Cao Duy Xâm Lấn (Dịch Full)

Chương 130 - C130

C130 C130C130

Chương 129: Bảo tàng mất kiểm soát (1)

Edit: jena

Tư Thần ở Giang Xuyên một tuần.

Không biết từ đâu lộ ra tin tức mà suốt một tuần này, tài khoản mạng xã hội của cậu đều đầy lời mời kết bạn tốt. Thậm chí những người này không nói lý do gì, chỉ giới thiệu tên tuổi, làm việc ở đâu, khi nào có việc cần giúp đỡ thì cậu cứ trực tiếp liên lạc.

Quà được tặng cũng hoa hòe lòe loẹt, từ những văn vật, cổ vật từ khắp các chiều không gian được giới thiệu, giám định trên mục mua bán và cho thuê vật phẩm chiều cao, đến cả phiếu giảm giá mua sắm miễn phí dưới siêu thị 24 giờ dưới lầu. Còn có người quyên góp 20 ngàn đến viện phúc lợi đã nuôi Tư Thần lớn lên, đề dưới tên cậu.

Khi nhận được điện thoại cảm ơn từ dì nhân viên, Tư Thần cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, bèn nhớ kĩ chữ “Lâm trên biên nhận quyên góp.

Từ trước đến nay, cuộc sống chưa bao giờ đối xử tốt với Tư Thần như vậy.

Chỉ đơn giản là do cậu là học trò của Bạch Đế.

Tống Bạch nói ông là hoàng đế của một phương, Tư Thần là hoàng tử tương lai; ông không hề nói giỡn.

Khi hoàng đế đi rồi thì những người ở dưới chỉ có thể lấy lòng hoàng tử.

Đưa tiên? Tư Thần không thiếu tiền. Số dư tài khoản của cậu vẫn còn khá dư dả. Tặng người? Trai xinh gái đẹp lắc lư mấy ngày trước mặt cậu đã đưa ra một kết luận rằng: tiến hóa giả dung hợp Trường Sinh Uyên có vẻ không hứng thú.

Thật ra có một vài người truyền tai nhau rằng có một thời gian Tư Thần đã qua lại với thiếu gia lớn nhà họ Quý; cũng biết được rằng Tư Thần là nhân vật khiến cho gia chủ nhà họ Quý lôi 88 khẩu đại pháo ra nã chết tình yêu đầu đời của con trai mình.

Gia chủ nhà họ Trần vỗ đùi cái đét: “Lúc trước nói Quý Sở Nghiêu là thăng ngu, ra là lù khù vác lu mà chạy! Đám họ Quý quả nhiên không đơn giản mài”

Ông nhìn sang cha của Trần Chấp Chu: “Không phải con trai con cũng tham gia kỳ thi của Bạch Đế hả? Có thể thọc gậy bánh xe không? Cả gia tộc nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ.”

Nếu có một người trong dòng chính đi hòa thân quả thật là có thể giải quyết vấn đề tống tiên hằng năm của Bạch Đế. Những người lớn tuổi trong nhà họ Trần đều nhất trí cho rằng chuyện này còn đặc biệt có lời.

Còn sau khi Bạch Đế chết thì sao?

Rất đơn giản, kết hôn xong thì vẫn có thể ly hôn.

20 năm trước đã có người nói Bạch Đế sẽ nhanh chết già, Nhưng mỗi lần tên họ Tống kia đi ra ngoài vẫn thật trẻ trung năng động, thân hình màu mỡ tươi tốt. Những vị gia chủ này còn nghi ngờ khi các ông đều xuống mồ hết cả rồi thì Bạch Đế và thành Bạch Đế vẫn cứ tiếp tục tôn tại.

Cha của Trần Chấp Chu nhỏ giọng trả lời: “Con đã hỏi thằng bé, Chấp Chu nói rằng chỉ là lời đồn, không có chuyện này."

