C193
C193C193
Chương 192: Vậy thì hắn sẽ giúp đỡ, không sao cả.
Edit: jena
Tư Thần nói cậu muốn giết Quý Sở Nghiêu.
Tống Bạch không khiếp sợ, nhưng ban giám khảo lại vô cùng khiếp sợ.
Giám khảo số 7 choáng váng: “Làm sao bây giờ?”
“Này... Này... Tôi nhớ hình như còn một người tên là Bùi Hàm Ngọc đúng không?”
Giám khảo số 7 gấp đến dậm chân: “Chồng chính thức còn không dùng được thì chồng hờ ở bên ngoài có ích gì hả?!” Có người nhỏ giọng chửi một câu: “Cũng không chắc mà...
“Hay là nghĩ cách nhắc nhở Quý Sở Nghiêu?”
“Nhắc kiểu gì? Chúng ta chỉ có thể xem và chỉnh sửa, không thể tác động đến hiện thực.”
Trò chơi có tên là “Cuộc sống trong gương”, nhưng dù cảnh trong gương có thay đổi như thế nào thì cũng là cuộc sống của Tư Thần.
Giám khảo số 7 cắn răng: “Việc đã đến nước này, chỉ còn một cách... Chúng ta kéo Đồ Linh thật vào đây đi!” Những giám khảo xung quanh liền hoảng sợ: “Không cân mà Tiểu Thất, cậu bình tĩnh một chút đi!"
“Nếu Tư Thân muốn giết Quý Sở Nghiêu, cậu ta cho rằng người mình giết là giả, vậy thì chúng ta cho cậu ta một người thật, hơn nữa còn khiến cho cậu ta nhận ra.” Giám khảo số 7 chắc chắn nói: “Tôi cảm thấy đây là phương pháp tốt nhất. Hơn nữa, sửa chữa ký ức của Đồ Linh dễ hơn so với Tư Thần.”
Chỉ cân cho hắn một mã lệnh, Đồ Linh sẽ tự động vận hành theo.
Tư Thần rửa mặt xong, chuẩn bị đi ngủ. Vừa nhắm mắt lại, trước mắt lại xuất hiện một làn spam.
[ Quý Sở Nghiêu là chồng cậu, cậu muốn giết hắn thì sẽ bị trừ điểm! ]
[ Tôi thấy cậu hình như không muốn qua vòng phỏng vấn. Cậu đừng quên, Trường Sinh Uyên vẫn còn đang học trong trường mẫu giáo, cậu cũng không thể trốn tránh việc trả tiền học phí của nó đâu. ] [ Ha ha, tôi cảm thấy nó sẽ xuất hiện trên bàn ăn của trường mẫu giáo sớm thôi... ] Tư Thần thừa nhận, khi ban giám khảo nhắc tới Tư Uyên, cậu hơi do dự. Nhưng sự do dự này không đủ để cậu dao động, thay đổi lựa chọn của mình. Cho nên Tư Thần bịt mắt lại, biểu đạt mình đang kháng nghị. Nửa ngày sau, làn spam chỉ có thể nghẹn ra một câu: Í Cậu là một người vợ lòng dạ hiểm ác! ] xx*x*% Đồ Linh cảm thấy ký ức của mình có vấn đề nhỏ, hoặc nói đúng hơn là có một chuỗi số liệu bị mất. Đối với bản thể của hắn, chuyện này không tính là hiếm thấy, vì hắn vẫn còn bị Tâm Hồn đuổi giết.
Vì an toàn, hắn có “hình chiếu” ở rất nhiều thế giới, mỗi hình chiếu lúc nào cũng phản hồi số liệu về, Đồ Linh cũng không thể thời thời khắc khắc tự mình xử lý.
Ngoại trừ thân phận đặc thù của Quý Sở Nghiêu, những hình chiếu khác chỉ là một phương thức được cài sẵn, Quý Sở Nghiêu và Đồ Linh giống nhau, đều là phân mềm của bản thể.
Bọn họ có cùng một linh hồn.
Nhưng Đồ Linh vẫn thấy khó hiểu như cũ, vì sao chính hắn lại đột nhiên bắt đầu cử hành hôn lễ với Tư Thần. Ký ức của hắn có chút không ổn, nhưng hắn đã tự mình kiểm tra ba lần vẫn không phát hiện ra vấn đề.
Rất nhiều chủng tộc có trí tuệ thích hôn lễ; đặc biệt là khi một thân thể không đủ năng lực chống đỡ nguy hiểm từ ngoại giới.
Hành tinh Carol cũng có tập tục hôn lễ riêng; hơn nữa cũng không hề kém cạnh so với thế giới của Quý Sở Nghiêu.
