C123
C123C123
Chương 122: Love, Death & Robots (Kết thúc) Edit: jena
Tư Thần nhìn kết thúc “BE”, cảm thấy rất chói mắt.
Cậu nhịn không nổi mà hỏi Đồ Linh: “Trò chơi này có HE không?”
Đồ Linh: Thật ra đây cũng là lần đầu tiên tôi chơi, nhưng tôi cảm thấy rằng không có.
Vì đến cuối cùng, người Carol cũng không còn một ai. Tư Thần: Không phải nguồn năng lượng đã tiêu hao hết rồi sao? Sao anh ấy vẫn chưa ra ngoài được? Đồ Linh: Thời gian trong không gian gấp khúc và thời gian trong thế giới mô phỏng không giống nhau.
Đồ Linh: Nếu là trong không gian gấp khúc thì nguồn năng lượng quả thật đã tiêu hao gần hết.
Tư Thần hơi nhíu mày.
Trên góc trái cuối dùng của màn hình máy tính có biểu hiện nguồn điện: 17%.
Tư Thần: “...
Đối với cậu thì chỉ là đứng gõ gõ bàn phím, nhưng đối với Quý Sở Nghiêu, hắn phải sống ở trong đó tới 30 năm. Tư Thần: Sau khi ra ngoài liệu trạng thái tinh thân của anh ấy có vấn đề gì không?
Đồ Linh: Không. Hắn cảm thấy linh hồn của mình cũng không yếu ớt đến mức đó, huống hồ còn liên quan đến cơ chế mơ hồ của “giao diện máy tính não”.
Trò chơi có tên là “Giấc mộng của Đồ Linh” không phải là không có lý do. Dù thế giới trong đó vô cùng chân thật thì sau khi thoát ra ngoài, đó cũng chỉ là những cảnh ở trong mộng mà thôi.
Đồ Linh: Nhưng nếu lượng điện đã tiêu hao hết mà vẫn chưa tỉnh lại thì ý thức sẽ không thể quay về thân thể. Đồ Linh: Dựa theo cách nói của các cậu thì có lẽ đó là chết não?
Tư Thần lại bắt đầu một vòng chơi mới.
Thật ra muốn kết quả bỏ phiếu nghiêng về phía ngắt kết nối Đồ Linh rất đơn giản, vào ban ngày, cậu điều khiển cho Đồ Linh “tuân thủ theo trình tự mô phỏng”, kéo dài hành động bất mãn của hội trưởng, lặp lại theo lịch sử của người Carol. Tư Thần lạnh mặt thao tác NPC, chơi đến tối ngày thứ sáu. Ngày mai chính là ngày công bố kết quả bỏ phiếu. Đồ Linh nằm trong khoang quan tài, trên đỉnh đầu có ba dấu chấm biểu hiện có khung thoại. Tư Thần nhấn vào.
[ Đồ Linh (phiên bản Quý Sở Nghiêu): Xem ra là vẫn phải bị ngắt kết nối. }
[ Đồ Linh (phiên bản Quý Sở Nghiêu): Nếu không còn ta thì những người Carol phải làm sao đây? } [ Hệ thống thông báo: NPC-Đồ Linh rất khổ sở, tâm trạng -5. } Tư Thần thừa nhận, tâm trạng của cậu cũng bị kéo xuống theo hắn. Cậu nhìn vào lượng điện, vẫn còn 15%. Kết thúc vòng công bố phiếu đầu tiên, Đồ Linh không bị ngắt kết nối. Vào ban đêm, có một quãng thời gian rỗi rãi được tự do hoạt động. Khi đó, Tư Thần đi theo Đồ Linh đi dạo qua mấy bản đồ khác. Vì không có cốt truyện tiếp nối nên cậu trực tiếp nhấn Enter, nhảy sang 30 năm sau. Bây giờ, Tư Thân có một suy nghĩ lớn mật. Nếu thời gian 7 ngày chỉ tiêu hao 2% lượng điện thì cậu hoàn toàn có thể thử một lần. Tư Thần đưa ra một quyết định.
