c228
c228c228
Chương 227: Khoa học kỹ thuật Bát Phương (3) Edit: jena
Nói đúng hơn thì Tư Thần chỉ giải quyết được một phân thân của quản lý Z.
Nhưng quả thực là cậu đã giết chết được một bộ phận của quản lý, còn dung nhập bộ phận đó vào trong người. Về mặt lý trí, Phục Hy cảm thấy chuyện này không thể xảy ra.
Nhưng Tư Thân lại nói vô cùng thản nhiên và tự tin. Đó không phải là sự điềm nhiên vì không biết gì, mà là do chân chính trải qua rồi nên mới ung dung, nhàn tản như vậy. “Bằng cách nào?”
“Đồng hóa.” Tư Thần lời ít ý nhiều đáp: “Hoặc nói đúng hơn là tiêu hóa.”
Giọng nói của Phục Hy liền hơi run rẩy: “Cậu không phải Đồ Linh.”
“Cách làm của cậu, Đồ Linh không làm được. Hổ có thể giết chết sư tử vì chúng vốn dĩ là đồng loại, mà chúng ta thì cũng chỉ được tính là dê, cừu mà thôi."
Cách nói của Phục Hy khiến cho Tư Thần hơi thất thần. Cậu từng tò mò về lai lịch của mình, nhưng không có câu trả lời.
Dù vậy thì cậu là ai cũng không quan trọng.
Quan trọng là Tư Thần cảm thấy chính mình là ai. Trước khi cậu rời khỏi phòng của quản lý Z đã dùng hình thái của một quả câu thịt lăn vòng quanh phế tích của Giang Xuyên, chuyện đầu tiên cậu là tìm quần áo để mặc; thứ duy nhất chiếm cứ trong đầu chỉ có Tư Uyên, Quý Sở Nghiêu và Tống Bạch. Vậy nên, cậu chính là Tư Thần.
Tư Thần hơi mỉm cười với Phục Hy, nhưng mũ giáp đã che lấp đi biểu tình của cậu.
Vì vậy, nhìn qua Tư Thần chỉ đang im lặng lắng nghe. Phục Hy nhìn cậu một lúc lâu, biểu tình vẫn vô cùng nghiêm túc.
Hàng ngàn suy nghĩ quẩn quanh trong đầu hắn, và có hai luông suy nghĩ đang đấu tranh dữ dội.
Phục Hy không thích quản lý Y, thậm chí có thể nói là chán ghét và căm hận. Nhưng quản lý Y cũng có lý do bảo đảm cho sự tôn tại của nó.
Thể ý thức của họ có thể thức tỉnh trong người nhân bản là dựa vào vân não.
Ngoài ra, tài nguyên ở hành tinh Gamma đã cạn kiệt. Người Gamma cần phải tìm nơi ở mới ở thế giới khác; mà địa điểm đó chỉ có quản lý Y biết.
Ngó tay Phục Hy hơi nhếch lên. Người quen biết hắn sẽ biết đây là điêm báo cho thấy hắn muốn động thủ.
Thân thể này của Tư Thần chỉ có cấp Bảy, Phục Hy muốn cậu chết thì chỉ cân động một ngón tay.
Nhưng ngón tay của Phục Hy nhanh chóng thả lỏng lại, sau đó hắn dùng sức siết chặt cuốn tạp chí trong tay. Không thể động thủ với Tư Thần. Hắn có giao dịch với Đồ Linh, nhiễm virus “Đồ Linh - Quý”, thoát khỏi khống chế của vân não.
Điều này cũng tương đương với việc Đồ Linh là nhược điểm của hắn, quản lý Y sẽ không tiếp tục nhân bản một con tốt thí có ý thức dị thường.
Phục Hy 51 quyết định bình tính xem diễn biến tiếp theo.
Tư Thần cũng không biết nội tâm giằng xé của Phục Hy. Cậu nhắm hai mắt, dựa vào cửa sổ xe, nhìn qua như đang ngủ.
Cậu đã nhận ra một luồng sát ý nhợt nhạt.
Cửa sổ máy bay có thể đánh nát, vị trí hiện tại cũng cách không xa khu vực săn bắn.
Bây giờ Tư Thần không thể giết được Phục Hy, nhưng cậu có tự tin có thể trốn thoát dưới mi mắt của đối phương một cách dễ dàng. Nhưng luồng sát ý kia lại biến mất rất nhanh.
