Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 435 - Chương 435. Quý Cửu Trạch Chi Tử

Chương 435. Quý Cửu Trạch chi tử Chương 435. Quý Cửu Trạch chi tử

Ở trong nháy mắt khi Quý Cửu Trạch cúi xuống hôn Cố Ninh, mặt sau vang lên âm thanh hít ngược một hơi khí lạnh của anh Bảy Quý, hắn giơ tay một cái đã bắt được nam tử trẻ tuổi bên cạnh, kinh ngạc vạn phần nói: "Bọn họ từ khi nào đã phát triển đến trình độ này?!"

Nam tử trẻ tuổi thậm chí trực tiếp hóa đá—— hắn nhìn thấy gì? Anh Cửu đang ôm hôn một cô gái! Không phải anh Bảy, là anh Cửu! Anh Cửu trước nay đều không gần nữ sắc!

Hắn nửa ngày mới tìm được âm thanh của chính mình, không dám tin nói: "Anh Bảy! Em có phải hoa mắt hay không?"

Anh Bảy Quý nói: "Hẳn là không phải...... Tổng không thể là hai chúng ta cùng hoa mắt đi."

"Cô gái kia...... Là bạn gái anh Cửu?"

"Hẳn là, còn chưa tính đi...... anh Cửu của cậu thích người ta, người ta còn chưa có đồng ý đâu. Tấm tắc, anh thật là quá xem nhẹ anh Cửu của cậu."

"Cái gì?" Quý Tảo Đường cho rằng chính mình nghe lầm.

Nhưng mà hai người bọn họ dù có khiếp sợ, cũng không có khiếp sợ bằng Cố Ninh.

Cố Ninh khiếp sợ đến đôi mắt đều đã quên chớp, khi đôi môi lạnh băng của Quý Cửu Trạch rơi xuống, cô có loại cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh, ngay sau đó một dòng điện mang theo tê dại vẫn luôn chạy từ bàn chân đến trán, cả người cô đều cứng lại, đại não trống rỗng, sức lực phảng phất nháy mắt bị rút ra, hai chân mềm nhũn thiếu chút nữa liền phải quỵ xuống, Quý Cửu Trạch đúng lúc giơ tay phải đỡ lấy, cách áo lông vũ thật dày ôm lấy eo Cố Ninh, cánh tay hữu lực chống đỡ thân thể Cố Ninh, không cho cô trượt xuống, môi lại không có rời khỏi môi Cố Ninh.

Cố Ninh rốt cuộc cũng từ trong khiếp sợ cực lớn hồi phục lại tinh thần, sau đó duỗi tay ấn ở trên ngực Quý Cửu Trạch, đồng thời ngửa ra sau đem chính mình tách ra cùng Quý Cửu Trạch, ngửa đầu giương miệng khiếp sợ nhìn Quý Cửu Trạch, lại là nửa ngày cũng không nói ra lời.

Tay Quý Cửu Trạch không có buông ra khỏi trên eo Cố Ninh, một cái tay khác nhẹ nhàng vuốt ve vết thương bên sườn mặt Cố Ninh, ánh mắt đau lòng không chút nào che giấu, sau đó hắn chăm chú nhìn đôi mắt Cố Ninh, phảng phất muốn vọng vào chỗ sâu nhất trong đôi mắt cô, âm thanh trầm thấp phảng phất như nỉ non: "Là anh, Cố Ninh...... Là anh."

Cố Ninh đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó sắc mặt đột biến, đáy lòng hiện lên một ý niệm không thể tưởng tượng, cô không dám tin tưởng nhìn Quý Cửu Trạch, bàn tay ban đầu đè lại ngực Quý Cửu Trạch dùng sức nắm lấy quần áo hắn, bởi vì quá mức khiếp sợ dẫn tới âm thanh cô có chút run rẩy: "Anh nói......cái gì?"

"Anh nói sai rồi." Quý Cửu Trạch thật sâu mà nhìn cô, âm thanh phảng phất giống như thở dài: "Em thật sự hẳn là đã tới."

Cố Ninh cả người đều ngây dại.

"Trước khi miệng vết thương khép lại không được đụng vào nước, không thể ăn đồ kích thích và đồ cay. Tốt nhất là nằm viện quan sát mấy ngày, để làm kiểm tra thân thể kỹ càng tỉ mỉ hơn." Bác sĩ một bên dặn dò những việc cần chú ý, một bên nói: "Nhưng cũng thật là kỳ quái, nhìn ngoại thương của cô nghiêm trọng như vậy, theo lý mà nói như thế nào cũng phải gãy mấy cây xương mới đúng."

Sau khi bác sĩ đi, anh Bảy Quý mới nói với Quý Cửu Trạch: "Muốn anh đi điều tra không?" Sắc mặt hắn âm trầm, điều tra ở đây đương nhiên là điều tra vết thương khắp người Cố Ninh như thế nào tới.

Quý Cửu Trạch còn chưa có lên tiếng, Quý Tảo Đường vẫn luôn ở bên cạnh xem ngược lại nổi giận đùng đùng nói: "Điều tra! Vì sao không điều tra?! Chị Cửu đã bị đánh thành như vậy! Đây chính là ở thủ đô, ngay phía dưới mí mắt chúng ta, sao có thể để chị Cửu phải chịu ủy khuất như vậy!" Hắn cũng không biết tên Cố Ninh, trực tiếp gọi cô là chị Cửu.

Quý Cửu Trạch không có sửa lại xưng hô của Quý Tảo Đường, nói: "Không cần. Chuyện này anh sẽ giải quyết." Cố Ninh là như thế nào bị thương, không có người so với hắn càng rõ ràng hơn, để cho bọn họ đi điều tra, ngược lại sẽ tra ra phiền toái.

"Các anh có thể đi trở về, nơi này đã có em."

Anh Bảy Quý biết bọn họ ở chỗ này ngược lại không thích hợp, nói: "Vậy được, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh."

Sau đó liền lôi kéo Quý Tảo Đường đang không rõ nguyên do rời đi.

Quý Cửu Trạch xoay người vào phòng bệnh, Cố Ninh mặc áo bệnh nhân kẻ sọc nhắm mắt lại, an tĩnh nằm ở trên giường bệnh ngủ thật sự trầm, sắc mặt vốn dĩ tái nhợt phảng phất trong suốt, miệng vết thương trên người cô đều đã được xử lý qua, làn da bên ngoài cũng không có mấy chỗ tốt, nơi nơi đều là trầy xước.

Quý Cửu Trạch ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, cứ lẳng lặng nhìn Cố Ninh như vậy.

Ở trong mấy giờ hôn mê, hắn đi tới một thế giới khác, mạt thế tàn khốc, khuôn mặt hư thối, từng cái xác không hồn —— cuối cùng là bầu trời đêm đen nhánh.

Thời điểm tỉnh lại hắn cũng không có lập tức mở to mắt, hai đoạn ký ức ở trong đầu hắn giao tạp với nhau, cuối cùng hoàn toàn dung hợp ——

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0