Cậu muốn bắt đầu một lần nữa.
Cậu mở giao diện trang chủ, lựa chọn khởi động lại. Lượng điện từ 15% chỉ còn 10%.
Ngày thứ nhất bắt đầu, vẫn là ngày đầu tiên hội trưởng chất vấn Đồ Linh, yêu cầu bỏ phiếu.
Tư Thần thao tác theo tuyến 3 BE, thả quỷ, khiến cho người Carol nhận thức được nguy hiểm bên ngoài; hơn nữa còn giảm bớt mức độ hoạt động của hội trưởng và giúp cho người Carol đọc sách nhiều hơn để nhận ra bản chất và chân tướng của thế giới.
Vì đã chơi qua một lần, thậm chí trước đó cậu còn trực tiếp trải nghiệm nên lặp lại tuyến 3 BE không khó.
Đến ngày thứ bảy, Đồ Linh may mắn tiếp tục sống. Bây giờ lượng điện còn 8%.
Tay Tư Thần đổ một tâng mồ hôi mỏng. Cậu không phải người dễ dàng ra mồ hôi, bây giờ lại khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
Nếu cậu đoán không sai, tiếp tục khởi động lại trò chơi thì lượng điện của không gian gấp khúc chỉ còn 3%.
Tư Thần bắt đầu thao tác quỷ NPC, kéo chúng đến bên người Quý Sở Nghiêu.
Quỷ treo cổ, búp bê, thú bông, người thủy tinh... Từng con quái vật trong sương đen lần lượt bị lôi ra ngoài, tre già măng mọc liên tục tấn công Quý Sở Nghiêu.
Ngay từ đầu, khi những sinh vật Thần Quái tấn công chỉ có thể đánh Í Miss ] , nhưng dần dần, chủng loại quái vật ngày càng phong phú, người pixel trong trò chơi đã bắt đầu bị thương. Người giấy màu đỏ ngôi ở trên kiệu, trong nháy mắt bành trướng cao bằng hai người bình thường, há to miệng nuốt chứng người pixel. Giây tiếp theo, người giấy liền biến thành những mảnh nhỏ. Quý Sở Nghiêu pixel bắt đầu phát sáng, hắn rút Thiên Thanh ra.
[ Đồ Linh (phiên bản Quý Sở Nghiêu): .. Cảm giác vừa rồi, là đau đớn ư? ] Cyber không có cảm giác đau, từ khi sinh ra Quý Sở Nghiêu cũng đã cắt bỏ giây thần kinh cảm giác đau nên cũng không thể cảm giác được đau đớn. Nhưng thương tổn mà người giấy gây ra là ở linh hồn bên trong. Động tác của Tư Thần dừng lại trong phút chốc, sau đó cậu tiếp tục lặp lại thao tác cũ.
Rõ ràng chỉ là điều khiển những nhân vật trong game nhưng đầu của Tư Thần đau kinh khủng.
Càng nhiều sinh vật chiều cao bị lôi ra khỏi sương đen, cuối cùng, chỉ còn lại một bức màn màu đỏ, không còn nhìn thấy được gì nữa.
Máu chảy không ngừng từ đỉnh đầu của người pixel. Nhưng theo đó, sương đen bao phủ khắp Khu An toàn cũng từ từ tan bớt.
Nội tâm của Tư Thần có chút kích động. Điều này chứng minh rằng suy đoán của cậu đã đúng.
Giống như Bạch Đế đã nói lúc trước. — “Chỉ có một cách để thế giới khôi phục bình thường. Đó chính là kết thúc “cao duy xâm lấn.
Đây là kết thúc HE duy nhất đã bị ẩn.
Thân thể của người pixel đã hư hỏng nặng.
Tay phải của nó vẫn nắm chặt Thiên Thanh, cánh tay máy bên trái đã rơi xuống đất, trên mặt đất toàn là máu đỏ.
Nhiều cyber từ xa bay đến, gia nhập chiến trường, trợ giúp Đồ Linh.