Phục Hy 51 ngôi trên ghế sô pha từ đầu đến cuối, đầu cũng không ngẩng lên, cuốn tạp chí trong tay chỉ lật đúng một trang.
Nửa tiếng sau, bâu trời tối đen đã xuất hiện một vài điểm sáng. Đó không phải là những vì sao xa xôi mà là thiết bị chiếu sáng đang chỉnh sửa ở gần khu vực săn bắn.
Đã đến địa điểm mục tiêu. Nhân viên bị đánh thuốc ngáp một hơi tỉnh dậy, mọi chuyện đều rất tốt.
Trong cabin, thiết bị khuếch tấn âm thanh đang truyền phát các thông tin chú ý cho nhân viên, nhưng thông tin được lặp đi lặp lại là yêu cầu nhân viên không được lưu trữ đồ riêng; tìm được nguyên liệu tốt thì phải giao nộp; đóng góp một viên gạch cho vật chứa mới của quản lý Y; tương lai của người Gamma ưu tiên trước nhất, sinh mệnh của nhân viên xếp thứ hai.
Xem ra quản lý Y thực sự rất giỏi trò giương cao lá cờ chính nghĩa.
Tư Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt tập trung vào khu vực kiến trúc đang được chiếu sáng cách đó mấy trăm mét.
Ở đó đã có một số nhân viên, nhìn lớp kim loại trên người thì có lẽ đó là cyber mô phỏng.
Chúng đang xếp vòng tròn quanh một thiết bị như bếp lò, điêu khiển một vật mà Tư Thần không biết rõ, thỉnh thoảng lại có cyber ném một khối vuông vào trong bếp lò.
Khối vuông đó có màu đỏ nửa trong suốt như thạch trái cây, nhân viên đeo bao tay cao su bỏ chúng vào trong lò nóng. Tư Thần nhớ lại nhà xưởng mình vừa mới đến thế giới này.
Ở trên băng chuyền, một đống đồ vật sau khi bị xử lý sẽ còn lại một dạng vật chất có cấu tạo giống như vậy.
“Đó là dâu nguyên liệu.” Phục Hy giới thiệu ngắn gọn: “Dù là sản xuất người nhân bản hay là sản xuất vật chứa thì cũng cần phải có dầu nguyên liệu.”
Cơ thể mẹ gây yếu, thai nhi cũng dễ dàng tử vong. Đặt trong quy trình chế tạo người nhân bản cũng giống như vậy.
Kỹ thuật chế tạo người nhân bản cần có phôi thai, nhưng không cần dinh dưỡng do cơ thể mẹ cung cấp mà cần dầu nguyên liệu. Không đủ dinh dưỡng, thân thể của người nhân bản không có đủ sức mạnh để sinh tôn. Trải qua nhân bản thêm vài thế hệ nữa sẽ từ cấp 9 rớt xuống cấp 8, cuối cùng rớt xuống tiêu chuẩn của nhân viên bình thường, bị xem như một cục pin dự phòng, ném vào trong bếp lò, trở thành dầu nguyên liệu màu đỏ.
Tư Thần thấp giọng hỏi: “Dầu nguyên liệu đến từ đâu?” Phục Hy “à” một tiếng: “Sau khi đóng cửa cổng giới, 27 năm gần đây đều dùng hàng đông lạnh.”
Hàng đông lạnh không phải đều có nhân hình. Tất cả đều có thể xuất hiện trong sách tranh minh họa sinh vật chiều cao, chỉ cân tiến hóa đến một cấp độ nhất định, đều có thể tìm thấy ở trong kho đông lạnh. Dù là 100 cân hay là 100 tấn, dù là có đầu óc hay không có đầu óc thì đầu tuân theo quy tắc “chúng sinh bình đẳng, vạn vận có linh hồn.
“Thật ra thì... Phục Hy hơi dừng lại: “Một thời gian dài trôi qua, tôi không còn cảm xúc gì với những nguyên vật liệu đó, vì tôi biết rõ tôi không bao giờ trở thành nguyên vật liệu hay chất dinh dưỡng. Nhưng bây giờ thì tôi không chắc.” Là người đứng đầu tối cao của Khoa học kỹ thuật Bát Phương, hắn đã may mắn gặp được quản lý Y khá nhiều lân.
Phục Hy không phải là người sáng lập ra tập đoàn, là một người từ dưới thấp đi lên. Cuối cùng hắn xử lý ông chủ, trở thành hoàng đế mới. Nhưng không ngờ chủ tịch trên cao cũng chỉ là nhân viên quèn cho quản lý Y.
