C208
C208C208
Chương 207: Phân ăn còn dư: 87%
Edit: jena
Nơi Tống Bạch lớn lên được gọi là thành phố Linh Xuyên, có một con sông tên Linh Xuyên bao quanh thành phố.
Linh Xuyên có quặng mỏ, từ những năm đầu khai phá đã xây dựng không ít công ty khai thác. Cha của Tống Bạch là giám đốc của một công ty khai thác mỏ địa phương. Những năm gần đây, công việc khai thác không còn được phát triển mạnh, thay vào đó là làm thủy lợi cải thiện dân sinh.
Bây giờ, nước sông không ngừng đổ ùng ục vào trong miệng Tống Bạch, mùi tanh hôi khó nói nên lời. Cậu bé cảm thấy nguồn nước này đã bị ô nhiễm đến mức không thể xử lý được nữa.
Tư Thần nhảy ra khỏi xe, ôm Tống Bạch lao thẳng xuống sông.
Ở trên mặt đất, sớm muộn gì con chó trắng cũng sẽ đuổi theo kịp, chi bằng nhảy xuống nước, tìm kiếm ưu thế cho mình sẽ dễ hơn.
Giữa làn nước, những những xúc tu đen nhánh của Trường Sinh Uyên quay cuồng, gây nên những dao động trên mặt sông phẳng lặng. Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu bỗng chốc bị mây che khuất, gió nổi lên, có vẻ như mưa sắp đến, thời tiết trở nên thật bất thường.
“Cái con mẹ nó thứ gì vậy?!”
Thuyền buồm chao nghiêng mãnh liệt, những người trên thuyền sợ hãi, chỉ muốn lái thuyền quay đầu, tránh xa nơi này. Tống Bạch không nói được, nước liên tục chui vào miệng, bùn sình của nước sông kích thích cho đôi mắt của cậu bẻ đỏ ngầu lên. Quan trọng nhất, cậu không thở được.
Cũng may Tư Thần cũng không thật sự muốn Tống Bạch chết.
Tống Bạch cảm giác có thứ gì đó vừa bị nhét vào miệng mình, sau đó hô hấp lại đột nhiên thông thuận.
Cậu nhấp nhấp miệng, cảm giác như rong biển. Hương vị thì giống cây kim ngân hoa chưa được chế biến, ngọt và hơi đắng.
Đó là một sợi nấm Tư Thần kéo ra từ trong mạch máu của mình.
Tác dụng lớn nhất của sợi nấm là giúp người bình thường cải tạo thành thể sinh mệnh hệ sợi. Tư Thần không muốn cải tạo cậu bé thành người hệ sợi, nhưng đây là cách duy nhất có thể giúp Tống Bạch không bị chết chìm.
Cải tạo hệ sợi cũng cân có thời gian, cùng lắm thì sau khi cuộc chiến kết thúc, cậu sẽ thu hồi lại sợi nấm kia. Một con chó trắng khổng lồ đứng bên bờ sông như một con quái vật thoát ra từ cơn ác mộng tàn bạo nhất. Chân nó vừa đạp vỡ những chiếc xe ven đường, dưới móng chân đây máu đỏ tươi.
Những người xung quanh la hét chói tai, chạy trốn, khóc la, chẳng liên quan gì đến nó.
Giống như chẳng một ai sẽ chú ý đến con kiến mình dẫm phải khi đang đi trên đường.
Nó đã ngửi thấy Tư Thần ở dưới nước, và cả Tống Bạch. Chó trắng không sợ nước, nhưng nó biết ưu thế của mình là ở trên bờ. Ở dưới nước, sức chiến đấu của nó sẽ bị suy giảm rất nhiều, tốc độ di chuyển cũng bị ảnh hưởng.
Chó trắng bắt đầu thấp giọng gầm gừ, người bình thường chỉ thấy đó là một chuỗi âm thanh chói tai, nhưng Tư Thần thì nghe hiểu, quản lý Z muốn cậu phải lên bờ.
Nửa phút trôi qua; dưới đáy nước đang âm âm dao động, nhưng mặt nước lại không hề gợn sóng.
Chó trắng không có ngũ quan, đương nhiên không thể nhìn ra biểu tình, nhưng nó khục khặc một luồng hơi nóng từ trong miệng, thoạt nhìn có vẻ đã mất kiên nhẫn. Sông Linh Xuyên kéo dài qua thành phố, xung quanh toàn là những tòa nhà cao tầng. Trong nháy mắt, con chó trắng nhảy vào đám người, đường cái vì chấn động trở nên nứt ra. Nó há lớn miệng, những người đi đường xung quanh đều bị hút vào bên trong.
Chó trắng nhai nuốt sinh mạng của con người, khoái chí nhưng một con cá vua ở dưới biển đang ăn con tôm cái tép.
Quái vật như cơn ác mộng trong tiềm thức của những người ở đây thật ra chỉ nhỏ như hạt gạo so với bản thể của nó.
Tư Thần cấp 4 đang ở dưới đáy nước, những xúc tu vươn dài ra đến 40, 50 mét.
Quản lý Z cũng không ở trên bờ ăn người quá lâu.
Kéo dài quá lâu, lỡ như Tư Thần lại ăn thịt Tống Bạch mất. Nó quay về bờ sông.
Con chó trắng há mồm, nôn ra những quả câu thịt dính nhớp. Những quả cầu thịt này có người còn sống, vẫn đang thống khổ kêu rên, có người đã hoàn toàn chết, chỉ còn một cái chân, cái tay đứt gấy.
Tư Thần từng nằm mơ nhìn thấy quả câu thịt như thế này ở trường mẫu giáo, khi đó cậu còn nghĩ là trò đùa của Quan Tỉnh.
Nhưng bây giờ, cậu nhận ra đó là sở thích kinh tởm của quản lý.
Chó trắng dùng móng khua những quả cầu thịt này đi. Một quả lại một quả cầu thịt bị đẩy vào trong nước như những viên sủi cảo, trong chốc lát, nước sông đã nhiễm một tâng máu đỏ nhàn nhạt. Trong ấn tượng của quản lý Z, nhân loại thật ra rất dễ bị tác động xấu và tức giận.
Đặc biệt khi đó là chuyện liên quan đến “Sống chết”.
Nó lắc lắc cái đuôi, gào lên: “Gâu —”
- Những người này vì ngươi mà chết.
- Nếu ngươi vẫn còn muốn trốn dưới nước, ta sẽ chôn vùi toàn bộ những người sống ở trên đây.
Đúng với tiêu chuẩn của một nhân vật phản diện, hiển nhiên nó đánh giá cao phẩm chất đạo đức của Tư Thần. Nhưng người ở dưới đáy nước vẫn không dao động, thậm chí còn không có một xúc tu nào chui lên.
Chỉ có Tống Bạch đang được bảo vệ tâng tầng lớp lớp nhìn thấy những khối thịt sống kia thì trừng lớn mắt, tứ chỉ run lẩy bẩy. Tư Thần nhìn, che đôi mắt của cậu bé lại.
Đối với một đứa trẻ 7 tuổi, hình ảnh này quá mức kích thích.
Chó trắng dạo bước trên bờ sông, mạch máu căng cứng khắp người, làn da trắng tinh vì vậy mà sung huyết.
Trên trời, một đội quân trực thăng nhanh chóng đuổi đến, bằng hệ thống định vị từ vệ tinh muốn dùng hỏa lực để khống chế, nhưng khiến người khác khiếp sợ là dù sử dụng thiết bị gì đi chăng nữa vẫn không thể kiểm tra đo lường được sự tồn tại của chó trắng hay Tư Thần, giống như cả hai chỉ là những hình ảnh ảo giác.