Người Carol lại theo chủ nghĩa duy lý, so với cảm quan vui thích bình thường, họ chú trọng về mặt tư tưởng của nhau hơn. Vào đêm kết hôn đầu tiên, họ sẽ giao phối, sau đó đắp chăn, ôm nhau kể chuyện cho đến hừng đông.
Đồ Linh cũng nhớ đến một chuyện, đó là cái đuôi của Tư Thần vẫn còn nhỏ, chưa đủ dài để có thể giao phối. “Ngài Quý.” Nhân viên trước mặt gọi Đồ Linh đang trâm tư quay về hiện thực: “Đây là đơn rượu sẽ được mang đến hôn lễ, xin mời ngài xem qua.”
Đồ Linh cảm thấy chuyện này tốt nhất vẫn nên gọi Quý Sở Nghiêu đến, dù bọn họ là nhất thể đi chăng nữa. Nhưng cảm quan giữa cả hai vẫn sẽ có chút khác biệt nhỏ, có lẽ là tự mình trải qua bằng góc nhìn thứ nhất hoặc là xem hình ảnh từ trên cao.
Vậy thì cảm quan không có gì quá khác nhau, khác biệt năm ở tâm tình.
Đồ Linh đã thử nhiều lần, muốn ngắt kết nối nhưng đều thất bại.
Không đúng, rất không đúng.
Nhưng, theo suy đoán, sự kiện này có mức độ nguy hiểm rất thấp, cho dù xảy ra vấn đề thì hao suất sẽ không vượt quá 0.003%.
Đồ Linh trâm tư một lát, nhận tờ đơn, tốn 0.021 giây để rà quét và phân tích cặn kẽ.
Hắn rụt rè mở miệng: “Rượu chính đổi thành Xích Hà 421. Rượu này có nồng độ thấp hơn một chút, nguyên vật liệu để ủ là sinh vật chiều cao 421, hương vị sẽ hợp với thói quen của Tư Thần hơn.”
Nhân viên lục soát nửa ngày mới phát hiện Xích Hà 421 là một danh hiệu thuốc gen cải tiến của Gen Xà Trượng, nghe nói đúng là có mùi rượu, nhưng phương pháp chế biến được bảo mật, hơn nữa không bán ra ngoài.
Có lẽ nhận thấy nhân viên có khó xử, Đồ Linh nói: “Tôi sẽ liên lạc với Trân Chấp Chu.”
“Hoa cũng đổi lại, không cần hoa hồng đỏ, tôi nghĩ nên dùng hoa sen trắng.”
“Lưu trình hôn lễ bỏ bớt vài hạng mục này.”
“Lễ phục đã tìm ai thiết kế chưa? Có sản phẩm thì gửi cho tôi.'
Dù cảm thấy rất kỳ quái khi thiếu gia tự mình làm hết nhưng đội ngũ nhân viên vẫn răm rắp nghe lệnh. Hiệu suất công tác của Đồ Linh rất cao, so với Quý Sở Nghiêu ở trong gương cao hơn rất nhiều. Vốn dĩ đoàn đội chuẩn bị hôn lễ có chút tan tác nhưng trong thời gian ngắn lại được đốc thúc như một con quay điên cuồng chuyển động.
2 giờ sáng.
Đồ Linh ký xong những văn kiện cuối cùng, thân thể này đã cảm giác được một chút mỏi mệt.
“Quý Sở Nghiêu” nên đi ngủ.
2 giờ rưỡi sáng, Đồ Linh rửa mặt xong, nằm ở trên giường, lấy điện thoại ra, tìm một người trong danh bạ. Có một tin nhắn gửi cho Tư Thân từ 7 tiếng trước nhưng đối phương không trả lời.
Vì vậy Đồ Linh suy nghĩ một lát, xóa tin nhắn ban đầu, đổi thành “Chúc ngủ ngon”. Bọn họ đã kết hôn.
Là người nhà có cùng một sổ hộ khẩu, là bạn đời hợp pháp của nhau. Tư Thần được hưởng một nửa tài sản của hắn, hơn nữa cùng có quyền thừa kế, đặc biệt, con của bọn họ sẽ là con trong giá thú.
Đương nhiên, nếu Tư Thần chỉ muốn nuôi đứa trẻ trong bụng của Tống Tử Ngọc cũng là chuyện bình thường.
Sẽ không sao cả...
Nếu Quý Sở Nghiêu nói không được, vậy thì hắn sẽ giúp đỡ, không sao cả.
xx*x*%
Muốn giết Quý Sở Nghiêu không phải là một chuyện dễ dàng. Là một người thừa kế của một nhà tài phiệt đứng đầu, xung quanh hắn có rất nhiều nhân viên bảo vệ, cùng với trang bị phòng ngự đặc thù trên người, so với nhiều người khác càng kiên cố hơn rất nhiều.