Tư Thần nhìn thấy thầy giáo, quản lý ký túc xá, nhân viên vệ sinh và y tá. Những cyber này đã biến thành hình thái chiến đấu, hỏa lực che trời lấp đất, gân như bao phủ khắp hệ thống điều khiển trung tâm. Tuy nhiên, những thương tổn do lửa đạn gây ra lại tác động rất nhỏ đến sinh vật Thần Quái. Vì vậy, những cyber bắt đầu tháo dỡ những linh kiện trên người mình.
[ Cyber Thiên Khải (Loại hình nhẹ - Chiến đấu 04): Thưa ngài, xin hãy dùng thân thể của chúng tôi để tiếp tục chiến đấu. ]
Người pixel cũng không từ chối.
Tư Thần nghĩ rằng sương đen giảm bớt thì sẽ nhanh chóng kết thúc.
Nhưng những con quái vật kia lại như vô cùng vô tận, máu của người pixel vừa được nạp đầy liền bị tiêu hao chỉ còn 1/3.
Động tác của Tư Thần dừng lại.
Cậu bắt đầu do dự. Dù đây chỉ là những hình ảnh giả lập trong game nhưng đối với nhân vật trong trò chơi, tất cả đều là thật.
Trên mặt đất đầy rẫy thi thể của yêu quái và những linh kiện bị đánh nát của cyber. Sàn nhà của hệ thống điều khiển trung tâm đã bị máu nhuộm đỏ.
Cậu có thể tưởng tượng ra được cuộc chiến này có bao nhiêu khốc liệt.
16 máy hệ thống phụ trợ đã có 6 máy tắt nguồn.
Đồ Linh nói phải giết “NPC Đồ Linh” trong trò chơi thì có thể giúp Quý Sở Nghiêu thoát ra ngoài.
Nhưng Tư Thần không chắc Quý Sở Nghiêu sau khi bị những con quái vật kia giết chết thì có thể thoát ra ngoài không. Nếu không, kết quả sẽ là gì; Đồ Linh chết, trò chơi lại tiếp tục khởi động, liệu Quý Sở Nghiêu còn sống hay không. Tư Thần tạm dừng thao tác, gửi nghi vấn của mình vào khung chat với Quý Sở Nghiêu.
Nhưng cậu đợi thật lâu, Đồ Linh vẫn không trả lời.
Trên khung chat còn xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ, đường truyền tín hiệu không tốt, yêu cầu kết nối internet.
Tư Thần im lặng một lúc lâu, vô cùng hiếm thấy.
Cậu nhìn năng lượng điện còn sót lại, 7%. Với lượng điện này vừa đủ để khởi động lại thế giới thêm một lần, hơn nữa có thể thao tác hết tất cả suốt 7 ngày bỏ phiếu.
“.. Quên đi.”
Cậu có tính hiếu thắng nhiều hơn người bình thường; nhưng so với chuyện đánh thắng được cốt truyện HE, mạng sống của Quý Sở Nghiêu quan trọng hơn. Thua thì thua, sau này máy tính được nạp điện, nói không chừng còn có cơ hội chơi lại. Còn bên trong có linh hôn của Quý Sở Nghiêu, hoặc là một số liệu của Đồ Linh, cũng là một thứ độc nhất vô nhị. Tư Thần không muốn dùng nó để đánh cược. Nhưng khi cậu chuẩn bị từ bỏ thì người pixel lân đầu tiên xuất hiện ô lựa chọn Tư Thần sửng sốt, click vào.
[ Đồ Linh: Tư Thần. }
[ Đồ Linh: Xin hãy dùng tôi như một món vũ khí. }
[ Hệ thống thông báo: Đặc thù của NPC-Đồ Linh, đạt được BUFF - Cơ Khí Thân Giáng. Tấn công +?2%, phòng ngự +70%. Sinh mệnh +45 ] Máu của người pixel từ dưới đáy đã tăng lên, bây giờ có 3/5 thanh máu.
Bộ tản nhiệt trong phòng máy kêu âm ầm và chạy với tốc độ cao.
Tư Thần không do dự nữa, tiếp tục kéo quái vật ra khỏi sương đen, đặt xuống trước mặt Đồ Linh.
