thiên Thần tộc sử dụng Thánh địa.
Trưởng lão Lỗ Ni nói:
-Hiện tại, bộ tộc đang đối mặt với mối đe dọa từ Ni Đức Hoắc Cách, thời khắc sinh tử tôn vong, Thiên Thần Tộc điều động những cường giả hàng đầu đến, thậm chí có thể sánh ngang với 'Trự', khi đó bộ tộc chỉ có thể phụ thuộc vào Thiên Thần Tộc, ta không yên lòng.
-Hai chọn một mà thôi, ta vẫn tin tưởng Cái Á tiên sinh hơn, có thể chân chính bảo vệ bộ tộc, giúp bộ tộc sinh tôn.
-Thế này đi, vì những lão già chúng ta đã quyết định ở lại, chúng ta sẽ không đưa ra quyết định thay cho những người trẻ tuổi, hãy để các chiến sĩ, thanh niên và trẻ em sắp rời đi quyết định đi.
Lỗ Ni được bộ tộc bầu làm trưởng lão, nhưng hắn cũng một lòng suy nghĩ vì bộ tộc, không hê cường quyền.
Hơn nữa, hắn tin tưởng các chiến sĩ, thanh niên và trẻ em cũng sẽ có lựa chọn giống như hắn.
-Ta tin tưởng Cái Á tiên sinh.
-Ta cũng chọn Cái Á tiên sinh.
Rất nhiều người bày tỏ ý kiến, giờ phút này phần lớn thành viên của bộ tộc đều tập trung tại thạch sảnh. Quả nhiên, đại đa số mọi người đều lựa chọn nhóm của Cái Á, chỉ có một số ít người chọn Thiên Thần tộc.
-Trưởng lão, các người cũng cùng chúng ta rời đi đi.
Kim nói.
Trưởng lão Lỗ Ni lắc đầu:
-Ta mang xương cốt đi ra ngoài cũng không có ý nghĩa gì. Về phần những lão nhân khác, ai muốn ra ngoài thì có thể rời đi, những người bằng lòng gắn bó với bộ tộc sẽ ở lại với ta, toàn bộ người trẻ tuổi đều phải rời đi.
-Trưởng lão.
Những tiếng gọi lần lượt vang lên, trưởng lão Lỗ Ni nhắm mắt lại và phát ra một âm thanh kỳ lạ từ miệng như đang cầu nguyện với các vị thần.
Chẳng bao lâu sau, mọi người trong đại sảnh đá đều làm theo Trưởng lão Lỗ Ni và bắt đầu cầu nguyện.
Trong lúc nhất thời, âm thanh vang lên trong sảnh đá mang theo vài phần trang nghiêm.
Vài ngày sau, Hứa Mạt và Linh bước ra khỏi thánh địa. Khi tìm thấy Cái Á, họ phát hiện ra rất nhiều người trong bộ tộc đã tới đây, trong đó có trưởng lão Lỗ Ni, hơn nữa tay của trưởng lão Lỗ Ni đã bị đứt, cái này khiến bọn họ lộ ra vẻ mặt khác thường, truyền âm hỏi:
-Tiên sinh, đã xảy ra chuyện gì vậy?
-Chuyện đó nói sau đi.
Cái Á trả lời.
Chỉ thấy Trưởng lão Lỗ Ni dẫn đầu các chiến binh của bộ tộc cúi chào Cái Á.
-Trưởng lão, xin đừng...
Cái Á bước tới và đỡ cơ thể của Lỗ Ni đang ngồi trên xe lăn.
-Cái Á tiên sinh, bộ tộc đang phải đối mặt với nguy cơ sinh tử và hiện đã quyết định rời đi. Ta định giao các chiến binh, thanh niên và trẻ em trong bộ tộc cho Cái Á tiên sinh, hy vọng tiên sinh có thể chăm sóc cho bọn họ.
Lỗ Ni nói.
