Mà Trang Thần ngoại trừ đối với Cố Ninh có loại nhiệt tình không giống bình thường, thì đối với mấy người Trương Tiểu Bạch bọn họ cơ bản chính là trạng thái nuôi thả.
Trang Thần thậm chí còn nói với bọn họ, nếu không có chuyện gì làm thì có thể tùy tiện ra ngoài đi bộ.
Mấy ngày hôm nay, bọn họ không có tiếp xúc với bất luận tin tức hay lai lịch gì về Ngũ Tinh Đại Đội. Người Ngũ Tinh Đại Đội cũng không có giới thiệu cùng bọn họ là sẽ làm những gì.
Cố Ninh mỗi ngày đều có huấn luyện, hơn nữa mục đích lớn nhất cô gia nhập Ngũ Tinh Đại Đội hiện tại đang được thực hiện, cho nên một chút cũng không quan tâm Ngũ Tinh Đại Đội rốt cuộc là làm cái gì. Mấy người Trương Tiểu Bạch cả ngày ăn không ngồi rồi, nhàn đến sắp trèo lên cây bắt chim. Thậm chí nhìn Cố Ninh cả ngày bị Trang Thần quăng ngã tới, ngã lui, từ lúc bắt đầu còn sinh tâm đồng tình đến bây giờ đã có hơi chút ghen ghét.
Trong lòng Trương Tiểu Bạch, Chung Húc đều có hơi chút nói thầm, để cho bọn họ tự sinh tự diệt như vậy có phải là có ý tứ muốn khai trừ bọn họ hay không? Trần Căn lại rất trầm ổn, mỗi ngày đi dạo nơi này, nơi kia nhìn xem, không có việc gì liền đến sân huấn luyện xem Trang Thần quăng ngã Cố Ninh.
"Rầm!" một tiếng! Hôm nay, ở lần đầu tiên bị quăng ngã trên mặt đất, Cố Ninh liền từ trên mặt đất tung tăng nhảy nhót bò dậy hỏi Trần Căn ở một bên: "Bao lâu?!"
Trần Căn từ trên đồng hồ ngước mắt lên, có chút phức tạp nhìn cô nói: "28 phút."
28 phút là một cái dạng khái niệm gì? Ba ngày trước Cố Ninh ở dưới tay của Trang Thần còn chỉ có thể kiên trì được vài phút mà thôi, hơn nữa còn là ở dưới tình huống Trang Thần không có xuất toàn lực. Nhưng lúc này xem trạng thái hai người Trang Thần và Cố Ninh, Trang Thần ngồi trên ghế dùng khăn lông lau mồ hôi. Mà Cố Ninh đừng nói ra mồ hôi, ngay cả nửa điểm mệt mỏi cũng không có, đôi mắt còn tỏa sáng lấp lánh.
Trần Căn nhìn ra được, Trang Thần đã bị Cố Ninh bức ra toàn bộ thực lực. Cố Ninh ở dưới trạng thái Trang Thần xuất ra toàn lực công kích còn kiên trì được gần nửa giờ, đây mới chỉ qua ba ngày.
Trần Căn không nhịn được suy nghĩ, chẳng lẽ Cố Ninh chính là kỳ tài luyện võ bẩm sinh mà trong tiểu thuyết hay viết?! Nếu không phải như vậy thật sự là không thể giải thích được tốc độ tiến bộ thần tốc này của Cố Ninh.
Lại qua ba ngày sau.
Trang Thần không thể không đi tìm Quý Cửu Trạch ở trong phòng sách, đối với việc chính mình không dạy được Cố Ninh cô vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng, rốt cuộc lúc trước là chính mình mãnh liệt yêu cầu Quý Cửu Trạch giao Cố Ninh cho chính mình, nhưng hiện tại còn chưa tới nửa tháng, đồ đệ quá thông minh này đã sắp vượt qua sư phụ, thật sự là có hơi chút nói không nên lời, vòng vo tam quốc hết nửa ngày, vòng chín chín tám mươi mốt vòng tròn, thập phần uyển chuyển biểu đạt chính mình không nghĩ lại dạy Cố Ninh nữa.
Người thông minh như Quý Cửu Trạch khẳng định có thể ngầm hiểu ý tứ của cô, sau đó cũng không để cô ở trước mặt Dịch Thiếu Khanh bị mất mặt mũi.
Ai biết cô nói xong, Quý Cửu Trạch mới rốt cuộc dời ánh mắt khỏi văn kiện trên bàn, ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Thần, hơi hơi nâng mi một chút, ý bảo cô có thể nói tiếp.
Trang Thần nhìn chằm chằm Quý Cửu Trạch một lúc lâu, cuối cùng vẫn bị bại trận trước khuôn mặt thờ ơ của Quý Cửu Trạch, vô lực nói: "Thôi được, tôi thừa nhận là tôi không dạy được em ấy."
"Tôi đã dùng toàn lực, nhưng muốn thắng em ấy đã càng ngày càng cố hết sức." Trang Thần nói lên điều này cũng có chút vô ngữ: "Em ấy quả thực chính là quái vật, lực phản ứng và tốc độ đều nhanh đến đáng sợ, đáng sợ nhất chính là năng lực phục chế của em ấy......" Cô ngừng một chút, sau đó đương nhiên nói: "Nếu qua mấy ngày nữa tôi bị em ấy quăng ngã thì tôi cũng quá mất mặt."
"Điểm này tôi có thể làm chứng!" Dịch Thiếu Khanh vẫn luôn ngồi bên cạnh không chen vào đột nhiên nói: "Thể chất của Cố Ninh đích xác khác hẳn với người thường, tôi muốn tìm một cơ hội lấy ít máu của em ấy về nghiên cứu một chút."
Quý Cửu Trạch khép lại tập hồ sơ trước mặt, trên mặt vẫn không có biểu tình gì khác, chỉ nhìn Trang Thần hỏi: "Vậy hiện tại cô chính thức từ bỏ."
Trang Thần lộ ra một biểu tình thất bại: "Đúng vậy."
Quý Cửu Trạch đứng lên nhét văn kiện trở lại trên giá, trên khuôn mặt lãnh đạm ban đầu lại buông lỏng một chút, nhìn Trang Thần nói: "Vậy tôi sẽ tiếp nhận."
"......???" Trang Thần mơ hồ cảm thấy giống như có chỗ nào đó không thích hợp.
Quý Cửu Trạch đã đi tới cửa, lại đột nhiên xoay người lại, nói lời cảnh cáo với người nào đó: "Dịch Thiếu Khanh, không cần đánh chủ ý lên Cố Ninh."
Dịch Thiếu Khanh giơ đôi tay lên làm trạng thái đầu hàng: "Biết biết, hiện tại là người của anh rồi! Tôi một sợi tóc cũng sẽ không động vào, đi tìm đồ đệ tốt của anh đi!"