Chó trắng ăn thịt người cũng đuối sức, cuối cùng nghênh đón với vũ khí của nhân loại.
Những người lính không ngừng thả một làn bom cháy xuyên giáp. Bom cháy xuyên giáp là loại bom làm bằng thép có tính sát thương cực mạnh, tích hợp khả năng xuyên giáp, đốt cháy và nổ. Trong phạm vi hoạt động, chúng đủ sức giết chết bất kỳ sinh mạng nào.
Chỉ huy cũng không tiến hành sơ tán khẩn cấm, những người sống xung quanh cũng nằm trong phạm vi tấn công.
Bọn họ chỉ có một mệnh lệnh duy nhất, đó là giết chết con chó trắng.
Nhưng khi ánh lửa tan hết, con chó trắng vẫn không bị làm sao, chỉ có một lớp da cháy đen đang rung rung trên người.
Người điều khiển máy bay nhịn không được mà hít một hơi khí lạnh: “Quái vật gì đây?”
Chó trắng nhai những quả câu thịt, nuốt xuống bụng mình. Sau đó, “ầm” một tiếng, nhảy xuống nước. Mặt sông như xảy ra một vụ nổ lớn.
Khi con chó trắng nhảy xuống nước, chào đón nó là một trận thiên la địa võng của xúc tu đen.
Những xúc tu khoan một lỗ máu trên lớp da mà không thể bị phá vỡ của con chó trắng. Vô số sợi nấm sinh trưởng một cách dã man trên miệng vết thương của nó, hớp lấy chất dinh dưỡng một cách tham lam.
Giây tiếp theo, con chó trắng căng lên, bung ra thành một khối thịt đỏ khổng lô, những thớ thịt không ngừng cắn nuốt ngược lại xúc tu, lan đến chủ thể của Tư Thần. Tư Thần nhớ đến sinh vật chiêu cao 607. Bề ngoài của 607 là một khối thịt đỏ, có đặc tính sinh sản vô hạn, sau khi những sinh vật khác bị nó bao phủ sẽ trở thành một phần thân thể của 607.
Hai bên không ngừng tung toàn lực để cắn nuốt đối phương, một trận chiến giằng co thôn tính sinh mạng của kẻ thù.
Dưới đáy sông là một màn chém giết không tiếng động, máu đỏ không ngừng nhiễm ra khắp sông.
Để thích ứng với hoàn cảnh ở dưới nước, thân thể của chó trắng đã tiến hóa trong thời gian ngắn. Cả người nó kéo càng ngày càng dài ra, bây giờ trông như một con cá có tứ chi quỷ dị, trên miệng vết thương dính những cục thịt đỏ là trứng do nó sinh sản ra.
Cánh tay quản lý Z dài ngoằng, muốn bắt gọn Tống Bạch đang được tầng tầng lớp lớp hệ sợi bảo vệ.
Tư Thần dùng cả người đến siết lấy cánh tay dơ bẩn đó. Ỷ vào việc ở trong game mô phỏng, cậu đã hoàn toàn buông bỏ hạn chế của bản thân, bây giờ đã thoát khỏi nhân hình như một con quái vật Leviathan. (1) Hệ sợi đan lông vào nhau, tạo thành một cái lồng bao vây Tống Bạch ở giữa.
Tống Bạch há miệng, muốn nói gì đó nhưng trong miệng chỉ phả ra một cột bọt khí.
Nhìn qua cậu bé như đang khóc.
Chó trắng liền nhào về phía Tống Bạch, nhưng Tư Thần đã mạnh mẽ giữ nó lại. Hai con quái vật cắn xé nhau ở dưới nước, bùn lầy vẩn đục bay loạn lên. Có những con cá nhỏ ăn phải, có con bị nổ tan xác, có con lại tiến hóa thêm một vòng múứới.
