Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 269 - Chương 269. Cố Ninh Bữa Tối

Chương 269. Cố Ninh bữa tối Chương 269. Cố Ninh bữa tối

Mẹ Cố nhìn thấy Tưởng Du từ trong phòng Cố Ninh lấy ra một cái hộp liền sửng sốt một chút, sau đó Tưởng Du lại hỏi: "Bác, Cố Ninh có cái chén sứ này trông đặc biệt đẹp, cháu trông thấy khá giống đồ cổ, có thể cho cháu mượn được không?" Trong tay cô đúng là chiếc chén Nhữ Diêu mà Cố Ninh vì sốt ruột tránh đi Tưởng Du đã quên mang theo.

"Đồ của con bé bác cũng không thể làm chủ, hay cháu gọi điện thoại cho con bé thử xem. Bác cho cháu số điện thoại mới của con bé." Mẹ Cố nói, tìm điện thoại ra.

Tưởng Du dùng di động gọi cho Cố Ninh.

"Di động của Ninh Ninh tắt máy. Hay cháu cứ cầm đi trước? Sau này cháu lại gọi cho Cố Ninh nói một tiếng, nếu là không được cháu sẽ lập tức đưa trả lại cho bác." Tưởng Du thấy mẹ Cố còn có chút do dự, lập tức liền tiến lên cuốn lấy cánh tay mẹ Cố, làm nũng nói: "Bác, cháu nhất định sẽ đem nó hoàn hoàn chỉnh chỉnh trở về."

Mẹ Cố không có biện pháp, chỉ có thể đáp ứng.

Hai người lại hàn huyên một trận, lúc sau Tưởng Du liền mang theo hai chiếc bình và chén gốm Nhữ Diêu cáo từ.

Cố Ninh lúc này ở trên xe taxi cũng nhớ tới chính mình đã để quên chiếc chén gốm Nhữ Diêu ở trong nhà, vốn dĩ muốn gọi điện thoại trở về bảo mẹ Cố cất dùm, lại phát hiện di động vừa lúc hết pin, nghĩ tính cách mẹ Cố nếu nhìn thấy khẳng định sẽ giúp chính mình cất đi, cũng liền không có để ở trong lòng.

Cố Ninh dùng di động tra xét ở trên mạng một chút, xem nơi nào có kho hàng để thuê.

Thực thuận lợi liền nhìn trúng một kho hàng rộng chừng một trăm mét vuông, cò kè mặc cả định ra giá hai ngàn rưỡi 1 tháng, thanh toán một năm tiền thuê.

Cố Ninh không rảnh lo đau lòng, trực tiếp đi đến chợ bán sỉ nổi danh. Cố Ninh cũng sợ phiền toái, cho nên một lần mua rất nhiều, chỉ cần là đồ cô cho rằng cần thiết liền mua số lượng lớn, bởi vì lấy số lượng khổng lồ, nên Cố Ninh mặc cả giảm được giá không ít. Chủ cửa hàng bán sỉ rất ít gặp được người mua nhiều hàng hóa như vậy, cũng vui vẻ ra mặt, cũng miễn phí vận chuyển bằng xe tải đến chỗ Cố Ninh, chở hết hai chuyến mới xong.

Lúc sau, Cố Ninh lại đi chợ nông sản một chuyến, tìm một cửa hàng chuyên môn bán hạt giống, mua một đống lớn hạt giống rau quả.

Chỉ một buổi chiều Cố Ninh đã tiêu hết mười mấy vạn.

Tiền bán vòng cổ vàng lần trước lập tức liền hết, Cố Ninh có hơi chút xót của. Nhưng ngẫm lại chiếc vòng cổ kim cương kia ít nhất cũng phải bán được 180 vạn, còn có chén sứ đồ cổ Bắc Tống kia thậm chí giá trị đến hai trăm triệu, cảm giác đau người lập tức liền biến mất vô tung vô ảnh. Nhưng mà hiện tại, cô còn không biết chiếc chén gốm kia đã rơi vào trong tay Tưởng Du.

Ở phòng khách đài truyền hình. Nam nhân tầm 30 tuổi mặc áo sơmi màu xanh lơ chính là người bạn mà Tưởng Du nhắc tới với mẹ Cố, hắn trước cầm lấy hai chiếc bình tinh tế quan sát, tạo hình cận đại, hắn nhìn vài lần liền phóng tới một bên, sau đó mở một cái hộp tinh xảo khác ra.

Tưởng Du thấy thần sắc hắn không hài lòng về hai chiếc bình kia, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.

Hữu Bình lại không biết tâm tư của Tưởng Du, chỉ xốc nắp hộp trước mắt lên, hắn cũng có chuẩn bị tâm lý Tưởng Du sẽ không mang được thứ tốt gì đến, đôi bình kia đã chứng minh ý tưởng của hắn. Nhưng vừa xốc nắp hộp này lên, đôi mắt Hữu Bình liền đột nhiên sáng ngời.

Cố Ninh thu phân nửa kho hàng vào không gian, còn dư lại non nửa để tại kho hàng.

Cố Ninh nhìn nhìn thời gian, mới hơn 5 giờ chiều.

Mạt thế bên kia, ba mẹ và mọi người liên 3 ở căn cứ Trung Nam tương đối an ổn, ngoại trừ định kỳ đi ra ngoài săn giết tang thi đào tinh hạch cũng không có quá nhiều sự tình cần cô nhọc lòng, đôi khi một hai ngày không trở về cũng không cần quá lo lắng.

Mà bên này, ngoại trừ mỗi ngày bị Quý Cửu Trạch huấn luyện khổ một chút, lại không phải thời thời khắc khắc bị uy hiếp về sinh mệnh, cô cảm giác được cách đấu gần người của chính mình đang bay nhanh tiến bộ, sinh hoạt như vậy Cố Ninh đã vô cùng thỏa mãn.

Nghĩ đến dụng cụ nấu ăn gì cũng có, nhưng không có đồ nấu ăn, ngày hôm qua Trang Thần còn nói là đã ngán cơm hộp, Cố Ninh liền chạy một chuyến đến siêu thị, mua chút nguyên liệu nấu ăn sau đó liền vẫy xe đi trở về.

"Cố Ninh, em không phải là biết nấu ăn chứ?!" Thời điểm Trang Thần nhìn thấy Cố Ninh xách hai chiếc túi nguyên liệu nấu ăn lớn tiến vào liền chấn kinh, sau khi được đến xác nhận liền vui vẻ ra mặt: "Cố Ninh, có phải do hôm qua chị nói đã ngán ăn cơm hộp rồi nên hôm nay em mới muốn đích thân xuống bếp nấu cơm cho chị không?! Cố Ninh! Chị cảm động đến nước mắt đều phải chảy ra!" Trang Thần khoa trương kêu lên.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0