"Dựa theo bản đồ biểu hiện, mỏ mật ngân kia hẳn là ở địa phương gần đây không xa, còn có mấy cây số nữa là tới."
Lục Thánh đeo một cái túi leo núi thật to đi lại trong núi rừng như giẫm trên đất bằng.
Thân pháp Nhập Vi Cảnh cộng thêm tinh thần lực cường đại tản ra để cho nơi Lục Thánh đi qua lá cây hoa cỏ hai bên đều tránh qua một bên, tốc độ nhanh đến kinh người.
Trên đường đi đại lượng động vật như xà, trùng, chuột, kiến, thỏ rừng, gà rừng, nhím,… đều nhao nhao chạy tứ tán, phảng phất như tận thế giáng lâm vậy.
Cũng may là ở sâu trong rừng rậm một người cũng không có, cho nên Lục Thánh mới dám không kiêng nể gì mà thi triển năng lực của mình như thế, gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Đi được khoảng bảy tám phút, Lục Thánh đột nhiên dừng bước, trong mắt hắn tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ, hờ hững quét qua khu vực trước mắt.
Nếu như có người bên ngoài ở đây nhìn thấy một màn này sợ là sẽ cả kinh trực tiếp quỳ xuống miệng hô "Thần minh".
Dùng tinh thần lực tìm kiếm một hồi, ánh mắt Lục Thánh cuối cùng tập trung vào một vị trí, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Tìm được rồi!
Giây tiếp theo, tại nơi ánh mắt hắn rơi xuống, đất đá vỡ vụn, cỏ cây nổ tung, giống như có Long Quyển vô hình tàn sát bừa bãi, cảnh tượng vô cùng khủng bố.
Rất nhanh sau đó, một khối đất to lớn bọc đầy bùn vàng ướt đẫm bay lên giữa không trung, rồi khối đất sụp đổ và trong đó có một vệt sáng màu bạc lóe ra.
Sau mấy hơi thở, bảy tám khối bạc lớn nhỏ không đồng nhất đã hiện ra trước mắt Lục Thánh.
Những khối bạc này có kích thước lớn nhất là bằng nắm tay, nhỏ nhất chỉ bằng ngón tay cái, đều có hình dạng bất thường, bề mặt gồ ghề lỗ chổ giống như bạc ngâm trong axit sulfuric vậy. Nhưng màu sắc của chúng dưới ánh sáng còn có thể khúc xạ ra sắc sáng.
"Độ cứng cao hơn thép thông thường"
Lục Thánh đưa tay lấy ra một khối bạc, rót vào tinh thần lực.
Kim loại cứng hơn sắt thép này nhanh chóng mềm hóa, trở nên giống như bột mì.
“Đúng là mật ngân không sai!”
Lục Thánh so sánh với phần giới thiệu của Đông Tình Tuyết cho hắn mà xác định khối bạc trong tay chính là mật ngân gần mười vạn đồng một gram.
Chút mật ngân trong tay hắn đại khái nặng tầm năm cân, nói cách khác giá trị vượt qua hơn hai trăm triệu!
Lục Thánh lẩm bẩm: "Thật ra không có cường điệu như vậy, vì đây chỉ là mật ngân sơ khai, nếu muốn dùng để chế tạo vũ khí của tinh thần niệm sư thì còn cần hơn mười công đoạn tinh luyện, mỏ mật ngân tầm năm cân cuối cùng có thể lưu lại một cân cũng coi như không tệ."
Còn phải xem mật ngân trong mỏ này có độ tinh khiết cao hay không, nhưng mặc kệ như thế nào Lục Thánh cũng đã tiết kiệm được một số tiền lớn.
Lục Thánh đã dùng tinh thần lực dò xét qua, mỏ mật ngân này có tổng chiều dài đại khái hơn hai mươi mét, rộng hơn bốn mét.
Nói mỏ này loại nhỏ thì cũng không nhỏ lắm. Căn cứ vào kho tài nguyên hỏa chủng cho thấy, mỏ mật ngân này là do mấy du khách leo núi phát hiện, ngay từ đầu coi là bạc bình thường cầm đi bán, rồi lại được thông báo hàm lượng bạc quá thấp nên không hề có giá trị.