Vinh hạnh được nhận đãi ngộ tương tự còn có Đồng Phương Trường Dạ vừa từ dã khu quay về nhà. Bây giờ, thân phận của hắn trên ID là “Bùi Hàm Ngọc”. Lúc trước ở căn cứ Radiant, những cyber kia tự phát nổ rồi vô tình phá hủy những rương thu dụng cất giữ sinh vật chiều cao, khiến chúng ồ ạt chạy ra ngoài.

Khó đối phó nhất là sinh vật chiều cao linh năng.

Dù sao đi chăng nữa, để những thứ này chạy ra ngoài vẫn sẽ gây ra hiểm họa khôn lường.

Bùi Hàm Ngọc nằm vùng ở dã khu nhiều năm nhưng vẫn có xuất thân là một thiếu gia được dạy dỗ đàng hoàng, vì vậy hắn đã bán sống bán chết biến bản thân thành một vật chứa, phong ấn những sinh vật chiều cao đó lại.

Cũng may tổ chức vẫn còn nhớ đến ở đây còn một người đang nằm vùng, đã phái người đến cứu viện. Bùi Hàm Ngọc trực tiếp hôn mê suốt một tháng, sau khi tỉnh lại thì ở bệnh viện tĩnh dưỡng thêm hai tháng.

Gần đây hắn mới được kết thúc 5 năm nằm vùng của mình, quay về nhà họ Bùi, lấy lại tên họ.

Nhưng Bùi Hàm Ngọc cũng không thể nào tin nổi gia tộc lại vô cùng lo lắng chờ đợi hắn trở về. Và vấn đề hỏi thăm đầu tiên lại là quan hệ của hắn với Tư Thần năm xưa.

Bùi Hàm Ngọc chưa hiểu chuyện gì nhưng xuất phát từ bản tính cẩn thận, chỉ đáp một câu: “Đã chia tay nhiều năm, không liên lạc lại.”

Kết quả, vừa nói xong, gia chủ nhà họ Bùi liền thở dài một hơi, biểu tình hận sắt không thành thép, nói thâm vì sao năm đó nhân lúc trẻ tuổi không trực tiếp làm cho con người ta có bầu một đứa.

Bùi Hàm Ngọc: “...2” Nếu là một học sinh bình thường thì nhiều người cũng không thần hồn nát thần tính như vậy.

Nhưng không biết có tin đồn từ đâu ra, nói rằng Tư Thần thực ra là con ruột của Bạch Đế, mà nhiều ngày trôi qua vẫn chưa thấy Bạch Đế lên tiếng phủ nhận.

Hơn nữa trên tư liệu của Tư Thần ghi là tiến hóa sinh vật, cấy ghép cũng là Trường Sinh Uyên.

Nghĩ như nào cũng cảm thấy tin đồn này quả thật là chính xác.

Nếu là một người có ý chí không kiên định, rất dễ bị mê hoặc trước những danh lợi như thế này.

Giữa thời kỳ thịnh và suy đều có thể dễ dàng bộc lộ được bản chất của con người. Rất nhiêu người đã giàu lên trong một đêm nhờ một tờ vé số, nhưng vài năm sau lại phá sản trở thành một con nợ. Đáng tiếc, Tư Thần là người mặn hay ngọt đều không ăn, muốn lấy lòng thì phải hao tổn sức lực rất nhiều. Năm nay cậu 22 tuổi, cậu còn thanh tâm quả dục* hơn so với Tống Bạch 191 tuổi; thậm chí còn không giống Bạch Đế, có cảm giác như là con chồng trước của “nhà họ Tống”.

*z,#fØf: lòng thanh thản, tâm trong sáng

Tư Thần cài đặt một ứng dụng có tác dụng chặn số, chỉ một số người có thể liên lạc được với cậu. Bình thường cậu sẽ đi đến sân huấn luyện tập luyện một chút; đôi khi nhận một nhiệm vụ nhỏ trên trang web của hiệp đội, đến vùng ngoại thành xử lý một số sinh vật biến dị; buổi tối về nhà thì nấu cơm cho Tư Uyên, tắm nước nóng thư giãn rồi đi ngủ.

