Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 156 - Chương 156. Phố Mười Ba Kim Vĩnh Chị Hồng ( Hạ )

Chương 156. Phố Mười Ba Kim Vĩnh chị Hồng ( hạ ) Chương 156. Phố Mười Ba Kim Vĩnh chị Hồng ( hạ )

Hướng Hứa đã nói qua, dị năng trong thân thể của cô giống như là một mảnh hồ nước, Cố Ninh liền có một phỏng đoán lớn mật, có khả năng hải dương màu xanh lục này chính là dị năng của cô? Nhưng bơi nửa ngày cũng không có phát hiện ra nước này cùng nước bình thường có cái gì khác nhau, cũng không nhìn ra các loại huyền diệu.

Cố Ninh bơi một lúc, sau đó từ trong nước đi ra, giọt nước trên người theo làn da cô chảy vào dưới nền đất, một giọt cũng không có lưu lại trên người.

Mặc xong quần áo, cô không có lại ở lâu, điều chỉnh kim đồng hồ xong liền mở cửa ra, đi vào phòng ngủ của chính mình, nhìn đồng hồ trên tường,bây giờ là 7 giờ sáng, thay quần áo sạch sẽ đi ra ngoài.

Ba Cố đang một bên xem báo chí một bên ăn sáng, nghe được tiếng mở cửa liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó nói: "Rửa mặt xong liền tới đây ăn sáng đi."

Mẹ Cố nói: "Động tác nhanh lên, đi sớm tốt hơn đi trễ, đừng để ngày đầu tiên đã đến trễ, người ta không thích." Hiển nhiên đối với công việc mới của Cố Ninh thập phần khẩn trương.

Cố Ninh từ mạt thế lại đây, đối với loại cảm giác hạnh phúc vững vàng này đặc biệt mãnh liệt, thần kinh vẫn luôn căng chặt ở mạt thế lập tức liền lỏng, cô không nhịn được lộ ra một nụ cười, nguyên khí tràn đầy nói: "Vâng! Con sẽ cố gắng!"

Ba Cố mẹ Cố kinh dị liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, sau đó liếc nhau, đều nở nụ cười.

"Đã mang đủ đồ chưa?! Ngày đầu tiên đi nhất định phải lưu ấn tượng tốt cho người ta. Dạy con người ta thật tốt." Mẹ Cố vẫn luôn đưa Cố Ninh đến cửa, còn không nhịn được hô với Cố Ninh đang xuống cầu thang.

"Yên tâm đi mẹ. Buổi tối không cần chờ con ăn cơm." Cố Ninh phất phất tay với mẹ Cố, sau đó liền biến mất ở chỗ ngoặt.

Cửa phòng bên cạnh mở ra, một phụ nữ trung niên kinh ngạc hỏi: "Cố Ninh nhanh như vậy đã tìm được công tác?"

Mẹ Cố cười cười nói: "Đúng vậy. Làm gia sư, đãi ngộ cũng khá tốt."

"Ai da, vậy thật là không tồi." Người phụ nữ trung niên cười cười, sau đó hỏi dò: "Ngày hôm qua hình như là có một nam nhân lái xe tới đón Cố Ninh nhà chị đi, đó là bạn trai Cố Ninh hay là ai? Trước kia chưa thấy qua."

Mẹ Cố sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Chị nói Phương Pháp sao? Cậu ấy là bạn của Ninh Ninh, không phải bạn trai đâu, chị đừng có hiểu lầm."

Người phụ nữ trung niên chuyển động tròng mắt một chút, nửa giỡn nửa nghiêm túc nói: "Không phải bạn trai sao? Nếu Cố Ninh chướng mắt thì giới thiệu cho Phương Phương nhà tôi đi."

Mẹ Cố sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.

Vừa định thoái thác, liền nghe được một đạo âm thanh nói: "Dương Đông Diễm, Phương Phương nhà chị không phải đã có người yêu sao. Như thế nào? Đang ăn trong chén còn nhìn trong nồi sao, định một chân đạp hai thuyền? Cẩn thận cái gì cũng không được nha."

Người phụ nữ trung niên nhìn nữ nhân bên kia dựa cửa ăn hạt dưa, biểu tình trên mặt có chút ngượng ngùng: "Lý Hồng Quyên, cô lại nghe nhàn thoại từ nơi nào rồi, ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy. Đừng bại hoại danh dự của Phương Phương nhà chúng ta!"

Lý Hồng Quyên đổ vỏ hạt dưa vào thùng rác, nói: "A, vậy tối hôm qua tôi đi xuống đổ rác nhìn thấy một cô gái hôn nam nhân không phải Phương Phương nhà chị sao?"

"Lười nói chuyện với cô!" Dương Đông Diễm thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn Lý Hồng Quyên một cái liền xoay người vào nhà, đóng cửa rầm rầm.

"Mẹ! Mẹ lại xen vào việc người khác!" Trong phòng Lý Hồng Quyên truyền đến âm thanh không kiên nhẫn của một cô gái trẻ tuổi.

Lý Hồng Quyên cười với mẹ Cố một chút, sau đó liền chuẩn bị xoay người vào cửa.

Mẹ Cố kêu một tiếng: "Ai, Hồng Quyên! Hôm nay giữa trưa Cố Ninh và anh Cố đều không trở lại ăn cơm, nếu em và con gái không chê, chị xào hai món đơn giản hai người tùy tiện ăn một chút cùng chị nhé."

Lý Hồng Quyên sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ ra vì sao mẹ Cố đột nhiên lại mời cô ăn cơm, chỉ là nhìn thấy tươi cười mang theo chờ mong trên mặt mẹ Cố, nghĩ ngày thường mẹ Cố vẻ mặt ôn hoà, thầy Cố mỗi lần nhìn thấy cô đều chủ động chào hỏi, cô lại ngoài ý muốn không nói ra được lời cự tuyệt, chỉ gật gật đầu, có chút trúc trắc nói: "Vậy phiền toái chị."

"Ai! Được! Vậy giữa trưa hai mẹ con đừng nấu cơm nhé, chờ chị lại đây gọi hai mẹ con!" Mẹ Cố cao hứng nói.

Lý Hồng Quyên đối với nhiệt tình bất ngờ của mẹ Cố có chút không chống đỡ được, đáp ứng vài tiếng liền đầy bụng nghi hoặc trở về phòng.

"Sao đột nhiên lại mời cô ấy ăn cơm? Em không phải không thích cô ấy sao?" Chờ mẹ Cố trở về phòng, Cố Tư Nguyên nghe được cuộc nói chuyện bên ngoài, có chút khó hiểu hỏi.

Mẹ Cố thở dài: "Ai, tri nhân tri diện bất tri tâm, em trước kia đã trách oan người ta, ngày hôm qua em nghe được cô ấy cãi nhau với người trong tòa nhà vì Ninh Ninh của chúng ta." Mẹ Cố nghĩ đến những người đó nói Cố Ninh, hốc mắt hơi hơi đỏ lên, sau đó nói: "Về sau chúng ta nên lui tới với người ta nhiều hơn, người ta chỉ có hai mẹ con, rất đáng thương."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0