Khi Khoa Phụ Tống đến, gã nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Trời rung đất chuyển, không gian thét gào.
Khoa Phụ Tống nhận ra ở dưới đáy nước có một con Trường Sinh Uyên gần thành niên. Còn con chó trắng là một sinh vật chiêu cao mà gã chưa bao giờ nhìn thấy. Vẻ mặt của gã trông vô cùng ngưng trọng.
Vốn dĩ, gã cho rằng mình là sinh vật đứng nhất trong thế giới này, thế mà lại không ngờ rằng ở Linh Xuyên còn xuất hiện cùng một lúc hai sinh vật chiêu cao khác có thể uy hiếp đến mình.
Ngay lúc đó, một cái kén từ dưới đáy nước bắn lên. Tống Bạch ướt dầm dề cả người, cậu bé xé rách lớp màng hệ sợi quanh mình rồi chạy về phía Khoa Phụ Tống.
Sợi nấm đỏ đã lan tới phần cổ của cậu bé.
Tống Bạch ho khan hai tiếng, cố gắng nôn ra từng sợi nấm nhây nhụa. Sắc mặt của đứa trẻ 7 tuổi này tái nhợt như gặp quỷ. Cậu bé cúi đầu, kéo ống tay áo của Khoa Phụ Tống: “Cứu anh ấy, tôi trở thành vật thí nghiệm của ông.”
Khoa Phụ Tống nhướng mày: “Ai?”
Tống Bạch chỉ tay về phía quả câu đen, chất vấn: “Không phải ông phái người tới ư?”
Khoa Phụ Tống không phủ nhận.
Bây giờ ở dưới nước có hai sinh vật đang đánh nhau, Khoa Phụ Tống dự định làm ngư ông đắc lợi.
Ngoài sự nguy hiểm khó lường, sinh vật chiều cao cũng là một loại tài nguyên hiếm có để tiến hóa. Khoa Phụ Tống cũng tham lam, không muốn bỏ qua cơ hội này. Nhưng, gã lại khó xử nhíu mày: “Cậu chắc chắn? Cậu biết có bao nhiêu người muốn mời tôi ra tay không? Cậu cũng không đáng giá đến mức đó.” Tống Bạch im lặng hai giây.
Sau đó, cậu bé nhặt một khẩu súng rớt trên mặt đất lên. Linh Xuyên không cấm sử dụng súng, đây là khẩu súng ở trên một chiếc xe xui xẻo nào đó bị con chó trắng đạp phải ở trên đường.
Tống Bạch nhắm thẳng họng súng vào huyệt thái dương của minh: “Có đáng giá hay không thì tự ông nói, tự ông xem. Ông thấy sao?”
Tống Bạch còn rất nhỏ, tay câm súng vẫn còn phát run, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định, khiến người khác không thể nào nghi ngờ quyết tâm của cậu bé.
Tống Bạch cũng không biết vì sao.
Trong lòng cậu bé có một giọng nói nói với cậu rằng nhất định phải làm như vậy, nếu không cậu sẽ hối hận. Biểu tình của Khoa Phụ Tống trâm xuống.
Thật ra gã muốn có một thực nghiệm thể nghe lời, trông Tống Bạch chẳng giống như vậy chút nào.
Nhưng Tống Bạch không đoán sai, cậu bé có vai trò đặc biệt trọng yếu đối với kế hoạch Con của Thần. Vì cậu bé có thân thể phù hợp 100% để dung hợp với Trường Sinh Uyên duy nhất mà gã tìm được.
Khoa Phụ Tống liếc nhìn cậu bé, hừ lạnh một tiếng từ xoang mũi, không nói lời nào, nhảy xuống nước.
Cục diện từ ngang bằng trở thành hai đánh một.