Cái Á nhìn Lỗ Ni, trong lòng thở dài, người của Thiên Thần tộc lựa chọn rời đi, thứ nhất là tránh khỏi nguy cơ Ni Đức Hoắc Cách tấn công lần nữa, thứ hai là đến Thiên Thần tộc cầu cứu, bọn họ hứa hẹn sẽ mang người đến bảo vệ bộ tộc. Cái Á hiểu rõ, người của Thiên Thần tộc chắc chắn đang nghiêm túc, đây cũng là cơ hội để họ có thể kiểm soát hoàn toàn bộ tộc.
Tất nhiên, bộ tộc cũng có thể được Thiên Thần tộc bảo vệ.
Nhưng không ngờ Trưởng lão Lỗ Ni vẫn chọn bọn họ.
Hứa Mạt nhìn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bộ tộc bị tấn công sao?
Những người trong bộ tộc thực sự đã lên kế hoạch rời đi cùng họ.
Cái Á nhìn Trưởng lão Lỗ Ni nói:
-Vì trưởng lão tin tưởng ta, ta sẽ dốc toàn lực bảo vệ tất cả người dân trong bộ tộc. Chỉ cần chúng ta không chết, bộ tộc sẽ tiếp tục tồn tại.
Trưởng lão Lỗ Ni nặng nề gật đầu, quay lại nói với những người phía sau:
-Từ giờ trở đi, tất cả các ngươi đều phải nghe theo mệnh lệnh của Cái Á tiên sinh, thấy hắn như thấy ta.
-Vâng, thưa trưởng lão.
Những người dân bộ tộc phía sau gật đầu. Lỗ Ni lại nhìn Cái Á và nói:
-Nếu rời khỏi bộ tộc, không có tu luyện ở Thánh địa, thế hệ tiếp theo của bộ tộc khó có được thực lực mạnh mẽ. Tuy nhiên, trong bộ tộc vẫn còn hàng chục chiến binh mạnh mẽ có thể tùy ý ngài sai sử, có lẽ bọn họ sẽ giúp được cho ngài phần nào.
-Ta sẽ đưa những người trẻ tuổi và trẻ em của bộ lạc đến một nơi an toàn, nếu như có thể đạt được mục tiêu của mình trong tương lai, ta sẽ đưa bọn họ quay về hành tinh Phan Đa Lạp, quay về thánh địa.
Cái Á nói.
-Có lời ấy của Cái Á tiên sinh, lão già ta có chết cũng không hối tiếc. Trưởng lão Lỗ Ni lại muốn cúi chào, nhưng Cái Á đã ngăn hắn lại.
-Trưởng lão không đi cùng chúng ta sao?
Cái Á hiểu được ý tứ của Trưởng lão Lỗ Ni.
Trưởng lão Lỗ Ni lắc đầu nói:
-Ta sẽ ở lại Thánh địa cầu nguyện với Thiên Thần cho tiên sinh và bộ tộc.
Cái Á thầm thở dài trong lòng, cũng không khuyên nhủ hắn, một số ý nghĩ của bộ tộc đã ăn sâu vào máu, có thể quyết định rời đi đã rất không dễ dàng rồi, mà chấp niệm của trưởng lão bộ tộc thì lại không thể thay đổi được.
Sức mạnh của tín ngưỡng đôi khi còn vượt qua cả sự sống và cái chết.
-Việc này không nên chậm trễ, chúng ta sẽ đi chuẩn bị.
Trưởng lão Lỗ Ni nói, sau đó dẫn những người trong bộ tộc rời đi.
Lúc này Hứa Mạt mới có thời gian hỏi Cái Á chuyện gì đã xảy ra.
Cái Á kể cho Hứa Mạt nghe những chuyện đã xảy ra trước đó.
Hứa Mạt cũng khá xúc động, nhưng việc bộ tộc bằng lòng rời đi cùng bọn họ cũng là một chuyện tốt.
Mấy người đi ra ngoài, Diệp Thanh Điệp với bọn nhỏ ở cùng nhau, khi nhìn thấy Hứa Mạt đi tới thì gọi: