Cao Duy Xâm Lấn (Dịch Full)

Chương 124 - C124

C124 C124C124

Chương 123: Đủ lông đủ cánh

Edit: jena

Nơi đây là một biển sao mênh mông rộng lớn.

Vô số những ngôi sao sáng lập lòe, có ngôi sao sáng lòa như mặt trời mọc; có ngôi sao ảm đạm như ánh nến chớp tắt.

Nhưng trong giây lát, một ngôi sao sáng như mặt trời mọc đã rơi xuống, rơi xuống vực sâu; ngôi sao ảm đạm lại bay cao lên, tỏa sáng rực rỡ.

Nơi đây được gọi là biển ý thức.

Mỗi ngôi sao nhỏ đang ca hát, mỗi tiếng ca tượng trưng cho nhân sinh của một người. Ngôi sao là thể ý thức của mỗi sinh mệnh.

Dù là sinh mệnh có cấu tạo cacbon hay là sinh mệnh có cấu tạo từ silicon; chỉ cần có ý thức, có tư tưởng, có ký ức, tất cả đều sẽ sinh ra một ngôi sao nhỏ ở đây.

Sao trời neo đậu ở mọi nơi trong biển ý thức. Khi thể ý thức tử vong, ngôi sao sẽ rơi xuống biển sâu bên dưới, trở thành chất dinh dưỡng hòa quyện vào biển sao.

Hôm nay, có một ngôi sao đột nhiên ngời sáng chói lòa. Ánh sáng lấp lánh khiến cho người nhìn cảm thấy vô cùng chói mắt.

Cả biển ý thức như ngời sáng giữa ban ngày.

Giữa biển sao xuất hiện hai bóng ảnh rất lớn.

Là quản lý Y và Z.

Y tức hộc máu: “Đồ Linh, lại là Đồ Linh!” Ngôi sao tượng trưng cho Đồ Linh trôi nổi trong biển ý thức, không ngừng đấm đá lung tung, hệt như một vầng thái dương tráng lệ nguy nga từ từ dâng lên cao.

Nó cực kỳ khổng lồ.

Dưới ánh sáng chói lòa ấy, những ngôi sao nhỏ bẻ bên cạnh trông thật vô hình.

Z bình thản hơn nhiều: “Nhiều năm không gặp, nó càng ngày càng mạnh.”

Từ giọng điệu của Z, ta có thể thấy y như một vị trưởng bối đang đánh giá một đứa nhỏ mà mình không thích lắm.

Một khung xương bàn tay khổng lồ lần mò dưới biển ý thức, vớt ra một nắm sao trời, đặt lên bên tai nghe.

“Chìa khóa của ta bị cướp đi rồi! Là chìa khóa để mở mê cung. Ta đã phong ấn nó vào thân thể mình, ta luôn phòng ngừa vạn nhất, chắc chắn không xảy ra sai sót gì, thế mà lại bị lôi ra khỏi trò chơi, còn khiến ta phải đấu với Đồ Linh”

“Ta ghét sinh mệnh của cyberl” Y cộc căn nói: “Tại sao lại là một sinh mệnh bất tử chứ? Sự tôn tại của nó là phản quy luật thời gian! Rõ ràng ta đã tìm nhiều cách để khiến nó suy yếu đi, nhiều năm trôi qua rồi, nó đã sắp —” “Im lặng.” Z thấp giọng nói.

Phần lớn thời gian, nhóm quản lý này không thể hủy diệt sự sống của một ngôi sao, chỉ có thể lắng nghe.

Nhưng nhiều năm về trước, bọn họ quả thật có quyền hạn để hủy diệt sinh mệnh. Nhưng tên phản bội X đã phá hủy tất cả.

Y im lặng, chờ đợi thật lâu, không nhịn được mà nói: “Rốt cuộc ngươi đang nghe gì?” “Ta đang nghe, X đang lẩn trốn ở đâu.”

*xx**

Khu Hồng Nghiêu.

Không gian gấp khúc đã kết thúc, ngoài ý muốn không gây thiệt hại quá nhiều về mặt tài sản.

Quý Sở Nghiêu đứng dậy từ xe đẩy siêu thị, quần áo xộc xệch: “Sao cậu lại ở đây?... Cậu thi xong rồi?”

“Thi xong rồi. Tôi đậu.”

Tư Thân đắn đo không biết Quý Sở Nghiêu còn nhớ được bao nhiêu, vì vậy trả lời rất ngắn gọn.

Quý Sở Nghiêu cảm thấy rằng dù Tư Thần thi đậu hay không đậu, hắn cũng không cảm thấy có chuyện gì là lạ. Nhưng sau khi xác nhận tin tức từ đối phương, Quý Sở Nghiêu mỉm cười: “Chúc mừng cậu.”

Tư Thần đang muốn trả lời lại nhìn thấy Trường Sinh Uyên đang lăn lộn dưới đất nghịch bùn.

Cậu liên quên mất mình muốn nói gì, cay mày lấy khăn giấy ướt ra, túm lấy xúc tu dơ hầy của con trai.

Ánh mắt của Quý Sở Nghiêu dừng trên hai đoạn xúc tu biến mất của nó: “Nó bị làm sao vậy? Cậu bị thương ư?”

“Không có.” Tư Thần đáp: “Thầy Bạch Đế nói rằng nếu không muốn giết nó thì chỉ có thể phân liệt nó ra.”

Để giữ lại thần trí cho Trường Sinh Uyên, dù là Tư Thần hay là Tư Uyên đều phải ăn không ít trái đắng.

Quý Sở Nghiêu: “Ra là có thể làm được như vậy. Có biện pháp là tốt rồi.” Đương nhiên, nếu Quý Sở Nghiêu biết Bạch Đế chỉ là đoán mò ra con đường này, chắc chắn hắn sẽ lôi Thiên Thanh ra liều mạng với Bạch Đế một phen.

Ba xúc tu của Trường Sinh Uyên đã được lau sạch.

Nó ngậm lấy một xúc tu vào miệng nhai nhai: “Mẹ ơi, đói.”

Nó đã nhặt được không ít buffet, còn nghĩ rằng nếu mẹ không tỉnh ngủ thì nó sẽ để dành ăn dân dần chờ mẹ dậy.

Nhưng bây giờ Tư Thần đã tỉnh lại, chắc chắn sẽ không cho nó ăn loại buffet này.

Trường Sinh Uyên không có nhận thức về đạo đức, đối với nó nhân loại không phải là đồng loại, là đồ ăn. Nhưng vui buồn của Tư Thần là tiêu chí để nó hành động. Huống hồ, thật ra nó cũng có thể ăn thịt đồng loại.

Tuy không hiểu Trường Sinh Uyên nói gì nhưng cũng có thể đoán được đại khái.

Là một người cha kế tận trung tận trách, Quý Sở Nghiêu lấy một bịch bột dinh dưỡng đưa cho Tư Uyên.

Khác với các loại bột dinh dưỡng được buôn bán trên thị trường, nguyên liệu của bột dinh dưỡng này được chế biến từ sinh vật chiêu cao.

Trong nhận định của Quý Sở Nghiêu, bột dinh dưỡng ngoài hương vị không ngon thì chất lượng rất tốt, không có gì để bắt bẻ.

Trường Sinh Uyên cong cong xúc tu cạy nắp ra.

Bột bên trong có vị kem sầu riêng, nó ăn rất là vui. Trong miệng Tư Thần xuất hiện một vị ngọt, nông nhưng không ngấy.

Dù là ở trong không gian gấp khúc với thương vong nặng nề nhưng không khí lại có chút ấm áp.

Quý Sở Nghiêu chậm rãi nói: “Hình như tôi đã nằm mơ, còn mơ rất lâu.”

Tư Thần nhướng mày: “Anh mơ thấy gì?”

Phần lớn thời gian, Đồ Linh đã khống chế ký ức của thân thể này, không phải để hạn chế, mà là để bảo vệ.

Cảnh tượng trong mơ rất mông lung.

Quý Sở Nghiêu nhớ được một ít, nhưng ký ức sâu thẳm nhất là khi hắn đè Tư Thần ở trên một chiếc giường lớn, hôn sâu xuống.

Hắn nhìn môi Tư Thần theo bản năng. Môi của Tư Thần mỏng, nhạt màu. Xét vê nhân tướng học là một người có vận mệnh chông gai, sống bạc tình. Ở trong giấc mơ, Quý Sở Nghiêu đã hôn lên đôi môi ấy đến mức đỏ hồng, còn lấp loáng ánh nước.

Tư Thần nhìn thấy Quý Sở Nghiêu nhìn chăm chằm mặt mình hai giây, sau đó đột nhiên quay đầu dùng tay che đi nửa khuôn mặt.

Tư Thần: “...2”

Ký ức của Quý Sở Nghiêu chỉ toàn chắp vá lung tung, chỉ có hình ảnh đại khái.

Thầy giáo nói rằng không gian gấp khúc lần này có khả năng liên quan đến Đồ Linh, hắn cũng đã tìm tư liệu hơn nửa năm, tìm được chìa khóa để mở không gian gấp khúc, cũng chính là con chip mà Tư Thần cầm. Không gian gấp khúc này có cất giữ chuỗi số liệu bị Đồ Linh xóa bỏ, có khả năng liên quan đến lý thuyết khống chế thế giới mô phỏng. Nhưng phương thức đi vào lại vô cùng nguy hiểm, nếu không thành thạo kỹ thuật giao diện não máy tính có thể sẽ biến thành người thực vật. Hắn cất chip ở nhà, sau khi tiến vào không gian gấp khúc, đến lúc thời điểm theo giả thuyết sẽ nhờ Tư Thần đến đánh thức ý thức của mình.

“Nghĩ lại...” Quý Sở Nghiêu lẩm bẩm: “Hình như tôi thấy quá khứ của ngài Đồ Linh.”

Hắn chỉ nhớ rõ chuyện ở vòng lặp thứ nhất, mọi người đều đồng loạt muốn ngắt kết nối Đồ Linh.

Đồ Linh mất 30 năm lang thang, lắp ráp chắp vá lại thân thể hỏng hóc để quay về Khu An toàn, ngay lúc đó người Carol đã bị tiêu diệt. Chẳng trách Đồ Linh muốn xóa bỏ chuỗi số liệu này trong hệ thống chủ.

Ký ức này, dù đổi lại thành hắn, cũng không muốn lưu giữ.

Vì trông Tư Thần khá tò mò nên Quý Sở Nghiêu dành chút ít thời gian tóm lược lại một lần.

Cuối cùng, Quý Sở Nghiêu nói: “Biết nhiêu đây cũng đủ để viết luận văn tốt nghiệp rồi.”

Hắn đã học liên tục từ thạc sĩ lên tiến sĩ, năm nay bảo vệ luận án.

Lúc trước Quý Sở Nghiêu đã viết rất nhiều báo cáo, đã được đăng trên tập san của Trung Tâm Cơ Giới, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn để tốt nghiệp. Nhưng hắn không ngại viết thêm một cái nữa. Quý Sở Nghiêu đi hai vòng xung quanh máy tính: “Vậy là... Đây là máy tính siêu cấp mà người Carol đã sáng tạo ra Đồ Linh? Trông cổ hơn tôi tưởng tượng. Hay là trong quá trình xâm lấn đã xảy ra thay đổi diện mạo để phù hợp với logic?”

Trên không trung xuất hiện máy bay không người lái của cục an ninh chỉ nhánh Hồng Nghiêu.

“Xin chào, đây là cục an ninh, xin hỏi có yêu cầu viện trợ không?”

Giọng điệu của nhân viên vô cùng cẩn thận và cung kính.

Vì căn cứ theo hệ thống kiểm tra đo lường, cấp bậc công dân của hai người này rất cao.

Đặc biệt là Quý Sở Nghiêu. Nhân viên cục an ninh đã làm việc hơn 80 năm, đây là lân đầu tiên gặp một nhân vật “công dân cấp 1” và còn là “đối tượng ưu tiên cấp cao”. Bọn họ đều cho rằng những người như thế này chỉ có trong truyền thuyết đô thị.

Cấp bậc công dân là một chế độ ẩn của tầng lớp quý tộc, chẳng qua là được khoác thêm vỏ ngoài cho có tính văn minh.

Quý Sở Nghiêu trả lời: “Không cần, xin cảm ơn.”

Chi viện của Trung Tâm Cơ Giới đang trên đường đến.

Vì vậy máy bay không người lái thức thời rời đi.

Nguồn sức mạnh thực sự của máy tính trước mặt họ đến từ nguồn năng lượng bằng sợi dây điện gắt kết với não bộ con người. Năng lượng do người bình thường cung cấp yếu hơn nên họ tỉnh dậy nhiều hơn tiến hóa giả.

Nhưng vì không ăn uống trong thời gian dài, bọn họ đều lâm vào tình trạng suy nhược khác nhau. Còn có những người đã chết vì đói.

