c229
c229c229
Chương 228: Khoa học kỹ thuật Bát Phương (4) Edit: jena
Lời “Cảm ơn” của Tư Thần rất chân thành.
Điều này khiến cho trong lòng Poseidon cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhưng hắn còn chưa kịp nói thêm gì thì Tư Thần đã ôm Shiba trắng lên, xoay người rời đi.
Nhân mã không nhịn được mà nói: “Cậu chạy loạn đi đâu?”
Tư Thần không quay đầu, trả lời: “Săn thú.” Nhân mã muốn tiến lên ngăn Tư Thần lại nhưng Phục Hy đã kéo cánh tay hắn trước.
Thân ảnh của Tư Thần nhanh chóng biến mất giữa màn Sương.
Vó ngựa của Poseidon giơ cao rồi đạp xuống đất, tạo thành hai cái hố, lớn tiếng chất vấn: “Sao không cho tôi ngăn cậu ta lại?”
Có thể thấy rằng tuy hắn không thích Tư Thần nhưng bản tính vẫn không đến mức quá |ệ.
Ánh mắt Phục Hy 51 hơi lập lòe lên: “Đi một mình ở khu vực săn bắn rất nguy hiểm, Chaos không quên chuyện này đâu. Nhưng cậu ta vẫn lựa chọn đi một mình thì cũng có nghĩa là có dự tính khác. Chúng ta cũng không cần phải can thiệp làm gì.”
“Sinh tử hữu mệnh, quý quý tại thiên.” Phục Hy hơi nheo mắt.
“Dạ, vậy thì chúng ta chuẩn bị một chút rồi lên đường.” Trạng thái ở khu vực săn bắn giống như ở bên ngoài vũ trụ, không có không khí, hơn nữa áp suất rất lớn. Đi trên đường giống như vác theo một bao cát nặng mấy trăm tấn.
Ở đây là bán cầu còn lại, không thể nhìn thấy hành tinh Gammaa. Xung quanh là những hố thiên thạch lớn bé đủ loại, trong hố có chất lỏng trong suốt, nhưng không phải nước.e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Đôi khi chất lỏng đó sẽ bay lên như một đầu lưỡi dài ngoằn của một con quái vật, nuốt chửng những sinh vật đi ngang qua.
Tư Thần đi một quãng đường, xác định xung quanh không có ai thì dừng lại. Cậu đặt Shiba trắng xuống mặt đất, ngồi xổm xuống theo, để mặt mình đối diện với mặt nó.
Tư Thần hỏi: “Đồ Linh?”
Shiba trắng lắc đuôi, không phản bác.
“.. Quý Sở Nghiêu?”
Cyberdog có phản ứng lớn với cái tên này, vui vẻ nhảy nhót tại chỗ.
Nếu tâm trạng có thể cụ thể hóa thì xung quanh nó chắc chắn có rất nhiều ngôi sao nhỏ lấp lánh.
Đôi mắt Tư Thần cong lên, miệng cũng bất giác nở một nụ cười.
Cậu xoa xoa đầu Shiba trắng: “Sao anh lại thành một con chó, anh nói chuyện được không?” Shiba trắng đi vòng quanh người cậu một vòng, lấy đầu cọ cọ vào lòng bàn tay Tư Thần.
Máy móc mô phỏng của Khoa học kỹ thuật Bát Phương là máy móc đúng nghĩa, không phải một thể sinh mệnh, đương nhiên cũng không có trang bị thêm dây thanh quản.
Tài nguyên ở đây rất khan hiếm, không thể lãng phí thêm bất kỳ linh kiện dư thừa nào.
Shiba trắng cúi đầu, cắn bộ đồng phục trên người mình. Một cái hộp màu đen nhỏ rớt ra từ một khe hở.
Tư Thần nhặt cái hộp, bên trong có một con chip be bé. Cậu suy nghĩ một lát, gỡ mũ giáp ra, lấy chip gắn vào trong thiết bị tiếp nhận.