Thiên Thanh nhanh chóng chém xuống. Thật khó tưởng tượng một trò chơi RPG pixel lại có thể tạo ra những hình ảnh chiến đấu đẹp đến như vậy.
Tư Thần vừa chú ý lượng điện, ngón tay thao tác trên bàn phím không ngừng, cậu liên tục kéo những con quái vật xuất hiện.
Những con quái vật bị đánh thành những ô vuông đỏ, không còn nhìn ra được bộ dáng ban đâu. Tư Thần dùng kính lúp kéo đến bản vẽ của quái vật pixel, có thể đọc được phần giới thiệu về NPC.
[ Hệ thống thông báo: Nhà sản xuất trò chơi cũng không thể ngờ rằng sinh vật chiêu cao cấp cao có thể xuất hiện trong trò chơi, chưa kịp thời thiết lập mô hình có sẵn. }
Thanh máu của Đồ Linh từ từ giảm xuống.
Khi máu của người pixel chỉ còn 1/5, sương mù đã nhạt đến mức không còn xuất hiện trên bản đồ.
Tư Thần kéo NPC cuối cùng ra khỏi sương mù.
NPC này không phải là một con quái vật bình thường, mà là một con quái vật có ba đôi cánh màu đỏ rực. Trông nó như một quả cầu có cánh. Cái chuỗi trật tự bao phủ bên ngoài quả câu ,, quay đều như các hình tinh chuyển động theo trục trên dãy ngân hà. [Người quản lý Tâm Hồn Y: Xem ra lần này ngươi đã thắng. ]
[ Người quản lý Tâm Hồn Y: Người đang chơi game là ai? Không phải ai cũng có tư cách thao tác trò chơi do chúng ta chế tạo... ]
[ Đồ Linh: Ngươi không cần biết. ]
Kết thúc hội thoại, trên màn hình xuất hiện đường kiếm xanh lam tuyệt đẹp của Thiên Thanh, chém thẳng về phía quản lý Y.
[ Người quản lý Tâm Hồn Y: ... Một ngày nào đó, ta
cũng sẽ biết thôi. }
Y bị cột sáng đánh thành tro.
Quả cầu bị đánh bay rơi xuống một đạo cụ, nhìn hình dạng là một chiếc chìa khóa màu bạc. Tư Thần nhấp vào xem.
[ Chìa khóa của người quản lý Tâm Hồn Y ]
[ Giới thiệu đạo cụ: Cái quái gì thế này! Sao tôi không biết có phân thưởng ẩn trong trò chơi bị lỗi này? Hình như là chìa khóa để mở cửa mê cung, nghe nói nếu thu thập đủ 3 cái có thể triệu hồi thần khí? (Nhận / Hủy) ] Tư Thần theo bản năng nhấn vào lựa chọn đầu tiên. Giây tiếp theo, mây đen che kín bầu trời trong xanh.
Một tiếng sấm rên vang giáng xuống.
“Loảng xoảng”
Một chiếc chìa khóa màu bạc từ trên trời rơi xuống bên cạnh chân Tư Thần.
Cậu nhặt chìa khóa lên, bỏ vào túi. Giao diện của trò chơi xuất hiện một cánh cửa xoáy màu trắng. Không có gì để nghi ngờ, đây là cửa ra. Thao tác quỷ NPC của Tư Thần đã chuyển sang thao tác Đồ Linh. Cậu điều khiển người pixel chỉ còn một giọt máu đi vào bên trong cánh cửa. Năng lượng điện: 1%. Máy tính tắt nguồn. Tư Thần nghĩ rằng máy tính hết điện thì sẽ tự động tắt máy, không ngờ sau một giây ngắn ngủi, trên màn hình lại xuất hiện một hàng chữ nhỏ.
