Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 154 - Chương 154. Phố Mười Ba Kim Vĩnh Chị Hồng ( Hạ )

Chương 154. Phố Mười Ba Kim Vĩnh chị Hồng ( hạ ) Chương 154. Phố Mười Ba Kim Vĩnh chị Hồng ( hạ )

"Năm đó ở phố Mười Ba Kim Vĩnh, chị Hồng mang theo chúng ta, cầm khảm đao vẫn luôn chém từ đầu đường tới cuối phố, một con phố đều là máu loãng, sau đó không còn ai dám tới gây phiền toái cho chúng ta nữa!"

Tiếp đó ở trên buổi tiệc tối ăn mừng, anh Ba sau khi uống xong rượu hưng phấn quá mức kể lại. Mọi người liền biết chuyện xưa của chị Hồng.

Phố Mười Ba Kim Vĩnh, Cố Ninh cũng đã từng nghe qua, khu phố kia có tiếng là loạn, ba mẹ trong nhà đều sẽ dặn bọn nhỏ không thể đi đến địa phương kia. Nó mệnh danh là Mười Ba bởi vì nó nối liền mười ba đường phố, quanh quanh co co, tựa như mê cung, nếu không phải người ở bên trong, người bên ngoài đi vào nhất định sẽ lạc đường, bởi vì hoàn cảnh địa lý độc đáo và tiền thuê nhà rẻ, chậm rãi càng ngày càng nhiều lưu manh, gái điếm, kẻ buôn ma túy chiếm cứ ở phố Mười Ba Kim Vĩnh. Cuối cùng phố Mười Ba Kim Vĩnh phát triển trở thành vết nhơ lau không sạch của thị xã Kim Vĩnh. Mà Lý Hồng Quyên đã từng là nữ lưu manh có tiếng ở phố Mười Ba Kim Vĩnh, sinh ra, trưởng thành, đều ở phố Mười Ba Kim Vĩnh, cuối cùng không có trở thành gái điếm, kẻ buôn ma túy, lại thành công trở thành một nữ lưu manh, hơn nữa còn là lưu manh lợi hại nhất. Cô có một cái tên vô cùng bình thường và hơi chút quê mùa, Lý Hồng Quyên, nhưng lại có một ngoại hiệu đặc biệt khí phách, chị Hồng.

Cố Ninh rốt cuộc cũng biết vì sao tổ hợp ba người gồm ba mẹ của chính mình và chị Hồng trung niên lại bình an đi đến nơi tụ tập.

Chị Hồng rót chén rượu, chậc một tiếng lúc sau châm chọc nói: "Lưu manh lợi hại nhất còn không phải vẫn là lưu manh sao, có tiền đồ gì chứ."

Trên mặt anh Ba lộ ra biểu tình hồi ức, cảm thán nói: "Năm đó chị Hồng bảo em đi tham gia quân ngũ cũng đã nói những lời này."

Chị Hồng liếc nhìn hắn một cái nói: "Nếu không phải năm đó bảo cậu đi nhập ngũ, cậu đã sớm không biết chết ở trong cái mương xú nào, còn có thể ngồi ở nơi này uống rượu, khoác loác, thu nhiều em trai như vậy sao?"

"Em trai gì chứ, chị Hồng, đây đều là lính của em, cũng không phải là lưu manh." Anh Ba nói tới đây còn có hơi chút oán trách: "Chị cho rằng năm đó em không biết chị là bởi vì muốn ở cùng nam nhân kia nên mới tùy tiện tống cổ em đi tham gia quân ngũ sao?"

Khi anh Ba nói đến nam nhân kia, tươi cười trên mặt chị Hồng hơi hơi đọng lại một chút, sau đó đột nhiên tát một cái tới ót anh Ba, quát: "Tạ Ái Quốc, có phải cậu hiện tại có em trai liền không để người chị trước kia vào mắt hay không?"

Anh Ba liều mạng xoa cái ót, tựa hồ cũng ý thức được chính mình đã nói sai, vì thế vội vàng bưng chén rượu lên, nói với chị Hồng: "Chị Hồng, em sai rồi! Em uống ly này bồi tội, chị đừng nóng giận!" Nói xong một ngụm uống hết non nửa ly rượu, chép chép miệng nói: "Tên Vương Kế Trung này lại có thể ẩn giấu nhiều rượu như vậy, hắn mất mạng hưởng, thật là tiện nghi chúng ta."

Chị Hồng đoạt chén rượu trong tay anh Ba, ‘cốp’ một tiếng đặt lên bàn, sau đó nói: "Rượu không phải uống như vậy. Ngày mai không phải còn đi ra ngoài tiếp tục giết tang thi sao?! Uống say không còn biết gì thì ra cửa như thế nào? Đừng uống nữa, ăn nhiều thịt một chút." Nói xong, gắp miếng đùi gà đặt ở trong chén anh Ba.

Anh Ba có lẽ là uống quá nhiều nên đột nhiên biểu lộ chân tình, lại có thể rơi lệ với chiếc đùi gà trong chén kia: "Chị Hồng, em sau đó vẫn luôn tìm chị, nhờ rất nhiều người giúp em tìm, nhưng như thế nào cũng không tìm thấy. Em cũng không muốn làm gì khác, Chỉ muốn nhìn xem mấy năm nay chị sống có được không, nam nhân kia đối xử với chị có tốt không......"

Không khí trên bàn cơm trong lúc nhất thời có chút quái dị.

Đừng nói Cố Ninh, ngay cả các binh lính theo anh Ba đã nhiều năm đều trước nay chưa thấy qua anh Ba như vậy, nhìn anh Ba lại nhìn chị Hồng, biểu tình trên mặt có chút huyền diệu.

Chị Hồng đối với đoạn "thổ lộ chân tình" này của anh Ba một chút phản ứng đều không có, ngay cả mày cũng chưa động một chút, rót chén rượu xong liền trừng mắt với đám lính, nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Anh Ba của các cậu say, còn không dìu hắn đi nằm đi?"

Mấy binh lính vội vàng luống cuống tay chân đi đỡ anh Ba.

Anh Ba là say thật, hắn say cũng không lên mặt, trên mặt không có nửa điểm đỏ vì rượu, trông vẫn giống như một người bình thường, bị đám lính đỡ liền nháo lên: "Tôi không có say! Các cậu làm gì! Các cậu muốn tạo phản sao!"

Trương Tiểu Bạch bất đắc dĩ nhìn chị Hồng nói: "Chị Hồng, chị xem......"

Chị Hồng nhướn lông mày lên, rất có vài phần hung tướng: "Tạ Ái Quốc, cậu còn không đi nằm cho tôi? Phát điên cái gì? Mất mặt xấu hổ. Nếu còn mượn rượu giả điên, cậu có tin tôi đánh chết cậu hay không!"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0