Tư Thần đội lại mũ giáp, bên tai vang lên tạp âm rè rè. Trong chốc lát, giọng nói của Đồ Linh vang lên, giọng điệu hơi chân chờ: “Tư Thần, anh đã tìm thấy thân thể của em. Chúng rải rác ở trong phạm vi của khu vực săn bắn, có một phần đã bị ném vào trong lò tinh luyện để làm nguyên liệu chế tạo vật chứa.”
Tư Thần ngạc nhiên: “Sao cơ?”
Shiba trắng đang dựa bên chân cậu đột nhiên đứng thẳng dậy, cả người căng lên, hướng đầu về phía sau, tràn ngập cảnh giác.
Nếu là chó săn thật, bây giờ đã phát ra tiếng gâm gừ uy hiếp.
Shiba trắng trước mặt Tư Thần bỗng chốc chuyển sang hình thái chiến đấu, trở thành một món vũ khí.
Chó săn có một tác dụng khác là hỗ trợ hỏa lực. Nhưng hình thái chiến đấu của chó săn cũng chỉ có sức mạnh tương đương năng lượng cấp Năm. Khi gặp nguy hiểm ở trong khu vực săn bắn, nó chỉ có thể tự bảo vệ mình, không thể giúp đỡ người khác.
Nhưng Quý Sở Nghiêu lại không nhớ điều này, hắn che chắn trước mặt Tư Thần, giống như những lần trước.
Tư Thân nhìn theo tâm mắt của Shiba trắng, nhưng trong phạm vi 10 mét phía trước đều bị bao phủ trong sương đen.
Mũ giáp của cậu có khả năng thanh lọc không khí, vậy mà Tư Thần vẫn có thể ngửi thấy một mùi ẩm ướt, vừa tanh vừa mặn, giống như một sinh vật đang bò trườn từ trong rong rêu.
Tư Thần siết chặt thanh kiếm trong tay. Thanh kiếm là vũ khí của Chaos, có hai hình thức tấn công và phòng thủ. Hình thức tấn công có thể nạp điện cao thế vào thân kiếm, hình thức phòng thủ có thể tạo thành một lá chắn phản trọng lực với mũi kiếm làm tâm, trên lý thuyết có thể chặn được năng lượng từ cấp 6 đến cấp 7. Ngoài việc tiêu hao nhiều năng lượng thì thanh kiếm không có khuyết điểm gì.
Đồ Linh nói: “Anh hy vọng em có thể chuẩn bị tâm lý một chút. Em dùng hình thức giáng duy để vào thế giới này, sau khi thoát khỏi khống chế của đại não, dung hợp với một bộ phận của quản lý Z. Thân thể có được đặc tính “phân liệt”; bây giờ, thân thể của em bị chia cắt thành nhiều phần và chúng có thể hành động độc lập.” “Hơn nữa, vì đặc tính “Đại thực bào”, chúng sẽ theo bản năng cắn nuốt những sinh mệnh xung quanh, tìm kiếm và bổ sung cho thân thể một cách hoàn chỉnh. Nói cách khác, thân thể của em đang tiến hóa một cách độc lập. Đây là điều mà quản lý Y muốn, vật chứa mạnh nhất.” Ở khu vực mặt đất giao tiếp với sương đen xuất hiện một cái bóng màu trắng thon dài. Đó là một người bò sát đang bò trên mặt đất, nó rất dài, cũng rất gầy, từ thân thể chủ, tứ chi còn mọc ra một lớp nấm trắng như rễ cây. Nhìn kỹ sẽ thấy bộ rễ đó cũng đang không ngừng chuyển động giống như xúc tu của Trường Sinh Uyên. Cấu tạo thân thể của Tư Thần khá phức tạp, đã hoàn toàn vượt qua phạm trù của người bình thường; thành phần chủ yếu cấu tạo nên thân thể của cậu gồm hệ sợi, Trường Sinh Uyên và chó trắng. Đây cũng là con quái vật vừa xuất hiện trước mặt cậu. Tư Thần nhắm một bên mắt, nhìn thấy hình ảnh pixel của nó, giống như một củ nhân sâm trắng vừa ốm vừa dài.