Ngay từ đầu, thái độ của quản lý Y cũng khá ôn hòa đối với Phục Hy, giống như cha vợ đang đánh giá con rể. Nhưng mấy năm gân đây, tính tình của Y ngày càng tệ, khi nhìn hắn cũng trở nên trầm tư.
Phục Hy cảm nhận được nguy hiểm theo bản năng.
Hắn nghi ngờ rằng nếu quản lý Y không tìm thấy vật chứa thích hợp thì sẽ cưỡng chế sử dụng thân thể của mình. Đây cũng là lí do Phục Hy đồng ý hợp tác với Đồ Linh. Máy bay bay ngang qua nhà xưởng máu thịt ở bên dưới, hướng về phía sâu trong màn sương đen.
Khu vực săn bắn đang ở bán cầu còn lại của hành tinh, bây giờ là buổi tối. Ở chỗ này, hiệu quả của thiết bị chiếu sáng cũng khá hữu hạn.
Điều khiến khu vực này trở nên tối đen một mảnh không chỉ có chuyển động của các thiên thể chết chóc, mà còn là màn sương đen tràn ra từ cổng giới.
Cổng giới không phải là một cánh cửa cụ thể nào mà là một con đường liên kết giữa hai chiều không gian khác nhau.
Máy bay hạ cánh ở một mảnh đất bằng.
“Dựa theo thông tin của máy bay không người lái giám sát, khu vực này có nguyên vật liệu khá phong phú. Tôi đã cho người canh gác ở kết giới, những người ở tổ còn lại không thể tiến vào đây.”
Trên mặt Phục Hy nở một nụ cười: “Hơn nữa, ở trên máy bay, tôi đã chuẩn bị một thiếu bị thay đổi nguyên liệu, có thể trực tiếp chuyển đổi nguyên liệu thô thành dầu nguyên liệu.”
Phục Hy vừa nói xong, trong cabin liền reo vang tiếng hoan hô.
Tư Thần không phải người ở đây, dù có ký ức của Chaos, trong khoảng thời gian ngắn cậu vẫn chưa phản ứng kịp.
Một lát sau, cậu mới vỗ tay theo.
Khu vực săn bắn có chất lượng tốt có thể giúp nhân viên thu hoạch nhiều nguyên liệu có độ tinh khiết cao. Nói cách khác, sinh vật chiều cao ở đây ở cấp bậc khá cao. Nhân viên ở bộ phận chiến đấu hoàn thành các vòng kiểm tra bên ngoài cũng có thể dự trữ hàng cho riêng mình.
Vì thế hệ sau của người nhân bản ngày một yếu ớt hơn, chỉ có dự trữ nhiều dầu nguyên liệu mới đảm bảo kiếp sau đầu thai vẫn là người mạnh như cũ.
Đương nhiên, nếu cảm thấy kho dự trữ đã đủ thì cũng có thể đem dầu nguyên liệu dư đi đổi điểm nhân viên. Trong trí nhớ của Chaos, mỗi lần cậu thu hoạch được nhiều nguyên liệu thì phải đi đến một khu vực săn bắn rất xa, tìm một vị trí thích hợp. Mà tìm một nhà xưởng để sản xuất dầu nguyên liệu cũng cần chi trả một nửa thành phẩm của nguyên liệu mình tìm được...
Cũng may ý thức của Chaos đã sớm tiêu tán.
Nếu không hiểu biết chênh lệch này chỉ cần lan truyền một chút cũng có thể bị gán cho tội bãi công. Tư Thần đi xuống cabin, cửa đóng lại. Nhân mã đang ở phía sau máy bay dỡ hàng hóa.
Công ty sẽ phân phát rương trang bị cho nhân viên vào trong khu vực săn bắn.
Nhân viên đều là các tiến hóa giả có phương hướng tiến hóa khác nhau nên rương trang bị cũng chỉ chuẩn bị những vật tư cơ bản nhất.
Tư Thần mở rương trang bị của mình, bên trong có một thiết bị câu cứu khẩn cấp, thuốc gen; và một con chó nhân bản đóng trong một hộp đông lạnh.
Các nhân viên của bộ phận chiến đấu đều thống nhất gọi chó nhân bản là “chó săn”.