Mấy người kia liền báo cáo lên chính quyền địa phương, sau khi chính phủ thăm dò thì chỉ phái một vị tinh thần niệm sư cấp một tới, không đến một tuần đã đào xong.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Lục Thánh chọn đi tới bên này, vì mỏ nhỏ sẽ dễ dàng cho hắn đào bới, mang ra ngoài cũng dễ dàng.
Mỏ mật ngân này trên bản đồ mặc dù chỉ lớn bằng hạt vừng, nhưng số lượng mật ngân tinh luyện ra để chế tạo cho hắn một bộ vũ khí tinh thần niệm sư cũng đã dư dả.
Lục Thánh cũng không trì hoãn, sau khi xác định mỏ mật ngân không sai thì lập tức sử dụng tinh thần lực nhanh chóng đào móc.
Tinh thần lực khổng lồ vượt xa tinh thần niệm sư cấp ba bình thường thấm vào lòng đất. Mặt đất lập tức giống như sôi trào mà ầm ầm chấn động tựa như địa long xoay người!
Từng khối bùn vàng bọc lấy thổ thạch từ dưới đất bay ra, sau đó dưới tác dụng của tinh thần lực mà nhanh chóng bóc đi bùn đất, lộ ra mỏ mật ngân bên trong.
Tiến độ của Lục Thánh rất nhanh, có thể so với bốn năm chiếc máy xúc cỡ nhỏ cùng nhau làm việc. Sau mấy giờ hắn đã đem cả cái mỏ quặng đào móc chừng bảy thành.
Mạch mỏ chính bị đào rỗng, chỉ còn lại một ít bộ phận rải rác xung quanh mạch mỏ chính không bị đào sạch sẽ.
Cứ như vậy mật ngân cũng đã bị Lục Thánh đào ra chất thành một ngọn núi nhỏ trong núi rừng. Nếu không phải Lục Thánh dùng tinh thần lực che chở thì sợ là sẽ bị người nhận ra.
Nhưng Lục Thánh đã bỏ qua một điểm rất trọng yếu, đó là sự tham lam.
Là người đều có tham niệm, Lục Thánh cũng không ngoại lệ.
Nhìn xem mật ngân trắng bóng mười vạn đồng một gram chất đống ở trước mặt kia chỉ cần hơi động ý niệm là có thể đào được, vậy hắn làm sao có thể nói dừng tay thì liền dừng tay.
Khối này thế nào cũng có giá trị tới năm trăm vạn a!
A khối kia lớn hơn, tận mười triệu!
Ô kìa khối này những 20 triệu!
Trước mắt Lục Thánh phảng phất như xuất hiện một giá trị tài phú giả định đang điên cuồng tăng lên.
Là ai ở đây cũng giống nhau thôi, chỉ có thể càng đào càng hăng say.
Xem ra ta chỉ có thể tìm người hỗ trợ vận chuyển ra ngoài!
Trong quá trình vận chuyển khẳng định tránh không được một ít phiền toái, nhưng cũng không có biện pháp, cùng lắm thì ra khỏi Ngưu Đầu Sơn liền liên hệ Đông Tình Tuyết nhờ nàng phái người tới tiếp ứng!
Lục Thánh hạ quyết tâm, kế tiếp liền đem những khối mật ngân này một lần nữa thả trở lại trong hố to mà hắn đào ra lúc trước, sau đó đổ đầy đất đá để che đậy.
Tuy rằng vẫn rất rõ ràng, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra mảnh đất này đã bị người tác động qua, nhưng cũng may nơi này thật sự hẻo lánh, cách con đường nhỏ do khu du lịch xây dựng còn rất xa, trên cơ bản sẽ không có người tới đây.
Mấy du khách biểu hiện trong kho dữ liệu hỏa chủng kia cũng chỉ là trùng hợp không thể trùng hợp hơn, đánh bậy đánh bạ đi tới nơi này và tiện đà phát hiện khoáng mạch, mà thời gian phát sinh cũng vào một trăm năm sau, tỷ lệ đại khái không có rủi ro gì.