[???] Cấp: 5
Giới thiệu: 0.7% Tư Thần, không có khí quan gì, chỉ là một miếng thịt đơn thuần. Dựa theo tính toán, khoảng 305 năm sau có thể phát triển thành một “Tư Thần” hoàn chỉnh. Tuy không có trí thông minh nhưng có bản năng săn thú, khi ngửi thấy hơi thở của Tư Thần sẽ trở nên điên cuồng, theo bản năng muốn ăn thịt Tư Thần để tiến hóa, giống như nhện đực biết rõ mình sẽ bị ăn thịt nhưng vẫn muốn giao phối.
Kiến nghị ăn thịt, giống như tiêu hóa quản lý Z.
Tốc độ của quái vật bò sát rất nhanh, gân như trong chớp mắt nó đã xuất hiện trước mặt cả hai rồi nhảy lên đánh.
Nó không có miệng, thân thể cong lại trên không, lao về phía Tư Thần. Xúc tu của miếng thịt bắn ra giữa không trung, quấn lấy Shiba trắng. Nếu đây là một sinh mệnh thể cacbon, xúc tu sẽ chui vào trong cơ thể, hút cạn máu thịt. Nhưng nó lại gặp trúng một sinh mệnh máy móc.
Xúc tu chỉ có thể ăn mòn lớp da mô phỏng bên ngoài của con chó, không thể hấp thu thêm một chất dinh dưỡng nào.
Trong tích tắc, miếng thịt bị xé nát, hoàn toàn bất động. Dù sao Quý Sở Nghiêu cũng là người, hắn thao tác cơ thể của cyberdog không quá thích ứng. Nhưng hắn hất hất đầu, ngậm quái vật mình vừa xử lý đến trước mặt Tư Thần, đôi mắt xanh ngọc bích lập lòe phát sáng.
Tư Thần: “Cảm ơn anh, nhưng lần sau cứ để em làm là được rồi.”
Shiba trắng không nói chuyện được, vì vậy nó dùng móng vuốt cào cào lên mặt đất hai chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: “Anh muốn.”
Không ai yêu cầu, chỉ là Quý Sở Nghiêu muốn làm như vậy.
Theo lời của gương bạc hai chiều, cách xử lý tốt nhất là tiêu hóa con mồi.
Nhưng khi Tư Thân nhìn đống thịt nát bét, cậu không biết ăn như thế nào. Đặc biệt khi nghĩ đây còn là một phần thân thể của mình.
Tuy nhiên, cậu đã cộng sinh với Trường Sinh Uyên nhiều năm qua, thứ nên ăn hay không nên ăn cũng đã ăn qua, vì vậy cũng không có ám ảnh tâm lý gì nặng nề.
Cậu lấy nước uống rửa tạp chất ở bên ngoài miếng thịt rồi lấy lửa nướng chín. Thịt nướng chín có màu trắng đen, phần cạnh hơi cong lên.
Tư Thần mở mặt nạ bảo hộ, nuốt thịt xuống. Thịt tan ra thành nước sốt trong khoang miệng, có cảm giác như một ngụm gạch cua chất lượng cao.
Không thể không nói thịt do mình tự sinh ra, tự nướng lên ăn quả thật khác với những thức ăn trước đây. So với những hương vị Tư Thần đã từng ăn, mùi vị của thứ này hơi lạ nhưng lại là tốt nhất, thậm chí còn có thể gây nghiện.
Tư Thần đẩy lưỡi lên răng nanh, nghiên nát suy nghĩ nguy hiểm này.
Thức ăn xử lý xong đã chuyển đổi thành một bộ phận trên người, trên cổ cậu mọc ra một lớp thịt mới.
Hàm lượng 0.7% quả thực không cao, nhìn qua cũng không khác gì so với lúc trước.
Tư Thần thử một chút, khống chế lửa và khống chế gió vẫn còn, nhưng tác dụng rất yếu. “Sau khi thu thập lại thân thể thì em có thể khôi phục lại như cũ?”
Trong tai nghe, giọng nói của Đồ Linh hơi ngập ngừng: “Trên thực tế, anh thu thập được tin tức là một bộ phận trên người em đã bị cho vào lò tinh luyện, trở thành nguyên liệu chế tạo vật chứa.”