[ Tuyến HE: Cao duy xâm lấn kết thúc. Hành tinh Carol khôi phục bình thường. ]
( Đồ Linh biến mất, nhưng số liệu của nó vẫn còn lưu giữ bên trong những cyber khác. Người Carol cùng cyber dọn dẹp những quái vật còn sót lại. ] [ Mọi người ra khỏi Khu An toàn, không bao giờ sợ hãi đêm tối nữa. Một số cyber đã nhận được “quyền hạn công dân”, có quyên hạn tương đương như một người Carol. ]
[ Nữ Oa quay về hành tinh Carol từ vũ trụ bên ngoài, tiếp tục phát triển nên văn minh. ]}
[ Tương lai sẽ như thế nào, không một ai biết rõ. }
( Khu An toàn sửa tên thành “Thành phố Ban Mai”, dựng một bức tượng điêu khác Đồ Linh. ]
[ - Người bảo vệ nhân loại, Sứ giả bị hiểu lầm, Người gìn giữ nền văn minh, Đồng minh trung thành nhất của người Carol]
[ Đồ Linh }
[END] Giao diện trò chơi bị ngắt kết nối, màn hình máy tính quay về trang chủ.
Trò chơi “Giấc mộng của Đồ Linh” đã bị xóa bỏ khỏi màn hình, ngay cả tệp lưu trữ cũng không còn.
Bên dưới góc màn hình, lượng điện từ 1% chuyển thành 0%.
Máy tính tắt nguồn.
Không gian gấp khúc biến mất.
Tư Thần quay đầu, nhìn thấy Quý Sở Nghiêu nằm trong xe đẩy siêu thị đang từ từ mở mắt.
Có vẻ hắn vẫn còn chưa tỉnh ngủ, theo bản năng gọi: “... Tư Thần?”
Tư Thần liền thở ra một hơi nhẹ nhõm. Tốt quá. Không có bị ngốc đi.
30.08.22
=)) xong thêm 1 phó bản, phó bản không căng nhưng để hiểu nổi thì căng
nói thật mình vẫn còn đang suy nghĩ vì sao Tư Thần thoát ra ngoài được... Mình nghĩ nếu dựa theo không gian ý thức thì giấc mơ mà mỗi tối hai bạn nhỏ gặp nhau là một không gian khác nữa, kiểu như thế giới số 4 ãy (ý thức của 2 bạn nhỏ giao nhau ở chiều không gian mới, tách biệt khỏi những không gian còn lại nhưng cả hai đều nghĩ rằng đối phương xuất hiện trong giấc mơ của mình, dù thật ra cả hai tự tạo dựng một giấc mơ chung cho cả 2 luôn), và Tư Thần xuất hiện ở bên trong trò chơi cũng như một loại virus do Đồ Linh cài vào (theo con chip), virus có khả năng xâm nhập và gây nhiễu, tới khúc này thì mình bị bí ; v ; mình có bạn bên lập trình, nó giảng cho mình cơ cấu của virus nguyên ngày hôm qua mà mình vẫn không hiểu, nên đến giừo mình vẫn không hiểu vì sao Tư Thần bị đẩy ra ngoài =))) thôi nói chung biết Tư Thần tương đương với virus rồi giúp Quý Sở Nghiêu thoát ra ngoài là được + ` ` SN Ẫ- &S% vs z LỆ ›) h- >.óÓ 77. s.' 7 ú ” ~ Xe s/“x⁄4, Sè XS `: v r -]ứ ` >3 : tạ | Xx .- SA AN: TY l3 ⁄4 l< vì: V ị ? 2 ˆ+ ⁄ 3 XSJL “ế » › N 2 vế ' NT G È % « . N$ : - „Ằ ` \ Š Xã ... `--` 3 AM. ` 'T : ” - - < Ƒ S4y TQ (TY v. l b4 + __“ ' x 5 => ỳ SG 4›»s74 áo `. 3 (5 ; HN ` 2{8?z2.3~-:.Ã S\ Ẵ k TW L22 + : ` ` -Ấ„ c Nệk “ sà ¬ >Z . —=c “=4 _ _ > — “<< @= “7>. còn quản lý Y thì mình hình dung nó giống như này nè (bản thể của Thiên Thần), dù mình biết nó không phải thiên thân...
xx*x*% 123 *xx*x*%