Xung quanh Tư Thần quả thật là có nhiều người kỳ quái, còn có một thanh niên không biết của nhà ai phái tới, nhìn qua trông rất giống Quý Sở Nghiêu. Nhưng tóm lại thì chỉ cân cậu không quan tâm thì những người đó cũng không dám miễn cưỡng.

Buổi tối, Thẩm Nhạn Hành gửi tin nhắn, nói rằng đã đến Giang Xuyên.

Tư Thần nhắn lại, đã đọc được.

Cậu tiếp tục tìm trong danh bạ, nhìn thấy avatar của Quý Sở Nghiêu.

Sau khi Quý Sở Nghiêu ra khỏi không gian gấp khúc đã đổi avatar thành một cyber-dog.

Tư Thần từng nhìn thấy cyber-dog này trên quảng cáo, là một cyber dùng để làm bạn trong nhà. Mặt ngoài có lông xù xù nhưng không cần ăn uống hay tiểu tiện, chỉ cần thay pin là có thể hoạt động rất lâu, ngoài làm bạn còn có thể giữ nhà. Cậu không nhìn thấy lịch sử trò chuyện với Đồ Linh, giống như chưa hề có.

Nếu lướt lên một chút có thể dễ dàng đọc được tin nhắn bắt đầu từ năm trước.

Tư Thần không phải một người thích nói chuyện phiếm, nhưng lịch sử trò chuyện của bọn họ dài tới mấy chục trang.

Dù trước nay Tư Thần chưa từng nói nhưng sâu trong lòng cậu, cậu rất biết ơn Quý Sở Nghiêu.

Cậu không biết sự biết ơn này có bao gồm tình yêu hay không. Hoặc có lẽ là cậu có cảm tình với Quý Sở Nghiêu, trong đó biết ơn chiến tỉ lệ nhiêu hơn cả. Còn đối với Đồ Linh là ngưỡng mộ.

Cái này còn khó giải quyết hơn so với giải đề toán. Tư Thần chậm rãi gửi một tin nhắn: Ngày mai tôi phải rời Giang Xuyên đến thành Bạch Đế. Thây dặn tôi đến đó để làm quen trước hoàn cảnh.

Quý Sở Nghiêu: Tôi biết rồi.

Tư Thần lại gõ mấy chữ, sau đó xóa đi. Lần đầu tiên cảm thấy câm điện thoại mà thấy nóng cả tay.

Tư Thần: Anh đang ở đâu?

Quý Sở Nghiêu: Ở trụ sở của tập đoàn, đang nghiên cứu với kỹ sư về cái máy tính chúng ta tìm thấy.

Quý Sở Nghiêu: [ giọng nói ]

Tư Thần nghe xong, không hiểu tri thức mình vừa nghe. Đại khái là máy tính không có tính chiến đấu, nhưng chip trí năng trong bộ nhớ lại có thể ứng dụng trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo. Quý Sở Nghiêu: [ giọng nói ] Báo cáo của tập đoàn gửi vê có nói rằng sau khi đóng thuế sẽ là 2.6 tỷ. Nếu cậu rảnh thì có thể đến trụ sở để ký hợp đồng.

Giọng nói của Quý Sở Nghiêu vô cùng dịu dàng và bình tính, giống như không phải người ở đầu dây bên kia là người đã từ chối mình.

Tư Thần: Không cần, không cần cho tôi.

Bây giờ cậu không thiếu tiền, nhưng thật ra lý do chủ yếu là cậu vẫn chưa tìm được câu trả lời đúng nghĩa. Quý Sở Nghiêu thở dài.

Quý Sở Nghiêu: Tôi muốn chờ gặp lại để nói với cậu, nhưng bây giờ có vẻ như cậu không muốn gặp tôi lắm. Quý Sở Nghiêu đang soạn thảo “Không nhận được câu trả lời của cậu thì tôi có hơi thất vọng” Hắn suy nghĩ một chút, xóa đi.

