Mấy người Dịch Thiếu Khanh, Trương Tiểu Bạch đều vây quanh lại đây. Làm cho Cố Ninh ngượng ngùng lên, dịu dàng từ chối ý tứ muốn hỗ trợ của bọn họ, sau đó Cố Ninh đâu vào đấy hoạt động ở trong phòng bếp.
Ban đầu cô không biết nấu ăn.
Thời điểm Lục Gia Tử vào đại học chỉ ngẫu nhiên oán giận với Cố Ninh một câu đồ ăn của căng tin trường học càng ngày càng khó ăn. Lúc ấy Cố Ninh lập tức liền để tâm, cô bắt đầu nghiên cứu thực đơn, xem các loại sách nấu ăn và tiết mục mỹ thực, thậm chí còn trộm tiêu mấy ngàn đồng đăng ký lớp học nấu ăn.
Sau khi trù nghệ có ít thành tựu liền bắt đầu biến đổi cách làm các loại đồ ăn, đóng gói đưa tới trường học cho Lục Gia Tử. Một câu hương vị không tồi của Lục Gia Tử là có thể làm Cố Ninh vui đến nở hoa.
Trù nghệ của Cố Ninh trong mấy năm có thể nói là tiến bộ vượt bậc, các kiểu nấu ăn đều có học qua, thẳng bức đến trình độ đầu bếp chuyên nghiệp. Ba Cố còn thường xuyên chê cười cô nếu năm đó đi học cấp 3 mà dùng sức mạnh nghiên cứu thực đơn tới trên việc học tập, đại học Thanh Hoa đã sớm bị cô bắt được.
Nhìn Cố Ninh mổ cá, Trang Thần tấm tắc tán thưởng: "Nhìn thấy không? Đây chính là công phu múa dao!" Còn không quên hỏi một câu: "Cố Ninh, khi nào có thể ăn được?"
Cố Ninh một bên thái cá, một bên nói: "6 giờ rưỡi có thể ăn được."
Trang Thần nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó ai thán nói: "Còn gần một giờ nữa mới được ăn!"
Rửa rau, xắt rau, chuẩn bị các loại nguyên liệu. Rõ ràng là sự tình thập phần vụn vặt hơn nữa bận rộn, nhưng nhìn Cố Ninh hoạt động ở trong phòng bếp, chỉ cảm thấy đâu vào đấy.
"Cậu có cảm thấy trên người Cố Ninh đang tỏa sáng hay không?" Trương Tiểu Bạch đột nhiên nhìn Cố Ninh bên kia, hỏi Chung Húc một câu.
Chung Húc nói: "Tôi cũng không nghĩ tới Cố Ninh lại biết nấu ăn.....Tôi còn cho rằng cô ấy chỉ biết đánh nhau."
Vừa lúc Quý Cửu Trạch đi ngang qua, không biết có phải nghe được đối thoại của bọn họ hay không, bước chân hơi hơi khựng lại, ánh mắt giống như lơ đãng nhìn thoáng qua phòng bếp bên kia, con ngươi có cái gì đó hơi hơi lóe lóe, sau đó liền bưng chén trà của hắn đi tiếp.
Gần như là khi Trương Tiểu Bạch bưng một đĩa đồ ăn cuối cùng lên bàn, Quý Cửu Trạch mới khoan thai tới muộn ngồi ở vị trí đối diện Cố Ninh.
Trên bàn tổng cộng có tám món đồ ăn, cá trích kho tàu, xương sườn chua ngọt, thịt bò xào ớt đỏ, cánh gà chiên Coca, tôm hấp, rau xào thịt..... Sáu món ăn mặn, ba món ăn chay, hơn nữa còn có canh đậu phụ.
Một bàn đồ ăn này không chỉ món ăn phong phú, còn bày biện rất chú trọng, hơn nữa bộ bát chén rất tinh xảo, so sánh với cơm hộp plastic ngày thường hương vị chẳng ra gì quả thực làm ngón trỏ Trang Thần chuyển động mạnh, trong miệng đã điên cuồng phân bố nước miếng.
Cô trước đó đã buộc mái tóc xoăn đỏ tới sau đầu, khi một đĩa đồ ăn cuối cùng được bưng lên bàn liền lập tức nói: "Tôi động đũa trước!" Sau đó bay nhanh duỗi đũa về phía đĩa cá trích kho tàu ở gần chính mình nhất. Vừa vào miệng, còn chưa có nếm ra hương vị cô đã khoa trương kêu lên: "Ăn quá ngon!"
Cố Ninh biết cô muốn khen mình, không nhịn được mỉm cười.
Quý Cửu Trạch nhìn đĩa sườn xào chua ngọt đặt ở trước mặt chính mình, có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, cô từ đâu nghe được là hắn thích ăn ngọt? Sau đó gắp một miếng xương sườn chua ngọt, hơi hơi cúi đầu đưa vào trong miệng, nhấm nuốt vài cái lúc sau có hơi chút kinh ngạc.
"Cố Ninh, sao cô nấu được như vậy? Ăn quá ngon!" Trương Tiểu Bạch một bên nhét đồ ăn vào trong miệng, một bên hàm hồ nói.
Dịch Thiếu Khanh đầy miệng đều là đồ ăn, lại vẫn cố hé miệng hô: "Thật sự quá ngon."
Trang Thần đã không rảnh lo nói chuyện, chỉ luôn gật đầu, sau đó dò chiếc đũa một vòng tới các đĩa đồ ăn.
Ăn đến cuối cùng, mâm đồ ăn trên bàn đều chỉ còn lại có một ít nước canh, thậm chí chút nước sốt thịt bò xào ớt cũng bị Dịch Thiếu Khanh thích ăn cay nhất quấy vào cơm ăn. Trang Thần ôm bụng nằm xoài trên ghế không thể động đậy, lại là vẻ mặt thỏa mãn.
Những người khác đều gió cuốn mây tan, căng đến bụng tròn trịa, chỉ có Quý Cửu Trạch lướt qua liền ngừng, mỗi dạng đồ ăn đều nếm thử, sau đó còn uống lên nửa chén canh.
Đồ ăn mình nấu ra được ăn hết sạch sẽ như vậy đối với người chủ bếp là một loại khẳng định lớn lao, Cố Ninh cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, cô cũng không ăn quá nhiều, ngồi trong chốc lát sau đó liền đứng dậy bắt đầu thu thập tàn cục trên bàn.
Quý Cửu Trạch lại yên lặng bưng đĩa đồ ăn trên bàn đi đến phòng bếp, Cố Ninh vội vàng đi nhận đĩa trong tay hắn: "Đội trưởng, để tôi!"
Quý Cửu Trạch lại tránh thoát tay Cố Ninh, sau đó nói: "Cô phụ trách nấu cơm, tôi phụ trách thu thập."