Chúng có một thân thể máu thịt đã được cường hóa, nghe nói gen cường hóa được đến từ quản lý Z; đại não của chúng được AI khống chế, có thể trung thành và cúc cung tận tụy chấp hành mọi mệnh lệnh ở trong phạm vi có thể làm được, và cũng không cần ăn cơm. Dù là dùng để dò đường hay là là con mồi để dụ sinh vật chiều cao đều khá tốt.
Khi đói còn có thể ăn.
Tư Thần nhìn qua lớp kính thủy tinh, con chó của cậu là một con Shiba màu trắng, nhìn hình thể thì có thể ăn trong vòng ba ngụm.
Cậu nhấn nút mở khóa đông lạnh.
Chất lỏng lạnh lẽo từ bên trong tràn ra, Shiba trắng mở mắt, bò ra khỏi hộp, lắc lắc cái đuôi rồi cọ cọ lên ống quần Tư Thần, trông như một chú chó chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Tư Thần không khỏi nhìn sang những con chó khác của đồng nghiệp. Chó săn của những người khác trông cường tráng hơn nhiều, có Ngao Tây Tạng, chó chăn cừu Đức, thậm chí cậu còn nhìn thấy một con Saint Bernard cao hai mét... Những con chó này cũng không có ngoại lệ, tuy bê ngoài là chó nhưng linh hồn vẫn là trí tuệ nhân tạo khô khốc, lạnh lẽo. Chúng không có hô hấp, ánh mắt rét căm căm. Khi chủ nhân yêu câu thì mới hành động, nhìn qua chẳng khác gì mô hình được chế tạo một xa xỉ.
Vì để hành động tốt hơn ở khu vực săn bắn, mắt của những con chó săn được xử lý đặc biệt, biểu hiện là phát ra những ánh sáng có màu sắc khác nhau.
Phần lớn đều là màu đỏ, bên trong có tia hồng ngoại.
Tư Thần hơi khom lưng, xoa xoa đầu Shiba trắng.
Chú chó nhỏ cũng nghiêng đầu nhìn cậu, đôi mắt màu xanh ngọc bích trông như đá quý lấp lánh, không có đồng tử, cái đuôi lắc lư qua lại không ngừng, phía xa xa của cái đuôi bỗng xuất hiện một thân ảnh.
Nhân mã lộp cộp đi đến, dẫn một con chó Caucasus nghênh ngang lướt qua Tư Thân đầy ngạo mạn.
Hắn vui sướng khi thấy có người gặp họa: “Đặc cách cho cậu đấy, không cần cảm ơn tôi.”
Tư Thần hơi nhếch môi, nói lên tự đáy lòng: “Vẫn rất cảm ơn anh.”
28.09.22 .MC Ậ \ '# š .' * S Ẳ„: | vì _= 4 | I. r L/\ k ` § PL aẺ /Shiba trắng/ f , - ““ & .. vi „Ma : ä 4 << | + „Z ¿Ä ^^ = x = - MP DOD - : `) ` M. ,.à Ề Tế ° 7ñ » N F Š I 2 “1n: 1 cÍ "“> .. kẺ S : | _ Nữ 3 | ! ì Lái xà BÀ Ỷx
-£ x ¿ñ ) ` \
X ` _Ý miện. . = ca “«ớ, _ __ Nố “*ˆ. x 5 : b*ey 2/252, vệ 8b 226” z 2+ : TƯ ⁄/ : » 251-<.03154+>
: s Ẳ 4 W c $ ĐÓ \ xá» ÂU " la) ä F.xMN _⁄ X ) “
. về f _ửs ( í
[. $ :
_ 2-81 mà " `
, # » ky Xe ~~ š › '4<⁄>
_. ~ .. xi san ‹2 X7 2x % VI toi ke ` ch N /Chó chăn cừu Đức aka Becgie Đức/ ba . : " =- ) ẤN, Ệ S7? ` “ẰĂ ñ 47. SN §Ñ“”. :-- N S//x⁄23 N 2U : ` Ỷ F c_a à= ⁄- : lh ÿ | - , _ „ í F... ` /Saint Bernard/ JAh _¬~¬" K s#z 5 #.6‹ (í ÄŠ-`.. %„ 5 l cử rể ` /\Vv ï. KH“ 4, XẾÊ: ẤT “'\AA Z \| 147277 %2 ) “ , vi» - # X : << 4 ⁄/ S3 @mnk (v7) 1.015 GẮN (2... sẽ. “s