Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 417 - Chương 417. Tín Nhiệm

Chương 417. Tín nhiệm Chương 417. Tín nhiệm

Nam nhân dẫn bọn họ tiến vào hô với bên trong: "Anh Vương! Đã mang người về tới!"

Bên trong nhà ăn điểm mấy ngọn nến, thời điểm bọn họ đi vào, trong đại sảnh có mấy bàn đang đánh bài, nháy mắt khi Quý Cửu Trạch và Cố Ninh bước vào trong, đại sảnh ban đầu còn náo nhiệt lập tức liền an tĩnh lại, từng đôi mắt đều tụ lại đây, hoặc tò mò hoặc cảnh giác không chút nào cố kỵ nhìn chằm chằm bọn họ đánh giá.

Đột nhiên, lầu hai truyền đến một tiếng chén đĩa rơi vỡ trên mặt đất.

Sau đó chính là một trận tiếng khắc khẩu kịch liệt vang lên, trong đại sảnh không biết ai mắng mấy câu, ngay sau đó cầu thang liền vang lên tiếng bước chân, bang bang đi xuống, âm thanh khắc khẩu cũng đi xuống theo.

Cố Ninh vô cùng tự nhiên nhìn qua.

Sau đó đồng tử cô đột nhiên co rút lại, híp mắt kinh ngạc nhìn nam nhân từ trên thang lầu mặt vô biểu tình đi xuống, nội tâm không biết nên cảm thán oan gia ngõ hẹp hay là nghiệt duyên khó đoạn.

Tựa hồ cảm giác được không khí khác thường trong đại sảnh, nam nhân từ thang lầu đi xuống cũng đột nhiên dừng bước, tùy ý nhìn lướt qua đại sảnh...... ánh mắt hắn xẹt qua phương hướng Cố Ninh, tựa hồ cũng không có phát hiện cái gì khác thường, thẳng đến khi ánh mắt đã đi qua, trong đầu lại đột nhiên hiện lên một đạo ánh sáng, vội vàng xoay ánh mắt trở về, ngưng ở trên mặt Cố Ninh, phảng phất không dám tin tưởng, thậm chí hoài nghi chính mình xuất hiện ảo giác, thẳng đến sau khi xác nhận người đứng ở nơi đó thật là Cố Ninh, hắn như bị sét đánh, cả người đều ngây ngốc, đứng ở trên cầu thang đỡ lan can không nhúc nhích.

Giọng nữ lải nhải cùng với âm thanh rầm rầm rầm đi xuống lầu.

Một người phụ nữ từ trên lầu hai vọt xuống dưới, nhìn thấy nam nhân đứng ở nơi đó giống như là hóa đá không nhúc nhích, đôi mắt nhìn về phía đại sảnh, cô nhịn xuống tức giận, theo ánh mắt nam nhân nhìn ra, biểu tình trên mặt tức khắc có thể nói là xuất sắc ngoạn mục, cuối cùng ngưng kết thành không dám tin tưởng và oán khí thật sâu, nghiến răng nghiến lợi nói: "...... Cố Ninh!"

Nam nhân phảng phất bị một câu Cố Ninh của người phụ nữ kia lôi lại tâm thần, hắn theo bản năng đi xuống dưới hai bước, rồi lại đột nhiên dừng lại, nhìn Cố Ninh đứng ở bên ánh nến cùng với lần trước gặp mặt cũng không có bao nhiêu biến hóa, hắn tựa hồ tưởng cười với cô một chút, lại không động nổi khóe miệng, biểu tình trên mặt ngơ ngẩn và chua xót, cuối cùng mới chậm rãi khô khốc kêu một tiếng: "...... Ninh Ninh."

Cố Ninh cũng trăm triệu không nghĩ tới, lại ở chỗ này gặp được Lục Gia Tử và Tưởng Du, Lục Gia Tử thoạt nhìn nghèo túng hơn rất nhiều, trên cằm toát ra râu, tóc có chút hỗn độn, không giống như trước kia không chút cẩu thả, cả người thoạt nhìn đều tiều tụy.

Tưởng Du thoạt nhìn ngoại trừ gầy hơn một chút, trên dung mạo ngược lại không có bao nhiêu biến hóa, nhưng khí chất xác thật đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, cô gái trước kia ôn ôn nhu nhu nữ tính hiện tại trở nên lệ khí mười phần. Ánh mắt mọi người trong đại sảnh chuyển qua lại giữa Lục Gia Tử, Tưởng Du và Cố Ninh.

Cố Ninh nhìn bên kia, lộ ra một nụ cười, âm thanh lại là một mảnh lạnh lẽo: "Hóa ra các người còn chưa có chết."

Những lời này thật sự là không giống chào hỏi khi bạn bè gặp mặt.

Sắc mặt Lục Gia Tử thoáng chốc trắng bệch một mảnh.

Tất cả những người khác trong đại sảnh đều biểu tình quái dị.

Vương Phong từ phòng phía sau đi ra, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa thấy Cố Ninh và Quý Cửu Trạch liền cười ha hả đi lên chào hỏi: "Ai! Hai vị đã tới!" Vừa thấy Lục Gia Tử cũng ở đây, tức khắc cười càng vui vẻ, hô với Lục Gia Tử: "Em Lục! Mau tới đây, anh giới thiệu cho em hai người bạn mới!"

Lục Gia Tử thẳng ngơ ngác đi tới, Vương Phong cười ha hả nói: "Tới giới thiệu một chút, vị này chính là em Quý và bạn gái hắn Cố Ninh. Em Quý, vị này chính là quân sư trong đội chúng tôi, Lục Gia Tử!"

Lục Gia Tử để ý khi Vương Phong giới thiệu bạn gái của nam nhân kia...... Hắn giương mắt nhìn về phía Quý Cửu Trạch, nhân vật như là Quý Cửu Trạch, vô luận là ở địa phương nào đều sẽ không làm người ngộ nhận hắn là người thường, không chỉ vì bề ngoài, mà còn vì khí tràng tản mát ra quanh thân hắn. Biểu tình trên mặt Lục Gia Tử có chút cứng đờ, lại vẫn miễn cưỡng nói: "Chào anh, tôi là Lục Gia Tử."

Quý Cửu Trạch lãnh đạm gật đầu, từ phản ứng của người này thời điểm vừa thấy Cố Ninh, còn có ngữ khí Cố Ninh nói chuyện tới xem, hai người thoạt nhìn trước kia nhất định đã phát sinh chuyện gì đó, Ninh Ninh, xưng hô thân mật như vậy...... Là bạn trai cũ sao?

Lục Gia Tử cũng không có để phản ứng lãnh đạm của Quý Cửu Trạch ở trong lòng, mà lại chuyển hướng về phía Cố Ninh, chần chờ một chút, vẫn hỏi: "Ninh Ninh, sao em lại đến nơi này?" Dừng một chút, lại hỏi: "Cô chú đâu?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0