Con chó trắng không thể ngờ rằng Tư Thần còn có thêm chi viện, nó rống giận ở đưới đát nước: “Gâu —I”
Quản lý Z biến thành một con cá trắng khổng lồ, bị hai con Trường Sinh Uyên đè ở dưới nước, cái đuôi dài giấy giụa, tạo ra những con sóng mãnh liệt khắp con sông. Tư Thần không hề do dự cắn lên yết hầu của con chó trắng, xúc tu đen không ngừng xỏ xuyên qua thân thể nó.
Máu đỏ lan tràn, thấm ra toàn bộ con sông.
Trong nháy mắt, Tư Thần có một suy nghĩ.
Quản lý Z có vị như rượu táo.
Con chó trắng bị cắn nuốt thì dần nhỏ lại, cuối cùng biến thành một tờ giấy mỏng manh.
Khung cảnh xung quanh cũng dần phai màu đi, giống như màn hình trò chơi đang từ từ nhiễu sóng, cuối cùng dòng nước thôi xao động, tĩnh mịch im lặng.
Trước mắt Tư Thần hiện lên một dòng chữ: [ “Ai là Vua Bụng Bự”, Kết thúc vòng thi đấu thứ nhất. Phần ăn còn dư: 87%. ] 18.09.22
Chú thích:
(1) Leviathan: được biết đến là một con thủy quái khổng lô do Yahweh, vị thân trong Kito giáo tạo ra. Dù có nhiều sinh vật thần thoại khác có sức mạnh giống Leviathan, tuy nhiên, hầu hết người ta đều tin rằng không loài sinh vật nào trong số chúng có thể sánh được với Leviathan về mức độ nguy hiểm. Leviathan đáng sợ vì nó mang sức mạnh của vị thân toàn năng Yahweh.
Con thủy quái này có hình dạng khổng lồ, dài ít nhất 300 dặm. Nhiều miêu tả cho biết Leviathan có hai lớp vảy bọc cứng như thép để bảo vệ da thịt bên trong. Những chiếc vảy này được xếp khít nhau đến mức không khí không thể lọt qua được. Đôi mắt và chân chèo của nó có khả năng phát sáng, đặc biệt là khi nó trôi lên khỏi mặt nước. Một vài người tin rằng Leviathan trong thực tế có lẽ là một loài rông, rắn nước hoặc cá voi khổng lồ. z ⁄⁄⁄⁄⁄ ⁄zz#m===e=s==s === =_== 7/07/7277 27:7... e. 44-9956 /W 7ý ai ln A5 - ` === 77/7/70 /0// zz=. ¬= = l,.. ///Á Àoy. =. KE:=-...... sa. 2Š =—=.-: = ====. ...À sẽ vcc . === s =_ E _ =` S ề _ —^= KD X 2⁄22 2 —. ¬—= ` 5 ⁄ // ` 2 277. á s ` Nhà \ h 2x» ` Ấy z Ế ` SN ` Sw lủ <=>9 s —- lÑ 1// ` `\ "........‹<....> ` Ñ ý II Ấ/ >>". - . N00 +77 "` è`‹ \\ 2 =. -_¬= llIIffIlllWfifiii : SN Nền È 1 a= Ti A. J//// d-Š > À ` mà ì À ý = =={ snnN ¬ì =Z `" —=< 27 ii llÍ £CÔr có Š An | 3 šà>- Z7 ii xá `“. - : K ,m sì m— - . ` < 7m II .„= ¬¬ —=.-.. kZ "` ĐÀ >- x ` >= ES luzj//22 Kì SP . 2.) 7. = canh s7 => ÖƑ_”_nSg8S 5: s =5 =ễẻ : : = = ¬xg _ = = — ¬==¬>>. = = : cƒ— ==. S55 c=s==czSS5 5= =...-———- = `s=s Ngộ s&š 555 ö ẻöŠöc=<5.ắẳôầ.ầ—-> `=== —======-.—-- === =œ===ẽ öẻö ö ö 5¬... — == ¬ass=> =5 s=5s545s =—====ễ ====