Hơn nữa, dù Quý Sở Nghiêu chỉ còn cấp Bốn nhưng bản năng và cảnh giác đối với nguy hiểm vẫn còn.
Đây cũng là lý do Tư Thần quyết định tiếp tục kết hôn. Cậu cần Quý Sở Nghiêu ở trong một hoàn cảnh hoàn toàn yên tâm, an toàn đối với mình.
Quý Tư Thành không biết Tư Thần đã thuyết phục Tống Bạch như thế nào, nhưng ông nhận thấy Tống Bạch không chỉ đồng ý cuộc hôn nhân này mà còn nguyện ý làm người chứng hôn và làm thân nhân đại diện cho Tư Thần.
Chuyện này khiến cho ông đánh giá cao Tư Thần hơn một chút. Một người thừa kế và một người thừa kế được Tống Bạch coi trọng, giá trị của cả hai không giống nhau.
Quý Sở Nghiêu gửi lưu trình hôn lễ, tâm thái hoàn toàn khác với lúc trước; Tư Thần nghiêm túc xem xong, hơn nữa còn đưa ra vài ý kiến sửa chữa, tận sức với buổi hôn lễ long trọng, có thể kiếm càng nhiều tiền thì càng giúp cho thành Bạch Đế có nhiều tiên hơn.
Tư Thần tính toán đơn giản ở trong đầu, buổi hôn lễ này nếu thành công, nhà họ Quý chỉ trả các hạng phí, ít nhất có thể giúp thành Bạch Đế kiếm được thu nhập 1/10 thuế cả năm, càng không cần nói đến việc phát sóng trực tiếp, quảng cáo trên đài truyền hình thành Bạch Đế và các nhãn hiệu tài trợ.
Cậu và Tống Bạch khá vừa lòng với điều này. Nếu không phải nhìn thấy mặt của Quý Tư Thành đã trắng xanh, bọn họ còn muốn bòn rút thêm một ít nữa. Dù hai bên đều hy vọng kết hôn càng sớm càng tốt nhưng hôn lễ vẫn cần mất một tháng để chuẩn bị. Nào là chuẩn bị tài nguyên và bố trí hội trường, chờ các vị khách có thể kịp thời đến nơi tham dự tiệc cưới.
Ngoài ra, bộ du lịch của thành Bạch Đế còn mở thêm một hạng mục du lịch mới, họ bố trí một vài địa điểm, du khách muốn ngồi bàn tiệc cưới trong phạm vi 3km có giá niêm yết rõ ràng, có thể mua trực tiếp trên mạng. Khẩu hiệu được nêu cao là “Đám cưới thế kỷ” của “Hoàng tử thành Bạch Đế” và “Con trai độc nhất của Quý Tư Thành.
Chưa đến 10 phút, 1000 ghế đã hoàn toàn được bán sạch.
Nhân viên bộ du lịch cảm thấy một ghế bán đến 3 triệu quả thật là mắc, vì 3 triệu cũng đã đủ để mua một căn phòng 5 mét vuông ở Khu An toàn. Nhưng khi nhìn thấy chợ đen còn đôn giá lên 8 triệu một ghế, nhân viên này cảm thấy giá niêm yết của mình vẫn còn bảo thủ lắm. Theo đó, dòng người kéo đến thành Bạch Đế ngày càng nhiều.
Bộ trưởng bộ du lịch còn cảm khái nói: “Nếu học sinh của ngài Tống Bạch mỗi ngày đều kết hôn thì tốt quá rồi. Quên đi, mỗi ngày kết hôn thì phiên quá. Mỗi năm đổi một ông chồng khác là được.”
Dù hôn lễ thế kỷ này được người đời quan tâm nhưng là người trong cuộc, Tư Thần lại phất tay, dùng thời gian này để đi đến các nơi khác du lịch.
Thế giới trong trò chơi này đều dựa vào ký ức của cậu để xây dựng lại.
