Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 190 - Chương 190. Dị Năng Đại Chiến Tang Thi Biến Dị Hạ

Chương 190. Dị năng đại chiến tang thi biến dị hạ Chương 190. Dị năng đại chiến tang thi biến dị hạ

Cố Ninh cả người ngã vào trong nước, sau đó không ngừng chìm xuống.

Cô một giây trước còn nằm ở trên giường đất thương tâm thương phổi, giây tiếp theo đã rớt vào trong nước.

Cố Ninh sợ tới mức không nhẹ, theo bản năng giãy giụa, khua đôi tay bơi lên trên, thẳng đến khi đầu trồi lên khỏi mặt biển lau sạch nước trên mặt, nhìn phong cảnh quen thuộc bên bờ, đầu Cố Ninh vẫn còn hơi mê mang.

Sao cô đột nhiên lại vào trong không gian?

Loại tình huống bị động trở lại không gian này vẫn là lần đầu tiên phát sinh. Một lần trước là khi cô bị tang thi cắn, lần đầu tiên đánh mất ý thức trở lại không gian.

Tạm thời có hơi chút không rõ trạng huống hiện tại, Cố Ninh quyết định lên bờ trước lại nói, vì thế khua tay chân, bơi về phía bờ.

Cố Ninh đứng ở bên bờ không thể hiểu được nhìn hải dương xanh lục trước mặt chính mình, trong đầu nghĩ chính là, chính mình đột nhiên biến mất, người ở bên kia khẳng định sẽ điên đi?!

Cố Ninh đứng ở bên bờ một hồi lâu, mới nhớ tới rốt cuộc có chỗ nào không thích hợp, chân cô bị gãy xương nhưng một chút cũng không đau? Cố Ninh thử thăm dò giật giật chân, không có bất luận cảm giác đau đớn gì, cô tháo mảnh gỗ cố định chân ra, sau đó đá đá chân, hoàn toàn không có chút cảm giác đau đớn hay là trúc trắc nào. Đây là đã hoàn toàn khỏi?

Cố Ninh có chút ngơ ngẩn.

Mà ở thế giới bên ngoài, tất cả mọi người đều mắt to trừng mắt nhỏ nhìn chiếc giường đất trống rỗng kia, từng người đã tự bổ não ra vô số nguyên nhân kỳ kỳ quái quái.

Chị Hồng còn cố ý chạy đến WC và phòng ngủ tìm, cũng không phát hiện ra Cố Ninh.

Trương Tiểu Bạch còn dùng tay sờ soạng một trận ở trên giường đất, mới ngây ra nói: "Sao một người sống sờ sờ nói không thấy liền không thấy tăm hơi đâu vậy?"

Chung Húc nói: ".....Đây là bốc hơi khỏi nhân gian."

"Trình Minh......" Đạo trưởng Giả bỗng nhiên kêu Trình Minh một tiếng, sắc mặt quái dị nói: "Cháu có nhớ hay không, lần trước Cố Ninh giống như cũng đã phát sinh một lần như vậy?"

Trình Minh vốn dĩ đang trống rỗng đầu óc, nghe đạo trưởng Giả nói như vậy, trong đầu hồi tưởng lại nói: "Chú là nói lần ở bãi đỗ xe kia?"

"Bãi đỗ xe gì? Đã phát sinh chuyện gì?" Trương Tiểu Bạch vội vàng hỏi.

Dưới ánh nến nhảy lên, biểu tình đạo trưởng Giả có vẻ mạc danh quỷ dị: "Đó là lần đầu tiên chú gặp được Cố Ninh, Trình Minh lúc ấy cũng ở đó, buổi tối chúng tôi nghỉ ngơi trong bãi đỗ xe. Cố Ninh ngủ ở gần tường, kết quả buổi sáng thức dậy, đã không thấy con bé đâu. Lúc ấy tình huống quá hỗn loạn, chúng tôi cũng không kịp nghĩ quá nhiều, Cố Ninh cũng không giải thích, nhưng hiện tại ngẫm lại, có thể nào là lúc ấy Cố Ninh cũng giống như hiện tại, đột nhiên biến mất?"

Biểu tình Trình Minh chấn động.

Những người khác mạc danh có chút sởn tóc gáy.

Ai cũng không thấy được Cố Ninh đã biến mất như thế nào, căn nhà chỉ có như vậy, ai có hơi chút động tác gì đều thực dễ dàng kinh động đến người khác, nhưng Cố Ninh lại lặng yên không một tiếng động biến mất, thật giống như là vô thanh vô tức bốc hơi.

La Long bỗng nhiên rùng mình một cái, chà xát cánh tay nói: "Đừng nói nữa, tôi nổi hết cả da gà lên rồi."

Chỉ có chị Hồng bắt được trọng điểm, hỏi: "Vậy lần trước Cố Ninh đã trở về như thế nào?"

Đạo trưởng Giả nói: "Ngày hôm sau ở bên ngoài, chúng tôi bị đàn tang thi đuổi, Cố Ninh không biết lại từ nơi nào toát ra tới."

La Long bỗng nhiên nói: "Hơn nữa, mọi người không cảm thấy Cố Ninh ngày thường cũng có chút xuất quỷ nhập thần sao?"

Đạo trưởng Giả gật gật đầu, nhớ tới Cố Ninh nhiều lần đơn độc hành động.

Chị Hồng lại liên tưởng đến sự tình đêm qua Cố Ninh một mình ra cửa đến buổi sáng hôm sau mới xuất hiện.

Những lời này của La Long giống như lập tức gợi lên ký ức của mọi người về Cố Ninh, sau đó phát hiện hình tượng Cố Ninh mà bọn họ nhận thức giống như thật là lộ ra cỗ thần bí như vậy, dù Cố Ninh gần đây đi rất gần với bọn họ, nhưng Cố Ninh rất ít nói, ngoại trừ trao đổi tất yếu gần như rất ít có giao lưu trên phương diện khác. Tuy rằng bọn họ coi Cố Ninh trở thành chiến hữu, nhưng thái độ của Cố Ninh đối với bọn họ lại có loại cảm giác như gần như xa, luôn mang theo cỗ cảm giác xa cách như vậy.

Anh Ba vẫn luôn nhìn không thấu Cố Ninh, nhưng giống như chính là bởi vì sự thần bí này, hắn mới có thể mạc danh mà tin tưởng Cố Ninh, cảm giác Cố Ninh tổng còn giữ chút thủ đoạn.

Nhưng lúc này anh Ba đã bị chấn kinh. Một người sống đang êm đẹp không nói một tiếng đã không thấy tăm hơi, hoàn toàn là vượt qua phạm vi nhận thức của nhân loại.

Người một phòng thảo luận nửa ngày cũng không thảo luận ra được Cố Ninh rốt cuộc đã đi đâu.

Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, mắt to trừng mắt nhỏ tất cả đều không biết nên nói cái gì.

Trương Tiểu Bạch hỏi: "Anh Ba, kế tiếp nên làm sao đây?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0