Quý Sở Nghiêu: Tôi có vê kiểm tra một chút, nước Khương Trùng còn được gọi là bạc hà Uyên. Cậu là ký chủ của Trường Sinh Uyên nên hẳn là đã chịu ảnh hưởng tương đồng, cũng không cần quá lo lắng.

Quý Sở Nghiêu: Nếu vẫn chưa cảm thấy nên tiến vào quan hệ thân mật hơn thì cậu cũng không cần gượng ép bản thân.

*xx*+*%

6 giờ sáng hôm sau, Thẩm Nhạn Hành dừng xe ở bãi đỗ xe gần tiểu khu.

Tống Tử Ngọc ngáp một cái: “Tư Thần đâu rồi?”

Gần đây cậu luôn mặc quân áo rộng thùng thình. Dù vậy vẫn không thể che được cái bùng phình to. Tống Tử Ngọc không dám nói với người trong nhà rằng mình sinh sản vô tính thế hệ sau; chỉ ngóng trông sau khi đến thành Bạch Đế học tập thì có thể sớm sinh Hề Hòa ra.

Mới chỉ nửa tháng trôi qua nhưng bụng cậu đã lớn như mang thai 5 tháng.

Vì dinh dưỡng không cung cấp kịp nên Tống Tử Ngọc đã gây đi một vòng, trên bụng còn nhô lên hình dạng của một con rắn.

So với mang thai thì việc này giống với một loại ký sinh hơn.

Thẩm Nhạn Hành trả lời: “Bây giờ mới có 6 giờ, còn sớm. Chờ 7 giờ rồi gọi, tôi sợ em ấy chưa tỉnh.”

Tống Tử Ngọc: “... 3 giờ sáng anh còn lôi tôi khỏi giường để lên xe, anh cũng có nói vậy đâu.” Thẩm Nhạn Hành nghĩ một chút, đáp: “Không giống nhau.”

“Hừ, đúng rồi.” Tống Tử Ngọc rót cho mình một ly sữa bò nóng: “Chỉ có Tư Thần mới là học trò của ngài Bạch Đế, tôi chỉ là thuận tiện kéo theo thôi.”

Thẩm Nhạn Hành cũng không phản bác.

Tống Bạch nói không thể nói với Tư Thân, Thẩm Nhạn Hành cũng nhẫn nhịn không nói. Vì hắn còn muốn ở lại bên cạnh cậu.

Thẩm Nhạn Hành cũng suy nghĩ vì sao Bạch Đế lại yêu cầu hắn phải nói dối Tư Thần.

Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ nghĩ ra được đáp án rằn cha mẹ nuôi của mình vì ăn cắp bí mật của công ty nên bị phán án tử hình. Lúc trước bọn họ là nhân viên của tập đoàn Chế Tạo Hỗn Độn.

Mà bây giờ, chủ tịch của tập đoàn là họ Tống.

Mấy hôm trước, Thẩm Nhạn Hành đã đi điều tra thử các hồ sơ liên quan. Thông tin sạch sẽ, giống như hai người họ chỉ tôn tại trong trí tưởng tượng của mình, không hề có dấu vết tồn tại.

7 giờ sáng. Thẩm Nhạn Hành gửi tin nhắn cho Tư Thần. Hơn 10 phút sau, Tư Thần quân áo chỉnh tê kéo theo rương thu dụng mà Trân Chấp Chu tặng đi ra ngoài. Chiếc xe này là một chiếc xe RV* cao 8 mét, có hai tầng. Có đầy đủ nhà bếp, phòng tắm có vòi sen, phòng tập gym, rạp chiếu phim... Chiếc giường ngủ trên tâng hai cũng đã được sửa sang lại, có thể nằm hơn chục người. Xe cũng được trang bị hệ thống điều khiển tự động, còn có cyber vệ sinh, bên cạnh đó nhất định phải có trang bị hỏa lực chiến đấu.

