Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế ( Dịch Full )

Chương 464 - Chương 464. Thủ Đô Nhất Hào Căn Cứ

Chương 464. Thủ đô nhất hào căn cứ Chương 464. Thủ đô nhất hào căn cứ

Dịch Thiếu Khanh đang đứng ở phía trước dạy cho Hạ Dữ cách tăng tỉ lệ bắn trúng của viên đạn, Lưu Mi và người câm cũng đứng ở một bên nghiêm túc nghe, hai người đối với súng ống biểu hiện ra ham thích cực lớn, vô cùng nghiêm túc nghe Dịch Thiếu Khanh giảng giải, còn thỉnh thoảng ghi chú lại trên sổ.

"Hai người kia có thể bồi dưỡng một chút." Trang Thần híp mắt nhìn bên kia, nói với Cố Ninh.

Cố Ninh nhìn thoáng qua bên kia, sau đó nói: "Phải qua một đoạn thời gian mới có thể biết được." lại hỏi: "Những người khác thế nào?"

Trang Thần tháo mặt nạ xuống, một bên vỗ vỗ trên mặt, một bên trả lời: "Hẳn là không thành vấn đề, thoạt nhìn tinh thần đều khá tốt. Chờ thu thập cho các cô ấy xong, lại ăn một chút đồ, chúng ta liền có thể xuất phát. Từ nơi này đến căn cứ số 1 là gần nhất, nếu thuận lợi thì đại khái một tiếng rưỡi là có thể đến. Nhưng phải đi ngang qua cao ốc Thế Mậu, bên kia là nơi đàn tang thi tụ tập, nhưng lấy hỏa lực hiện tại của chúng ta, hoàn toàn không cần sợ."

Dịch Thiếu Khanh yêu cầu kho vũ khí loại nhỏ, Cố Ninh một kiện không thiếu mang theo lại đây, lại còn ở dưới kiến nghị của Quý Cửu Trạch mang theo số lượng lớn vũ khí lạnh, mỗi người đều được phát một cái, tuyệt đối so với đao rìu trên thuyền sắc bén hơn nhiều.

Trải qua một ngày nghỉ ngơi chỉnh đốn, hơn nữa thay đổi quần áo, những phụ nữ ngày hôm qua thoạt nhìn còn đều là một bộ dáng tiều tụy, hôm nay khí sắc tốt hơn rất nhiều, tinh thần thoạt nhìn cũng thực tốt, rốt cuộc tuổi cũng không lớn, hy vọng đối với cuộc đời mới làm các cô tạm thời quên hết bóng ma dĩ vãng, hưng phấn cầm vũ khí múa may.

Cố Ninh phá lệ chú ý cô gái tên Văn Văn mười bốn tuổi, vừa lúc thấy cô do dự chọn một cây đao ngắn tinh xảo. Đêm qua Trang Thần chuyên môn tìm cô nói chuyện vài tiếng đồng hồ, làm khai thông tâm lý, thoạt nhìn hiệu quả không tồi.

Phía dưới vừa lúc lại tụ tập hơn hai mươi con tang thi, Dịch Thiếu Khanh liền dùng mấy con tang thi này cho Hạ Dữ luyện tập, thỉnh thoảng điều chỉnh tư thế của Hạ Dữ, những người khác đều tụ tập tới trên boong tàu nhìn Hạ Dữ bắn súng.

"Pằng!" Một tiếng, viên đạn bắn xuống nền xi măng.

Những người phụ nữ vây xem đều phát ra âm thanh tiếc nuối.

Hạ Dữ tức khắc đỏ bừng mặt, hét lên: "Các cô nhiều người như vậy nhìn chằm chằm tôi, khiến tôi quá khẩn trương! Từ từ, để tôi bắn lại, phát này chắc chắn sẽ trúng." Nói xong hít sâu một ngụm lại chậm rãi thở ra, chậm rãi tiến vào trong trạng thái Dịch Thiếu Khanh nói, nhắm chuẩn đầu một con tang thi, quyết đoán bóp cò súng ——

"Pằng!"

Con tang thi kia hét lên một tiếng rồi ngã xuống.

Lúc này bùng nổ tất cả đều là tiếng vỗ tay và tiếng cười.

Hạ Dữ gãi gãi đầu, ngược lại có chút ngượng ngùng, bỗng nhiên nhìn thấy Lưu Mi và người câm đang thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm khẩu súng trong tay hắn thập phần mãnh liệt.

Hạ Dữ nhìn thoáng qua Dịch Thiếu Khanh, Dịch Thiếu Khanh đưa mắt ra hiệu cho hắn, hắn liền đưa khẩu súng cho Lưu Mi nói: "Thử xem sao?"

Lưu Mi đầu tiên là sửng sốt một chút, có chút thụ sủng nhược kinh, sau đó liền có chút hoảng loạn lại có chút ngượng ngùng xua tay nói: "Vẫn nên thôi đi, tôi còn chưa từng sờ qua súng bao giờ, đừng lãng phí viên đạn."

"Chúng tôi không lo lắng lãng phí viên đạn, vậy cô cũng đừng nhọc lòng. Thử xem đi!" Dịch Thiếu Khanh cổ vũ.

Lưu Mi sau đó mới thật cẩn thận tiếp nhận khẩu súng từ trong tay Hạ Dữ.

"Trước mở chốt bảo hiểm ra." Hạ Dữ nhắc nhở.

Lưu Mi vụng về mở bảo hiểm ra, sau đó học tư thế cầm súng vừa rồi của Hạ Dữ, tiếp theo nhắm ngay đầu của một con tăng thi ở phía dưới, lần đầu tiên chạm vào súng, cũng là lần đầu tiên nổ súng, Lưu Mi có chút khẩn trương liếm liếm môi, sau đó cắn răng một cái dùng sức bóp cò súng ——

Phản lực làm cho cánh tay của cô tê rần, cô lại trước tiên nhìn xuống phía dưới, con tang thi mà cô vừa ngắm bắn vẫn đứng ở nơi đó gào rống với cô, viên đạn mà cô vừa bắn ra không biết đã bay đến chỗ nào, đầu tiên cô cảm giác được một trận thất vọng, sau đó liền cảm thấy có chút mất mặt, khuôn mặt tức khắc liền đỏ.

"Lại bắn thử mấy phát nữa xem." Dịch Thiếu Khanh nói.

Lúc này Lưu Mi không hề từ chối, nghiêm túc cầm súng, Dịch Thiếu Khanh chỉ điểm vài sai lầm cho cô, bảo cô cứ nhẹ nhàng, Lưu Mi hít vào một hơi thật sâu, sau đó đột nhiên bóp cò súng ——

"Ai! Bắn trúng!" Lưu Hân hưng phấn nói!

Lưu Mi tức khắc kích động một trận, lại thấy viên đạn chỉ bắn vào ngực tang thi, làm cho tăng thi lui lại phía sau một bước nhưng không có ngã xuống, cô đã sớm có chuẩn bị tâm lý, cũng không quá thất vọng, biết không thể một phát trúng đích, tiếp tục điều chỉnh trạng thái.

Một bên khác, Cố Ninh đưa khẩu súng lục của mình cho thiếu niên câm: "Em cũng thử xem đi. Nếu có thể trong vòng 3 phát đạn bắn hạ được một con tang thi, chị sẽ tặng em khẩu súng này."

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 4
Vanvuqwert
Reader
3 Tháng Trước
Ko thấy ai hết
Trả lời
| 0