Vào buổi chiều, vẫn là ở nhà hàng lần trước, vẫn là vị trí cũ, Lục Thánh cùng Hà Linh Tố ngồi đối diện, một người lẳng lặng nghe, một người chuyên chú nói.
“Linh Cơ Tráng Huyết Thang lần đầu tiên định giá là 49888 Long tệ, cái giá này không tính là quá cao nhưng cũng không phải đám người bình thường có khả năng tiêu phí. Định vị của ta đối với nó là khách hàng trung cấp và cao cấp có thực lực kinh tế nhất định.”
“Tình huống tiêu thụ cũng không tệ lắm, không tới một tuần lễ mà lô đầu tiên gồm hai trăm phần Linh Cơ Tráng Huyết Thang đã bán ra một phần năm, hơn nữa tỷ lệ mua lại phi thường cao.”
“Ta tin tưởng trải qua một đoạn thời gian nữa khi danh tiếng lên men, Linh Cơ Tráng Huyết Thang tuyệt đối sẽ có thể trở thành 'Dược phẩm minh tinh' của Thành phố Bạch Hà hay thậm chí là toàn bộ tỉnh Đông Ninh trong giới bổ dược võ đạo."
Lục Thánh nghe Hà Linh Tố báo cáo, gật đầu nói: “Giao cho ngươi ta rất yên tâm. Phương diện tài chính còn đầy đủ không?”
Hà Linh Tố trả lời: "Tạm thời có thể quay vòng lạivốn, nhưng mà đợi đến khi tiêu thụ mở rộng diện tích thì sau đó nhất định phải mở chi nhánh, đến lúc đó khả năng liền muốn vay ngân hàng, mà số tiền còn lại trong tay ta không nhiều lắm.”
Lục Thánh bưng lên ly nước chanh trước mặt uống một ngụm, thản nhiên nói: "Qua một thời gian ngắn ta sẽ lại cho ngươi một khoản tiền, tài chính giai đoạn đầu ngươi không cần quá lo lắng."
“Được.” Hà Linh Tố gật đầu.
Lúc này ngoài cửa nhà hàng đi qua một đôi tình nhân học sinh trung học, trong tay cầm một con gấu bông vừa mới gắp được, vừa nói vừa cười.
Hà Linh Tố thấy vậy đột nhiên hỏi: "Ngươi còn mấy tháng nữa là thi đại học đúng không?"
Lục Thánh gật đầu, nói: "Đúng vậy. Cho nên trong khoảng thời gian này ta sẽ không lại đi ra ngoài, chuyên tâm để chạy nước rút chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp trung học, chuyện của cửa hàng liền phiền toái ngươi lo lắng rồi. Qua một thời gian nữa ta có thể phải chuyển nhà, đến lúc đó ta sẽ gửi cho ngươi địa chỉ nhà mới.”
“Ừm.” Biểu tình của Hà Linh Tố có chút phức tạp, có đôi khi ngay cả chính nàng cũng sắp quên nam nhân ngồi trước mặt nàng giơ tay nhấc chân đều tản ra khí thế bức người này trên thực tế còn là một vị học sinh trung học ngay cả thi tốt nghiệp trung học cũng chưa thi xong.
Nửa năm trước phỏng chừng có đánh chết thì Hà Linh Tố cũng không tin tưởng nửa năm sau nàng sẽ đem vận mệnh của Hà gia giao phó vào trong tay một người như vậy.
Hà Linh Tố mỗi khi bừng tỉnh lúc đêm khuya thì đều hoảng hốt hỏi mình vài câu ta có phải điên rồi hay không.
Nhưng dựa theo tình hình trước mắt mà xem thì quyết định của nàng vẫn là không sai.
“Nếu không có việc gì nữa thì ta đi trước, trong cửa hàng còn có một đống việc phải làm.” Hà Linh Tố ngồi trong chốc lát thì phát hiện sau khi báo cáo xong công việc cùng Lục Thánh thì cả hai đã không có chuyện gì hay để nói nữa, vì thế nàng đứng lên tỏ ý rời đi. “À đúng rồi, ta đã thăng chức cho Mã Phi làm quản lý.”
Trong đầu Lục Thánh nhanh chóng lướt qua thân ảnh của thanh niên dựa vào quầy hàng chơi điện thoại, thản nhiên nói: "Chính ngươi làm là được, ta sẽ không nhúng tay.”
“Ừm.” Hà Linh Tố không nói gì nữa, gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi nhà hàng.
Sau sự kiện thịt bò bít tết lần trước Hà Linh Tố đã có bóng ma tâm lý khi ngồi cùng bàn với Lục Thánh.
Xuyên qua cửa sổ thủy tinh phản quang khúc xạ, Lục Thánh nhìn chăm chú vào bóng lưng Hà Linh Tố đang chậm rãi đi xa.
Hắn cũng không lo lắng Hà Linh Tố sau này cánh chim dần dần lớn lên thì sẽ làm ra chuyện gì phản bội hắn. Bởi vì Hà gia hiện tại nhìn như một mảnh gió êm sóng lặng nhưng kỳ thật lại là phiền toái quấn thân, sớm muộn sẽ có một ngày nàng cầu hắn đỡ đầu.
Hơn nữa cho dù không có chút phiến toái này thì Lục Thánh cho đi thứ gì hắn tự nhiên cũng có thể lấy lại.
"Bồi bàn." Lục Thánh giơ tay hô lên. “Đóng gói cho ta năm mươi phần bò bít tết.”
“Vâng, tiên sinh chờ một chút.”
...
Khi Lục Thánh mang theo năm mươi phần thịt bò thượng đẳng chậm rãi về đến nhà, Lục Khinh Hòa vẫn còn đang ở trong phòng cố gắng luyện tập luyện thể thuật mà hắn đã chỉ dạy cho nàng.
Lục Thánh gọi Lục Khinh Hòa ra và chỉ dạy nàng kỹ xảo thực chiến.
Thập Toàn Võ Đạo tiến vào hình thái thứ nhất để cho Lục Thánh tại phương diện tạo nghệ thực chiến phỏng chừng có thể bỏ xa lão sư dạy thực chiến trong trường học của Lục Khinh Hòa mười tám con phố.
Lục Thánh chỉ dạy nửa buổi chiều mà đã ngược đãi Lục Khinh Hòa đến mức không chịu nổi.
Ánh mắt Lục Khinh Hòa lúc này đã nhìn Lục Thánh hoàn toàn khác. Nàng đột nhiên phát hiện thực lực của lão ca này so với tưởng tượng của nàng còn khủng bố hơn nhiều.
Đó là một loại cảm giác áp bách gần như tuyệt vọng, giống như bị một ngọn núi chắn ngang trước mặt.
Lục Thánh không cần làm gì, chỉ cần quan sát là cũng đã đủ để thu phục ngươi.