* RV là chữ viết tắt của Recreational Vehicle, hay còn gọi là “nhà xe”, bởi không gian trên xe được thiết kế như một ngôi nhà tiện nghi có thể di chuyển mọi nơi. Phát triển cùng với đam mê “thích xê dịch”, RV ngày càng phổ biến trên thế giới. RV Class A có chiều dài từ 9 đến 14m, ngang với một chiếc xe buýt loại lớn

Mọi thứ đều rất ổn trừ việc chế tạo quá xa xỉ, tiêu tốn nhiều năng lượng khi cân phải có nguồn năng lượng trung tâm cấp Hai trở lên.

Tư Thần đi lên xe, bỏ rương vào phòng ngủ, cảm thán một câu: “Quả thật tôi không thể tưởng tượng được niềm vui sướng của người có tiền.”

Lúc trước cậu đi sang nhất cũng chỉ là khoang hạng nhất, có một không gian nhỏ rộng 2 mét vuông, vừa đủ để nằm ngủ mà thôi. Tống Bạch mua quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, cậu không thể mang đi hết nên đành chỉ mang theo những thứ quý nhất, còn lại đều mang đến trạm cứu tế trong thành phố.

Sau khi Tư Thần lên xe, Thẩm Nhạn Hành liền đi vào phòng điều khiển. Xe bắt đầu lăn bánh, không nhanh không chậm hướng ra ngoài thành phố.

Tư Thần mở tủ lạnh, bỏ tôm hùm đất mà gần đây Trường Sinh Uyên thích ăn nhất vào ngăn giữ đồ tươi. Những con tôm này vẫn còn tung tăng nhảy nhót.

Tôm hùm đất cũng không phải tôm hùm đất thật, chỉ là tôm hùm đất biến dị có hình dạng giống. Tư Thần xem trong sách minh họa sinh vật chiều cao cũng không tìm thấy sinh vật tương ứng.

Thứ này cũng giống với Khương Trùng, thuộc loại sinh vật không có tính công kích. Nhưng dù là hương tỏi hay hương mười ba*, miễn sao ăn ngon là tốt rồi. *-F =#:: hương liệu dùng trong nhà bếp, là sự kết hợp của 13 loại thảo dược Trung Quốc với những hương vị khác nhau bao gồm tai vị, tiểu hồi, hoa tiêu, tiêu trắng, quế cây, đinh hương, bạch chỉ, sa cương, trân bì, mộc hương, sơn tra, thảo quả. Là gia vị không thể thiếu khi chế biến phá lấu, làm vịt quay...

Từ Giang Xuyên đến thành Bạch Đế đi bằng xe RV với tốc độ nhanh nhất cũng phải mất đến 16 ngày.

Vừa ra khỏi cửa thành Giang Xuyên, Thẩm Nhạn Hành liền mở mái nhà trên đỉnh xe, thả cờ hiệu của Cỏ Dại ra tung bay trong gió.

“Không phải là do tôi nói quá...” Trên mặt Thẩm Nhạn Hành là sự kiêu ngạo nhàn nhạt: “Ở dã khu, cờ của Cỏ Dại vẫn có uy lực hơn là Trung Tâm Cơ Giới hoặc Chế Tạo Hỗn Độn.”

Vì những tập đoàn lớn muốn đánh bạn cũng phải huy động lực lượng từ Khu An toàn; còn Cỏ Dại muốn đánh bạn thì xung quanh ngay lập tức xuất hiện lực lượng, có muốn đi tiếp cũng không được.

Tư Thần rảnh rỗi không có việc gì làm, ở trên xe đánh bài, nấu cơm, chơi game với Tống Tử Ngọc hoặc Thẩm Nhạn Hành. Đôi khi nhìn thấy phong cảnh đẹp còn dừng xe lại để làm cơm dã ngoại.

Ăn hết tôm hùm đất, Tư Thần lại bắt vài sinh vật biến dị ở dã khu ăn. Tuy giá trị dinh dưỡng không cao nhưng chắc chắn ăn no.