Tư Thần phát hiện ra chỉ có những nơi cậu đã đi qua mới có hình ảnh cụ thể, mà những nơi cậu chưa từng đi qua chỉ là một bức tranh mosaic* đầy màu sắc, giống như một địa điểm không có thật trên bản đồ. _ Ấy XS vn SN, S. THẾ c-;„ c ø ~ y› Lục ” s4 ì * ˆ SH "/ xêu Ƒ ý t“ #—n⁄ ` - và. < H ve, ' ` v -\ vu =2 các - %- : Š CS 6S 70V ưu A2, + ¬ˆ 4ƒ Y2 NO s24... .= - Lệ J5 “my # mu. ...¡i jả tan ` 2) .. ˆ #4,“ `7 ` % “. + ¬ "XS HỆ sể vấn c2 "".;= ~T“ \ ở Zs BS. sẽ bà T1. Và Tu E trọng TENG 910 AE k Si, 2A X ch, song vì th - s.— TT Hi vn - đi J1 2ếo 210A 174 Xà SH rrt ¬. ĐE ".. . 3 . - lẺ. 4 kế & ở 4 “. ý ỀA 4 . t< : tộc ỶẲẳ # ‹ ằ Lần c5 thạc = x `. )..4 x Z2 Sâ“ 9 „ N- x. R ho đt can Tp V6 2 cv a4 SP Vy 2 GÀ v. SẠC đan VI VRIAA2 02297202) suy 4ì HT t .... . cai N25 su sÀs: lê. h mm 1 HA S082 =2 SỐ co du, AM: HÀ CT/ mê Say ng ng c3 z kc 7 5 - —‹ L Ñu SN 2 ng L3 y h : ¬ F ở x..“““ -hc "A» `g _ Ắ È 2 = : ‹ .. cà ) s AC "- k- ` “rủ vạt 3 TU + 66/ana. bị L9. /ÖÐ31/‹- ÀV xk.: LÊ SE chát 2c hiên 0 5 ' vì. | EU l3... hh “ _ . § Chợ, Ý s7 ra E¬ q 13". À Z7... x:i'. j2" II VU Ạ ¡| N6 Vỡ mm \ lv. L h› ` XLé., Z. k&- Ban giám khảo cũng đã phát hiện ra được vấn đề này, suốt cả đêm phải còng lưng sửa budg. Tư Thần suy đoán chúng chỉ lấy hình ảnh từ ký ức từ những người khác, phong cách kiến trúc đều chẳng ra làm sao, khác một trời một vực so với thế giới của cậu. Đôi khi, điện thoại của cậu cũng sẽ nhận được tin nhắn từ Quý Sở Nghiêu.
Tư Thần nhìn qua, phần lớn đều hỏi cậu hôm nay thời tiết như thế nào, hoặc là dặn dò một chút, gân đây có không gian gấp khúc, nhớ chú ý an toàn.
Ngoài ra, Quý Sở Nghiêu cũng sẽ gửi đến một vài video chuẩn bị hôn lễ, sau đó hỏi ý kiến của Tư Thần.
Phần lớn thời gian Tư Thần sẽ không xem video. Nhưng sẽ gửi một câu “Thích”, sau đó đính kèm một sticker đáng yêu.
Nhưng khi thấy phải quay về kết hôn, Tư Thân vẫn mở video ra xem, miễn cho đến lúc đó không biết lễ kết hôn của mình tổ chức ở đâu.
Do xuất thân có hạn, từ nhỏ đến lớn cậu cũng không được giáo dục qua về vấn đề mỹ học, cảm quan thẩm mỹ của cậu cũng có hơi tệ. Dù không hiểu nhưng Tư Thần vẫn có thể nhìn ra cái gì đẹp, cái gì xấu.
Hội trường hôn lễ lại xinh đẹp đến bất ngờ.
Pháo hoa trang trí là màu trắng thanh khiết, mỗi khu vực đều có những chủ đề khác nhau, nhìn qua vô cùng dụng tâm.
Tư Thần kiểm tra hoa trang trí.
Loại hoa này gọi là hoa sen trắng, được sinh ra trong một không gian gấp khúc nào đó.
Sau nhiều năm cải tạo và phát triển, gần đây đã loại bỏ được độc tính, bắt đầu được du nhập vào thị trường. Thương gia vì loại hoa này cũng đã cố gắng sử dụng nhiều chiêu trò marketing, nổi bật nhất là ngôn ngữ của nó chính là “Mong đợi”. Ngoài ra, các lưu ý trong danh sách hôn lễ đã được đơn giản hóa hơn nhiều lần so với lần đầu tiên cậu đọc, đã xem xét đây đủ cảm xúc của người tham dự. Tư Thần cân nhắc một chút, cảm thán không hổ là tài phiệt lớn, nhân vật được mời đến toàn là những người lợi hại. Nhìn qua dấu tích của hiện trường hôn lễ, cậu cảm thấy không chỉ có cảm giác của gia tộc lớn mà còn có cả hình thức khoa học kỹ thuật của người Carol. Ba ngày trước khi hôn lễ bắt đầu, Tư Thần quay về thành Bạch Đế. 14.09.22
*xx** 193 *xx**