Cục an ninh thu phí chữa trị và hỗ trợ rất cao đối với tiến hóa giả, nhưng đối với những người bình thường thì luôn phục vụ miễn phí.

Vì với trình độ phát triển hiện tại của y học, chữa trị cho người bình thường không tốn bao nhiêu tiền, và họ cũng đã đóng thuế đầy đủ.

Nhưng cần phải viện trợ nhiều dân thường như thế này quả là một tình huống hiếm thấy.

Công việc nhanh chóng tất bật hẳn lên. Nhờ sự giúp đỡ của Trường Sinh Uyên, bây giờ những tiến hóa giả còn sống trong không gian gấp khúc đều đã được kéo đến gân chỗ của Tư Thần.

Bọn họ ngay hàng thẳng lối nằm trên mặt đất, giống như những con cá biển phơi khô dưới ánh mặt trời.

Quý Sở Nghiêu không cần kiểm tra, chỉ cần nhìn qua số liệu của hệ thống phụ trợ đã có đáp án: “... Người thực vật?”

“Đúng vậy. Không còn ý thức, chỉ còn lại thân thể phản xạ theo bản năng.”

Hơn phân nửa những tiến hóa giả này đều là nhân viên của khoa học kỹ thuật Bát Phương.

Quý Sở Nghiêu im lặng một lát: “Tôi nghe nói gần đây Bát Phương đang tiến hành nghiên cứu về lĩnh vực nào đó liên quan đến ý thức, cũng đang mở rộng thị trường buôn bán “người thực vật”.” Mua bán “người thực vật”, cách nói này có chút dọa người.

Nhưng Tư Thần từ nhỏ cũng đã chứng kiến chuyện buôn bán người, cậu rất bình tĩnh.

“Tuy tôi cho rằng chỉ là trùng hợp nhưng sau khi trở về tôi sẽ hỏi mẹ một chút.” Quý Sở Nghiêu nói.

Nếu chỉ tính những thứ xảy ra trong thế giới số 3 thì không gian gấp khúc này không có sự xuất hiện sinh vật chiều cao.

Thu hoạch duy nhất của bọn họ là bàn máy tính lỗi thời. Con chip mà Tư Thần lấy từ trong nhà của Quý Sở Nghiêu vẫn còn được cắm trong ổ cắm, vẫn chưa được lấy ra.

Chi viện của Trung Tâm Cơ Giới nhanh chóng đến ngợi, là một đội quân đã được huấn luyện bài bản. Bên ngoài bọn họ có trang bị máy móc nhân tạo, một cánh tay có thể lắp ráp thành một thùng thu dụng cỡ lớn. Các trang bị được chế tác vô cùng hoàn mỹ, quân phục chỉnh tê ngăn nắp, nhìn qua có cảm giác rất trình độ khoa học kỹ thuật rất đáng tin cậy.

Quý Sở Nghiêu đi qua.

Tư Thần có thể cảm nhận được ánh nhìn tò mò và cảnh giác của những người nọ, dù sao đi nữa, cậu cũng là người ngoài.

Tư Thần xoay người, mở điện thoại của mình, làm bộ như không nghe thấy gì.

Sau khi không gian gấp khúc kết thúc, điện thoại đã có tín hiệu.

Cậu nhìn danh sách cuộc gọi, ngoài Thẩm Nhạn Hành còn có thêm vài số lạ, gọi đến cũng không hề ít. Trong đó có một số lạ gửi tin nhắn, “Lâm Giai Lệ” đã gửi hàng chuyển phát nhanh, được đặt trước quây nhận hàng trước cửa nhà, nhắc Tư Thần đúng ngày đến lấy. Lâm Giai Lệ nợ cậu hai lọ thuốc gen, có vẻ bây giờ đã về đến Giang Xuyên.

Một số khác thì vô cùng xa lạ.

Tư Thần suy nghĩ một chút, không gọi lại.

Quan hệ ngoại giao của cậu rất đơn giản, nếu có việc gấp thì người kia sẽ trực tiếp đến tìm cậu.

Một lát sau, Quý Sở Nghiêu đã xử lý xong công tác hậu cần.