Gần đây Tư Uyên lại béo thêm một vòng, vết rách trên người cũng đã dần khép lại.

Tư Thần cảm thấy không phải mình đang trên đường đi học mà là đi du lịch.

Dù trên xe có hệ thống tự điều khiển nhưng vào buổi tối vẫn sẽ có người gác đêm. Bọn họ không sợ ăn cướp, chỉ sợ sinh vật biến dị thình lình tấn công.

Gần đây Tống Tử Ngọc bắt đầu thai nghén, nôn mửa rất nhiều. Vì vậy buổi tối chỉ có Tư Thần và Thẩm Nhạn Hành thay ca với nhau.

Ai cũng là tiến hóa giả, sức khỏe rất tốt. Thức trắng ba ngày ba đêm cũng không thành vấn đề.

Hôm nay đến lượt Tư Thần gác đêm.

Cậu ngồi ở phòng điều khiển, nhìn cảnh tượng được quay lại trên màn hình.

Hôm nay trời mưa, hơi nước tăng cao vào buổi tối, phía trước còn có mưa bụi lất phất, chỉ có thể dựa vào tia hông ngoại để phân biệt phương hướng.

Trường Sinh Uyên ngồi ở bên cạnh cậu, bi ai cầm bút, giải toán lớp 1. Trường Sinh Uyên nhỏ giọng lặp đi lặp lại: “16x3 bằng 1666 bằng 712...

“Mẹ ơi...” Nó quay đầu: “712 là bao nhiêu?”

Nó chỉ mới học phép cộng trừ hàng đơn vị!

127 đã vượt ngưỡng phạm vi nhận biết của nó.

Tư Thần là học sinh giỏi toàn diện, rất khó chấp nhận việc con trai của mình bị thiểu năng trí tuệ.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì thây của mình cũng chỉ mới học xong đại học chính quy, trên đời này còn có gì mà cậu có thể không tha thứ nữa không.

Cậu thở dài, nắm lấy xúc tu của Trường Sinh Uyên: “Liệt kê phép tính, lấy hàng đơn vị nhân với hàng đơn vị...”

Hệ thống điều khiển tự động đột nhiên phát ra tiếng cảnh báo, xe liên dừng lại ngay lập tức, giống như là đụng phải thứ gì đó.

Tư Thần sửng sốt, ngẩng đầu nhìn màn hình.

Trước mặt vẫn là sương mù mờ mịịt.

Mắt thường của cậu không nhìn thấy gì, nhưng máy báo động lại phản hồi rất nhiều dấu chấm màu đỏ trên màn hình.

Sấm bắt đầu rên vang.

Giữa cơn mưa và màn sương, có một bóng đen mảnh dài không ngừng vặn vẹo như là thủy triều dâng cao.

Bài thi cậu mang theo bắt đầu nóng lên.

Tư Thần lấy ra nhìn, bên trên đã xuất hiện một hàng chữ viết màu đen.

Thí sinh: Tư Thần Số báo danh: X-13 [ Thông tin trường thi ] - Cái gì? Nhanh như vậy đã phải đi làm, tôi còn chưa chuẩn bị tốt mà. - Chào mừng đến với viện bảo tàng của Gen Xà Trượng. - Ở đây từng là nơi chứa đựng hy vọng của nhân loại. - Cuối cùng, đã trở thành nghĩa trang của sự tuyệt vọng. [ Dưới đây là câu hỏi } [ Xin thí sinh trân quý sinh mệnh của bản thân, lượng sức mà làm ] Câu hỏi số 1: Xin thí sinh tìm hình ảnh thực tế ảo của tiến sĩ Sinh. Khi Gen Xà Trượng được thành lập, ông ấy vẫn còn là thạc sĩ. 31.08.22 vô phó bản mới rồi (/⁄⁄/‡#) xx*x*% 130 *xx*x*%
Bình Luận (0)
Comment