Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 271 - Chương 271. Cố Ninh Bữa Tối

Chương 271. Cố Ninh bữa tối Chương 271. Cố Ninh bữa tối

Hắn nói đương nhiên như vậy, Cố Ninh thật sự là ngượng ngùng lại đi đoạt đĩa trong tay hắn.

Vì thế lại đi bưng đĩa khác.

Sau khi Cố Ninh lau sạch bàn xong, chuẩn bị đi rửa chén liền khiếp sợ nhìn thấy Quý Cửu Trạch đã đeo tạp dề lên người, nhìn thấy Cố Ninh vội vã đi tới, hắn một bên đeo găng tay vào, một bên nghiêng đầu nói với cô: "Buộc dây tạp dề ở phía sau hộ tôi."

Cố Ninh theo bản năng liền bắt đầu giúp hắn buộc dây tạp dề —— sau khi buộc xong mới như vừa tỉnh mộng, yếu ớt nói: "Hay để tôi làm đi......"

Quý Cửu Trạch mở vòi nước ra, Cố Ninh vội vàng tiến lên đổ chất tẩy rửa vào chậu rửa chén.

Quý Cửu Trạch liền cầm giẻ rửa chén bắt đầu rửa, Cố Ninh có hơi chút xấu hổ đứng ở một bên, cảm giác đứng cũng không được đi cũng không được, đang do dự có nên rời đi hay không, Quý Cửu Trạch đã rửa xong chiếc đĩa thứ nhất, sau đó vô cùng tự nhiên đặt sang bên cạnh, vừa lúc đặt ở trước mặt Cố Ninh, Cố Ninh sửng sốt một chút sau đó tiếp nhận đĩa, cầm lấy khăn lau khô, bỏ vào trong tủ chén bên cạnh, tiếp theo chiếc đĩa thứ hai lại đưa tới......

Hai thân ảnh một cao một thấp cùng với tiếng nước xôn xao, không có bất luận giao lưu ngôn ngữ gì, chỉ là động tác đưa đĩa đơn giản lại vô cùng hài hòa tự nhiên.

Mà bên kia, đôi mắt Trang Thần, Dịch Thiếu Khanh đang lườm về bên này, thân thể đã hóa đá......

Sau một lúc lâu, Trang Thần mới chớp chớp mắt hỏi Dịch Thiếu Khanh: "Anh đã từng thấy Quý Cửu Trạch rửa chén bao giờ chưa?"

Dịch Thiếu Khanh cứng đờ lắc lắc đầu.

Ăn cơm xong trở lại phòng, không đợi di động sạc đầy Cố Ninh đã bật điện thoại lên, trên di động biểu hiện có mười mấy cuộc gọi nhỡ, cuộc gọi thứ nhất Cố Ninh tuy rằng không có lưu số, nhưng cũng biết là của Tưởng Du. Mười mấy cuộc gọi sau đều là trong nhà gọi tới.

Trong lòng Cố Ninh dự cảm có điềm xấu, lập tức gọi trở về.

Âm thanh nôn nóng của mẹ Cố ở bên kia vang lên: "A lô! Ninh Ninh. Sao di động của con lại tắt máy! Muốn tìm con cũng không được, gấp chết mẹ."

Cố Ninh nói: "Di động của con hết pin. Đã phát sinh chuyện gì?"

Mẹ Cố nói: "Ai A, có phải con mang một cái chén nhỏ rất đẹp về nhà không."

Trong lòng Cố Ninh lộp bộp một tiếng, không nhịn được dồn dập ngắt lời mẹ Cố: "Không phải là đã bị vỡ chứ?!"

"Không có." Mẹ Cố nói.

Cố Ninh yên tâm.

Sau đó liền nghe được mẹ Cố ở đầu bên kia điện thoại nói: "Nhưng bị chị họ con mượn đi rồi."

Trái tim Cố Ninh đột nhiên nhấc lên: "Có ý gì? Sao chị ta lại mượn? Chị ta mượn đi làm gì? Ai cho chị ta mượn?!"

Cố Ninh bên này dồn dập hỏi chuyện làm cho mẹ Cố bị dọa tới: "Làm sao vậy, là đồ vật quý trọng sao? Con bé nói mượn đi làm tiết mục, mẹ bảo con bé gọi cho con mà con lại tắt máy......Ba con trở về nghe mẹ nói liền oán trách mẹ, bảo mẹ chạy nhanh gọi điện thoại nói cho con. Con cũng đừng quá sốt ruột, con bé nói chỉ mượn một hai ngày, sau đó sẽ trả lại cho con luôn."

Cố Ninh chỉ cảm thấy một hơi nghẹn ở ngực, lại cũng không tiện phát tiết với mẹ Cố, chỉ nói: "Con gọi điện cho chị ta." Sau đó liền gác điện thoại.

"Đã gác máy." Mẹ Cố có hơi chút áy náy nhìn ba Cố.

Ba Cố liếc cô một cái, nói: "Anh đã nói, nếu Ninh Ninh không ở nhà em cũng đừng đi động vào đồ của con bé. Em lại khen ngược, trực tiếp cho Tưởng Du cầm đi, khi còn nhỏ em lấy mấy con búp bê cho Tưởng Du, Ninh Ninh đến bây giờ vẫn còn nhớ, nhiều năm như vậy mà em cũng không rút kinh nghiệm. Sau này trong lòng con gái oán em thì em cũng đừng khóc với anh."

Mẹ Cố cũng là một bụng ủy khuất: "Nhưng con bé tự mình tiến vào trong phòng Ninh Ninh lấy, đều đã cầm ở trong tay. Em cũng ngại nói không cho mượn."

"Lần sau Ninh Ninh không ở nhà, em liền trực tiếp khóa phòng lại. Tưởng Du cũng thật là, sao người ta không ở nhà liền tùy tùy tiện tiện tiến vào phòng người ta, còn lấy đồ, cũng quá thất lễ." Ba Cố cau mày nói.

Mẹ Cố biết ba Cố vẫn luôn không thích Tưởng Du, hơn nữa chính cô cũng cảm thấy lần này không nên cho Tưởng Du lấy đồ của Cố Ninh đi như vậy, cho nên cũng không hề nói gì nữa.

Cố Ninh tìm được số điện thoại của Tưởng Du gọi qua. Tiếng nhạc du dương lúc này nghe vào trong tai cô lại chỉ cảm thấy vô cùng nôn nóng.

Nhưng chuông điện thoại đã ngắt, cũng chỉ có một tiếng nói máy móc vang lên, số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

Cố Ninh gọi vài lần cũng không có người nghe.

Hít sâu mấy hơi, sau đó Cố Ninh bình tĩnh lại, hồi ức một chút số máy bàn nhà Tưởng Du, sau đó gọi qua.

Điện thoại vang lên bốn tiếng mới có người nhấc lên.

Âm thanh Tưởng Nhạc Châu vang lên ở bên kia: "A lô, ai đó?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0