Hắn đi tới trước mặt Tư Thần: “Vật phẩm chiều cao kia... tôi tính mang đi làm giám định trước. Có khả năng sẽ tiến hành nghiên cứu nữa, cậu muốn lấy giá giảm giá hay là muốn hàng nguyên gốc?” Năng lượng điện của máy tính bị tiêu giảm là do cả hai cùng nhau đánh, xem như là chiến lợi phẩm chung. Luận về công sức thì cả hai đều có đóng góp quan trọng.

Tư Thần đối với chuyện phân chia này không có ý kiến gì.

Nhưng giây tiếp theo, Tư Thần trừng lớn hai mắt như nhìn thấy quỷ.

Quý Sở Nghiêu nhận ra dị thường của cậu, ngay lập tức nhìn ra phía sau lưng.

Bạch Đế vừa đáp đất.

Ông đang đứng ở giữa đường.

Tống Bạch đang cười, nhưng ai nhìn vào cũng thấy rằng tâm trạng của ông đang cực kỳ tệ. Ánh mắt của Tống Bạch dừng trên khuôn mặt sợ hãi của Tư Thần, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Còn chưa tốt nghiệp mà đã đủ lông đủ cánh rồi nhỉ? Quay về đây."

30.08.22

=))) +1 vote váy trắng là quản lý X, nếu thế thì phạm trù của váy trắng không chỉ bao hàm là sinh vật cao duy linh năng nữa mà đúng như trong nhận định của váy trắng, nó là “thân”

còn về giao diện não máy tính, để hiểu rõ hơn thì các bạn có thể xem thử phim “Ghost in the Shell” hoặc “The Matrix” (các nhân vật chính kết nối với máy tính thông qua một con chip điện tử được cấy vào đầu) và các bạn có thể tham khảo thông tin này: Nhà triết học khoa học người Mỹ Hilary Putnam cũng đã đưa ra một giả thuyết gọi là “Brain in a vat” (BIV): Nếu bộ não được ngâm trong một chiếc bồn chứa đầy dung dịch dinh dưỡng, các đầu dây thần kinh của não sẽ được kết nối với máy tính, máy tính liên tục gửi thông tin đến não, bao gồm thông tin như “cảm giác”, sau đó não sẽ nghĩ rằng nó đang sống trong thế giới thực.

Hiện tại, Elon Musk cũng có một hạng mục nghiên cứu liên quan tới giao diện não máy tính: E. Musk thành lập Neuralink, một công ty giao diện máy tính-não vào năm 2016 với mục tiêu của Musk rất rõ ràng: tích hợp não người với máy tính để trở thành một “cyborg”, giúp con người và AI đạt được sự cộng sinh. Tức là, một ngày nào đó chúng có thể giúp con người tải lên và tải xuống các ý tưởng, dữ liệu và thông tin giống như máy tính thông qua trí tuệ nhân tạo. Í ` | “(đ Ề _^S Ko \ ` “@ -d| +. y ¿^ 4 \ z AE ¿ 1 : LẦU `7 / z - */ g =6 “a `} ` —O | ⁄ j. - \› .8/ — — c2 . Wẻ — / << b h Xx ý : - /Anime Ghost in the Shell, có phim nhưng mà mình thấy xem anime hay hơn/ _— ... ¬maxa tì l£) \ _—.. h=.. _..~ N) 8 l ` s ~Ấ>- ‹j HIẾN "1 ^ ^ ` ^ °' ì» ` h. k ciề ° vf ` ^ > d ¬3 3 Y ` ` ` ễ. — ¬ ^ả = ¬ , ˆ` ¬ ¬ + ) 1¬ ¬ L ¬ T 2 `" } ` ` ›> Đỗ ì ° ẲÂẲS \ ¬ s > s4 ) ^~- = ¬ ° ` ¬» ` ` ¬>¬`¬ @ ì Y ` ' > 5 „Ẳ ` ¬ % “ ¬ ẳ s ` `» ` s s.= 23 5 C ' ` > » "> ¬ nh N ; > > > ¬¬ `Š ¬ ¬ -` "1 ^ ¬ là Ì — * " La D BC b ` : -> 5 t% ° ) “ ¬ ` ` ^ vẻ - °. L2 % .ỹ ˆ e ‡ ? ` + 2 So nà ^ ^ me , me” - xì ¬ , ^ xứ ¬ ^ ” ^ ^Ì = _ 20 ; ^° ^ s ^ ` ^ * + ? 2+ ` /Hêhe The Matrix quá định khỏi bàn/ *** 124 ***
Bình Luận (0)
Comment