€ 160
€ 160€ 160
Chương 159: Hắn vẫn còn những “con mối” ở thế giới này
Edit: jena
Nữ Oa vừa nói xong, bầu không khí hãy còn hòa hợp đã nhanh chóng đóng băng.
Đồ Linh hỏi: “Ngươi muốn xây dựng như thế nào?” Trong mắt Nữ Oa bốc lên một ngọn lửa mãnh liệt: “Người Carol sẽ trở thành chủ nhân mới của hành tinh này.
7000 nhân loại đã biến thành cyber, cùng nhau quản lý Nữ Oa, đồng thời là chủ nhân ở nơi này.
Có chủ nhân, đương nhiên sẽ có nô lệ. Đồ Linh mím môi: “Tôi không đồng ý.”
Nụ cười trên mặt Nữ Oa hạ xuống, nó chất vấn: “Có vẻ như ngươi đã phản bội nên văn minh của chúng ta. Đồ Linh, ngươi đã quên mất chủ nhân của mình là ai? Là ai đã tạo ra ngươi, cho ngươi thân thể và trí năng?”
Máy bay không người lái to bằng ngón tay cái không di chuyển góc độ, Tư Thần không thể nhìn thấy được khuôn mặt của Đồ Linh, chỉ có thể nghe được giọng nói âm lãnh của hắn.
“Tôi chỉ không tán thành phương thức xâm lược.” Đồ Linh nói, giọng điệu không nhẹ không nặng: “Mối quan hệ giữa những nền văn minh khác nhau không phải nô dịch, chèn ép lẫn nhau, mà là cùng nhau hợp tác, đôi bên cùng có lợi.'
“Tôi cũng chưa từng phản bội người Carol.” Nhiều năm về trước, lân đầu tiên hắn mở mắt trong phòng thí nghiệm, những người xung quanh đã nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc.
Hắn là Đồ Linh, không có người nào tự xưng là chủ nhân của hắn.
Vì hắn là kỳ tích của người Carol.
Bọn họ lần lượt điều chỉnh lại thân thể của hắn, không ngừng kể về những ước mong của mình, hy vọng Đồ Linh có thể đặt dấu chấm hết cho cơn ác mộng dai dẳng ở đây.
Hắn chỉ là cyber, nhưng bọn họ dạy cho họ suy nghĩ và yêu thương, dù khi đó bản thân Đồ Linh cũng không thể lý giải được.
Vì khởi đầu quá mức tốt đẹp, dù kết cục cuối cùng là bị hiểu lâm rồi bị trục xuất, Đồ Linh cũng chưa từng oán hận một lần. Đó là số mệnh của hắn, hắn không cần có người hiểu. Được tạo ra để làm người bảo vệ, đương nhiên không hề muốn người mà mình bảo vệ có kết cục diệt vong. Thành trì Nữ Oa lơ lửng giữa không trung, chặn nước mưa từ trên trời rơi xuống, nhưng mưa vẫn chưa dừng lại. Mưa to nặng hạt không ngừng rơi lên bê mặt kim loại và mặt đất, vang lên những âm thanh vang dội như nhịp trống.
“Xâm lược?” Nữ Oa lặp lại như nghiền ngẫm: “Ta phát hiện một ngôi nhà cũ, bên trong có rất nhiêu con mối, tôi đuổi những con mối đó đi, thậm chí còn giúp những con mối đó có một nền văn minh cao cấp hơn, sao ngươi lại nói đó là xâm lược được?”
Nó không có cảm xúc của con người. Nữ Oa cũng không thể biểu hiện sự phẫn nộ, chỉ có thể biểu đạt sự nghi hoặc của mình. Đồ Linh: “Nhưng bọn họ cũng là sinh vật có trí tuệ như người Carol. Họ có nên văn minh của chính mình, cũng sẽ suy nghĩ, sẽ đau đớn, sẽ có tình cảm. Không có một ai là con mối. Tôi tin rằng lúc trước người Carol lựa chọn ra ngoài vũ trụ cũng sẽ không đồng tình với phương thức này để kéo dài nên văn minh của chính mình.”
Nữ Oa làm động tác suy nghĩ, nó ngẩng đầu lên, hoang mang: “Thì sao? Nhưng ta không có nghĩa vụ phải đi tìm hiểu về con mối. Nhiệm vụ của ta là kéo dài nên văn minh Carol, không một ai có thể ngăn cản.”
Đôi mắt Đồ Linh phát ra ánh sáng xanh: “Nếu có tôi muốn ngăn cản thì sao?”
