Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 418 - Chương 418. Tín Nhiệm

Chương 418. Tín nhiệm Chương 418. Tín nhiệm

Cố Ninh mặt vô biểu tình nói: "Bọn họ rất tốt, cảm ơn anh đã nhớ."

Vương Phong nhìn nhìn Lục Gia Tử và Cố Ninh, giật mình nói: "Này...... Hai người có nhận thức sao? Vậy thật là trùng hợp......" Vẻ mặt của hắn cũng có chút quái dị, từ biểu tình và ngữ khí của Cố Ninh, lại xem biểu tình có hơi chút thất hồn lạc phách của Lục Gia Tử, hai người thoạt nhìn không chỉ là quan hệ nhận thức.

"Đâu chỉ là nhận thức." Tưởng Du đi tới, liếc mắt nhìn chằm chằm Quý Cửu Trạch một cái, sau đó trong ánh mắt hiện lên một tia ghen ghét, âm dương quái khí nói: "Anh Vương, em giới thiệu với anh một chút, Cố Ninh là em họ của em!"

Vương Phong càng kinh ngạc, cười nói: "Vậy thật là không phải người một nhà không tiến vào chung cửa!"

Cố Ninh cười một chút, sau đó nói: "Anh Vương, anh đã hiểu lầm, chúng tôi hiện tại đã đoạn tuyệt lui tới. Cho nên hiện tại hoàn toàn là người xa lạ, không có một chút quan hệ."

Tưởng Du chỉ là âm trầm nhìn Cố Ninh.

Cố Ninh chuyển hướng vẻ mặt xấu hổ nói với Vương Phong: "Anh Vương, có thể phiền toái anh an bài cho chúng tôi địa phương ngủ trước được không? Quý, Cửu Trạch cần được nghỉ ngơi." Cố Ninh đã quen gọi là đội trưởng và đội trưởng Quý, đây là lần đầu tiên nói ra tên đầy đủ của Quý Cửu Trạch, còn có hơi chút quái dị.

"Ai! Được được được, hai người trước nghỉ ngơi đi, chờ hai người nghỉ ngơi tốt chúng ta lại nói chuyện." Vương Phong nói, tiếp đón một cô bé tầm 15-16 tuổi lại đây, dặn dò: "Phương Lâm, em dẫn bọn họ đi tìm một gian phòng để nghỉ ngơi đi."

"Vâng!" Cô gái lập tức vui sướng chạy tới, nói với Cố Ninh và Quý Cửu Trạch: "Hai người đi theo em!"

"Từ từ!" Lục Gia Tử đột nhiên gọi bọn họ lại, sau đó nói: "Chúng ta hiện tại có rất nhiều phòng trống, hơn nữa giường trong phòng cũng hẹp, hai người tốt nhất nên tách ra ở, sẽ thoải mái hơn một chút."

Tưởng Du âm dương quái khí chen vào nói: "Người ta là bạn trai bạn gái, đương nhiên muốn ở chung một phòng! Còn cần anh nhọc lòng người ta ở thoải mái hay không sao?"

Lục Gia Tử nhìn cô một cái, mày nhăn thành một chữ xuyên 川, Cố Ninh biết, bộ dáng Lục Gia Tử tức giận nhưng vẫn ẩn nhẫn không phát tác chính là như này. Cô lại lười đi để ý yêu hận tình thù giữa hai người bọn họ, nói với cô gái dẫn đường: "Phiền toái em dẫn đường đi."

Cô gái cầm lấy cây nến, mang theo Cố Ninh, Quý Cửu Trạch đi đến sau đại sảnh.

Phòng không có chìa khóa, bên trong để một chiếc giường đôi được trải chỉnh tề.

Cô gái dẫn đường còn chưa đi, Quý Cửu Trạch đã đặt ba lô hành lý xuống mặt đất, xốc chăn lên chui vào liền ngủ, làm cho cô gái dẫn đường nhìn thấy mà ngây người.

"Anh ấy quá mệt mỏi." Cố Ninh có chút bất đắc dĩ nói, hỏi lại cô: "Chị có thể tâm sự cùng em được không?" Sau đó đóng cửa lại cùng Phương Lâm đi tới hành lang.

Tuổi của Phương Lâm khoảng tầm 15-16, mắt một mí, thực gầy, tóc buộc lên giống cái đuôi chim sẻ, nhưng thoạt nhìn bộ dáng rất có tinh thần, cô tò mò nhìn Cố Ninh: "Chị muốn hỏi em cái gì nha?"

Cố Ninh đưa qua một cây lạp xưởng, sau đó mỉm cười hỏi: "Có thể nói cho chị nghe tình huống doanh địa được không?"

Phương Lâm nhìn thấy lạp xưởng đôi mắt đều sáng, nhưng lại tràn ngập cảnh giác, không có tiếp nhận lạp xưởng, mà là hỏi: "Chị muốn biết cái gì?"

"Em đừng khẩn trương, chị không phải người xấu." Nói xong câu này, bản thân Cố Ninh cũng vô ngữ một chút, sau đó mới lộ ra mỉm cười tiêu chuẩn thiện lương: "Chị chỉ là muốn hiểu một chút về doanh địa, rốt cuộc anh chị cũng mới tới, sợ đến lúc đó chọc cho mọi người phiền toái thì không tốt. Như vậy đi, em nhìn xem, chị hỏi em mấy vấn đề, nếu em cảm thấy không thể trả lời vậy có thể bỏ qua, thế nào?"

Phương Lâm bình tĩnh nhìn chằm chằm Cố Ninh trong chốc lát, sau đó do dự cầm lấy lạp xưởng, nói: "Chỉ cần em không nghĩ trả lời đều sẽ không trả lời."

"Đương nhiên." Cố Ninh gật đầu nói.

Cố Ninh hỏi: "Doanh địa này tổng cộng có bao nhiêu người?"

Phương Lâm tạm dừng một chút, tựa hồ đang xác nhận vấn đề này có thể trả lời hay không, sau một lúc lâu mới cẩn thận nói: "Ở trước khi trời tối thì có hơn một trăm, sau khi trời tối cũng có người đi vào trong doanh địa, nhưng không ở cùng một chỗ với chúng em, cho nên em cũng không biết doanh địa hiện tại rốt cuộc có bao nhiêu người."

Trời tối mà cô nói hẳn là sau khi trời không còn sáng lên nữa.

Cố Ninh gật gật đầu, sau đó nói: "Anh chị ở bên ngoài doanh địa gặp phải một nhóm người khác, một người phụ nữ tên Lâm Thiến mang theo một đám người, bọn họ không phải cùng một trận doanh với bên em sao?"

Có lẽ là cảm thấy Cố Ninh một chốc sẽ không hỏi xong, Phương Lâm xoay người đặt ngọn nến ở trên cửa sổ, sau đó trả lời: "Bọn họ so với chúng em còn đi vào trấn nhỏ này sớm hơn. Lúc ban đầu bọn họ cũng không chuẩn cho chúng em tiến vào, sau này anh Vương dùng mười cân vật tư mới khiến bọn họ đồng ý cho chúng em tiến vào doanh địa. Bọn họ lá gan rất nhỏ, cũng không dám đi ra ngoài tìm vật tư, mỗi ngày đều đói bụng. Nhưng lúc ấy không phải chị Lâm Thiến làm đội trưởng, là bạn trai của chị ấy. Sau này bạn trai chị ấy bị tang thi cắn chết, chị Lâm Thiến trở thành đội trưởng. A, đúng rồi! Chị hẳn là cũng gặp được Ngô Cầm đi?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0