Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 276 - Chương 276. Chúng Ta Không Dưỡng Bạch Nhãn Lang

Chương 276. Chúng ta không dưỡng bạch nhãn lang Chương 276. Chúng ta không dưỡng bạch nhãn lang

Những người khác xác thật lập tức nghị luận sôi nổi lên, vừa rồi còn hâm mộ ghen tị với Tưởng Du lúc này càng không chút nào che giấu vui sướng khi người gặp họa.

"Nếu Tưởng tiểu thư không phủ nhận thứ này không phải của cô. Vậy phiền toái cô trả lại đồ cho chủ nhân chân chính đi." Trang Thần nói, trực tiếp duỗi tay tới trước người Tưởng Du, còn cong bàn tay lên trên, ý bảo Tưởng Du giao chiếc hộp đựng chén gốm Nhữ Diêu lại đây. Thật sự là một chút thể diện cũng không giữ cho Tưởng Du.

Không ai đánh cô, Tưởng Du lại cảm thấy trên mặt như là bị người tát mười mấy cái, đau đớn.

Ở trong ánh mắt vui sướng khi người gặp họa của những người trong phòng nghỉ còn có những người vây ở hành lang xem náo nhiệt, Tưởng Du cứng đờ đặt hộp gấm trong tay lên tay Trang Thần, cô há miệng thở dốc, còn muốn vì chính mình biện giải vài câu. Nhưng mà Trang Thần vừa cầm được hộp lại xoay người rời đi, Cố Ninh đi lên liếc mắt một cái, châm chọc và hàn ý trong mắt làm phía sau lưng Tưởng Du đột nhiên phát lạnh.

Hơn nửa ngày cô mới như từ trong mộng tỉnh lại, cắn răng một cái chạy ra khỏi phòng nghỉ đuổi theo phương hướng Cố Ninh các cô rời đi.

Hữu Bình nhìn đạo diễn không biết đã tới phòng nghỉ từ khi nào hỏi: "Đạo diễn, vậy tập hôm nay có chiếu không?"

Đạo diễn liếc nhìn hắn như nhìn một tên ngốc, sau đó nói: "Chiếu! Đương nhiên chiếu! Anh hiện tại đi đến bộ phận tuyên truyền nói lại tình huống vừa rồi một chút, để cho bọn họ chọn mấy cảnh trọng điểm trước thả ra tiếng gió ở trên mạng. Cắt nối biên tập cẩn thận vào!" Đạo diễn hưng phấn đến hai mắt đều phát sáng: "Tập này nếu ratings không bùng nổ thì đúng là thấy quỷ!"

"Trang Thần, lần này thật là cảm ơn chị." Cố Ninh nhìn chiếc chén gốm trong tay nhẹ nhàng thở ra, nếu không phải nhờ có Trang Thần, dù cô có biết Tưởng Du đang ở trong đài truyền hình chỉ sợ cũng không vào được.

Trang Thần cười nói: "Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn, lần sau còn có việc thú vị như vậy cứ gọi chị theo là được."

Cố Ninh có chút bất đắc dĩ nhìn cô.

Vốn dĩ các cô tới chỉ là muốn lấy lại chén gốm từ trong tay Tưởng Du, nhưng lúc vừa mới đến phía dưới tòa nhà đài truyền hình liền nhận được điện thoại của Tưởng Du.

Cố Ninh tuy biết Tưởng Du có tâm tư với Lục Gia Tử, thời điểm ở mạt thế cũng có tám phần là bởi vì Lục Gia Tử mới cố ý đẩy Cố Ninh rơi vào hoàn cảnh như vậy, cho nên cô cũng không có quá nhằm vào Tưởng Du, chỉ là muốn rời xa mà thôi, đến bây giờ cô mới biết, bản tâm của Tưởng Du chính là đen tối. Sau khi biết giá trị thực của chén gốm lại có thể nghĩ cách lừa gạt từ trong tay Cố Ninh.

Dù Cố Ninh đã cự tuyệt, cô cũng có thể nói là không cẩn thận làm rơi. Chỉ cần tiết mục vừa rồi không chiếu, Cố Ninh căn bản không biết giá trị của chiếc chén Nhữ Diêu này, chiếu tính cách của Cố Ninh, dù có giận, cũng sẽ không lật mặt với Tưởng Du...... Tưởng Du cũng là suy tính quá tốt đi.

Chỉ là hết thảy đều thành lập ở trên tiền đề Cố Ninh không biết giá trị của Nhữ Diêu.

Tưởng Du lại không biết, phép thử mà cô tự cho là thật cẩn thận lại hoàn toàn làm bại lộ ra tâm tư đen tối không nên có của cô dưới mí mặt Cố Ninh và Trang Thần.

Nếu không phải Tưởng Du nổi lên tham dục, Cố Ninh cũng sẽ chỉ điệu thấp lấy về tới, cũng sẽ không bị Trang Thần vả mặt ở trước mọi người.

Nhưng cũng tốt, sấn cơ hội này trực tiếp xé rách da mặt, tốt nhất là đến khi chết già Tưởng Du cũng không lui tới cùng cô.

"Cố Ninh! Em từ từ!" Đi ra khỏi cửa đài truyền hình, Tưởng Du rốt cuộc cũng đuổi kịp.

Trang Thần nhướng mày, lập tức liền lên tinh thần.

"Cố Ninh, chị muốn nói chuyện với em." Tưởng Du dùng ánh mắt ý bảo Trang Thần tránh đi, Trang Thần lại chỉ khoanh tay trước ngực lạnh lùng nhìn cô, nửa điểm cũng không có ý tứ phải lảng tránh.

Cố Ninh lại nói: "Trang Thần, chị đi lên xe chờ em đi."

Trang Thần tự nhiên là không sợ Cố Ninh có hại, chỉ định ở lại xem náo nhiệt, nếu Cố Ninh đã nói như vậy, cô cũng chỉ đành lưu luyến không rời mà đi.

"Chúng ta tìm một chỗ để phương tiện nói chuyện đi." Tưởng Du nói liền đưa Cố Ninh tới một góc tường hẻo lánh một chút.

Tưởng Du đầu tiên là thở dài, sau đó mới nói: "Cố Ninh, chị biết em vừa rồi khẳng định là đã hiểu lầm, hai chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, làm chị em hơn hai mươi năm, chẳng lẽ em không biết chị là dạng người gì sao?"

Cố Ninh nhìn Tưởng Du, khóe miệng giơ lên một nụ cười lạnh: "Đúng vậy. Chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, em cũng không biết hóa ra chị là cái dạng người này."

Tưởng Du cứng lại, sau đó vẻ mặt thống khổ thất vọng nhìn Cố Ninh nói: "Cố Ninh, em có thể nghe chị giải thích được không......"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0