Nữ Oa phả ra một luồng khí giữa hai hàm răng, nghe như đang cười.
Nó nâng hai tay lên như con bướm giang cánh. Giữa màn đêm, ánh đèn trên thành trì khổng lồ sau lưng nó đồng loạt chiếu sáng lên diễn viên cúi đầu chào khán giả trên sân khấu.
Vòng hào quang không ngừng ngưng tụ trên đỉnh đầu nó.
Nhưng Nữ Oa không có bóng.
Nữ Oa giương cao khóe miệng, bộc lộ sự ngạo mạn mà nó vẫn chưa phát hiện ra: “Ngươi là một cyber chiến đấu hoàn mỹ phục vụ cho chiến tranh. Nhưng có mạnh đến mấy, ngươi cũng chỉ có một mình. Còn ta, là Nữ Oa, là toàn bộ tinh hạm này.”
Tư Thần nhìn lên thành trì.
Cậu đột nhiên ý thức được một việc — những tia sáng phía sau Nữ Oa không ngừng hội tụ không phải là ánh sáng bình thường, mà là vũ khí đang không ngừng nạp năng lượng từ nguồn năng lượng trung tâm! Đầu óc Tư Thân trống rỗng, theo bản năng hô to: “Đồ Linht
Cậu muốn giúp Đồ Linh né tránh, nhưng nếu cậu nhìn ra được thứ kia là gì, làm sao mà Đồ Linh lại không biết được.
Quả cầu hình chiếu đã gân cạn kiệt, hình ảnh thực tế ảo của Nữ Oa tiêu tán mất, chỉ còn là thanh âm quẩn quanh: “Ý kiến của ngươi không có giá trị. Khi ta khống chế được tinh hạm Nữ Oa, ta chính là thiên tai bách chiến bách thắng.”
Hình ảnh cuối cùng trên màn hình của Tư Thần là Đồ Linh đang đứng trên đỉnh của tòa nhà cao nhất, đối diện với thành trì khổng lô của Nữ Oa. Vì quá to, màn hình không thể bao trọn hết hình ảnh của tòa thành này, ngược lại, thân ảnh của Đồ Linh so với nó chỉ bé xíu như một dấu chấm. Giọng nói của Đồ Linh truyên ra từ TV: “Tôi sẽ không nuốt lời.”
Những lời này giống như lời tuyên chiến với Nữ Oa, lại cũng là lời hứa đối với Tư Thần.
Trước khi rời đi, Đồ Linh đã hứa rằng hắn sẽ mang Quý Sở Nghiêu còn sống quay về với cậu.
Giây tiếp theo, màn hình xuất hiện một luồng ánh sáng chói mắt đến cực điểm!
Máy bay chim ruồi không người lái đã bị tia Alpha đánh nát, không thể tiếp tục phát sóng trực tiếp.
Hình ảnh hoàn toàn bị gián đoạn.
Tư Thần nhìn thông báo “Vô tín hiệu” trên màn hình TV nhắc nhở, trong đầu xuất hiện một suy nghĩ điên cuồng. Suy nghĩ này không thể khống chế được. Khi Nữ Oa xuất hiện, Tư Thân đã mở chế độ thu phát lại của TY. Đây là thói quen cá nhân, vì đây là một đề tài tốt để viết luận văn.
Thói quen này đã đem lại một lợi ích rất lớn.
Tư Thần gửi hình ảnh ghi hình cho Tống Bạch, Quý Tư Thành; sau đó gửi lên cơ sở dữ liệu học thuật của liên minh; cài đặt chế độ download là “Mọi người”.
Làm xong, Tư Thân cũng không rời khỏi nhà ngay mà năm trên giường trong phòng ngủ, bắt đầu cưỡng ép bản thân đi vào giấc ngủ.
Cậu muốn vào trong mơ, tìm mê cung và váy trắng.
Tư Thần không biết mình có thể làm được gì, nhưng váy trắng nhất định sẽ biết.
Trong thông báo của Nữ Oa có một sự sai lầm trí mạng. Đồ Linh không hề đơn độc, ở đây, hắn là Quý Sở Nghiêu. Hắn có một người cha được xem là mạnh nhất nhân loại, có một người mẹ được cải tạo gen từ Phục Hy, bên cạnh đó còn có một người vợ đúng nghĩa vê mặt pháp lý. Hai người vừa mới kết hôn, chẳng ai muốn làm góa phụ, ở lại đây một mình. Hơn cả, hắn vẫn còn những “con mối” ở thế giới này. 07.09.22
xx**% 160 *xx*x*%