Lò tinh luyện là nhà xưởng lớn khi Tư Thần vừa đến đây. Nhóm nhân viên không ngừng bỏ các nguyên liệu đa dạng cấp bậc vào trong lò, đúc thành vật chứa mà quản lý Y yêu cầu.
Tư Thần hơi nín thở: “Vậy thì nhân lúc vật chứa chưa làm xong thì cướp phần thân thể đó lại được không?” “Chúng đã bị chế tạo thành đồ vật khác.”
Ví dụ, thịt heo sau khi được mổ ra sẽ được chế biến thành lạp xưởng. Dù trong lạp xưởng có thịt heo nhưng đã không còn là thịt heo ban đầu.
Đồ Linh tiếp tục nói: “Anh có một kế hoạch, dù không một ai có thể bảo đảm kế hoạch này thành công 100%, nhưng anh cân mệnh lệnh của em thì mới có thể tiến hành được.'
Tư Thần vô thức vuốt ve cổ của Shiba trắng, lời ít ý nhiều đáp: “Anh nói đi.”
“Quá trình chế tạo vật chứa là dùng nguyên liệu để chế tạo ra thân thể, sau đó thông qua vân não để cấy ghép linh hồn vào thân thể. Anh muốn... để thân thể của em vào trong vật chứa. Anh từ chỗ của Phục Hy biết được rằng vật chứa mà quản lý Y chế tạo được thiết kế theo bản vẽ mà X để lại.”
“Vật chứa đó là nhân hình.”
Tư Thần hơi nhướng mày. “Mà em cần phải dung nhập toàn bộ thân thể vào trong vật chứa mới. Anh sẽ giữ lại thể ý thức của em, khi cấy ghép linh hồn thì thay em vào chỗ của quản lý Y, trở thành chủ thể của vật chứa.”
“Về mặt lý thuyết, kế hoạch này khó mà thành công. Anh đã tính toán kết quả dự kiến, khả năng thành công chỉ khoảng 5%, có một kết quả là 15%, nhưng tỉ lệ thất bại luôn là 80%.”
“Nhưng đây là phương án có xác suất thành công nhất trong vô số các phương án khác.”
Trong một khoảng thời gian ngắn, cả hai không nói gì với nhau.
Thân thể gốc của Tư Thần cũng đã đạt cấp Chín Thang Trời; lấy cứng đối cứng với quản lý Y thì tỷ lệ cũng khoảng 50-50. Vấn đề duy nhất là sau khi vào thế giới này, cậu đã bất khả kháng mà bị phân rã, thân thể bị tách rời ở những vị trí khác nhau.
Tư Thần cũng nghi ngờ rằng do ý thức của cậu vẫn còn được giữ lại trong não nên cậu mới có thể tỉnh lại ở phần đầu.
Tư Thần ngồi xuống đất, cúi đầu, tựa đầu lên đùi của Shiba trắng ở trong lòng mình, hỏi: “Em có thể tin anh được không?”
Shiba trắng không nói gì.
Nhưng giọng nói bên tai nghe đã đáp lời: “Anh là chông của em, hãy tin anh.”
28.09.22 v ~ . _7 F * = ĐÀ = VN ( n. . - À ⁄ 'wWDẰ . , ` - lộ "—< Ô° TY .. ) . ` 4 ` s Ầ '\A 1N... £ : | ĐH MÍ ` ẻ HẠ 4 ‹ E * mu ~ si X:á ì Lo, ` } | | —Ằ-` `. c. : 7. @3¿\(G) IxbŸÑ “Bài tập về nhà ở trường mẫu giáo: Em hãy viết một bài văn ngắn với tiêu đê “Gia đình hạnh phúc”. Tư Uyên: Mẹ, Tiểu Uyên và họ Quý, cùng nhau đi picnic. Em và mẹ thực sự là một gia đình hạnh phúc “ Cre: https://weibo.com/qiliu1? layerid=4816283930987066 Cuti ghê =))) xx*x*% 229 *xx*x*%