"Ha ha ha, đều là Tiêu hội trưởng bình thường chỉ đạo tốt, ta hỉ đi theo hưởng chút ánh sáng thôi." Lưu cục trưởng khuôn mặt tươi cười nở thành một đóa hoa, ôm cái bụng tròn vo giống như Phật Di Lặc, cười to nói.
Từ Diệu Đông từ trong những lời này nghe ra một chút gì đó, thần sắc khẽ động, tò mò hỏi: "Lưu cục trưởng giống như là không có ngoài ý muốn thì phải?"
"Sao ta có thể không bất ngờ được chứ? Chỉ là trong lòng ta có chút nắm chắc." Lưu cục trưởng tiến lên một bước, có chút thần bí nói ra: "Từ hội trưởng, ngươi có biết gì không, tại quân khu phía đông hàng năm đều sẽ tổ chức Khải Minh tướng tinh."
Từ Diệu Đông gật đầu, bỗng nhiên phản ứng lại, khẽ hô lên: "Ý của Lưu cục trưởng là Khải Minh tướng tinh lần này chính là tại thành phố Bạch Hà các ngươi sao?"
Lưu cục trưởng cười đến càng thêm rực rỡ, nói: "Cũng là trước đó không lâu Tiêu hội trưởng đã vụng trộm nói cho ta biết. Vả lại vị Kỳ Lân Tử kia còn là minh tinh võ đạo nổi tiếng của thành phố Bạch Hà chúng ta."
Thần sắc của Từ Diệu Đông rốt cục có chút chấn động. Về Khải Minh tướng tinh thì hắn tự nhiên là biết, tỉnh Đông Ninh hàng năm đều sẽ tổ chức các trại huấn luyện thiên tài chính là vì tuyển chọn sàng lọc nhân tài.
Chỉ là chất lượng thiên tài của thành phố Thụ Hải lần này không tốt, cho nên Khải Minh tướng tinh sau đó Từ Diệu Đông cũng không chú ý, thậm chí ngay cả trại huấn luyện thiên tài cuối cùng là thiên tài của thành phố nào thắng được mà hắn cũng không biết, và hiện tại hắn mới biết được đó là người của thánh phố Bạch Hà.
Khá lắm! Thì ra Khải Minh tướng tinh lần này lại xuất thân từ thành phố Bạch Hà!
Tên này thật là ghê gớm!
Từ Diệu Đông rất rõ ràng hàm lượng vàng của bốn chữ Khải Minh tướng tinh. Toàn bộ phía đông trải qua từng tầng tuyển chọn nên hàng năm cũng chỉ tuyển một vị như vậy, cơ hồ chính là bá chủ của toàn bộ võ đạo sinh mười tám tuổi trở xuống tại các thành phố phía đông.
"Đây không phải là nói hắn có tư cách trùng kích Võ Trạng Nguyên của tỉnh sao? Hắn căn bản đã ngồi ổn định trên bảo tọa Võ Trạng Nguyên của tỉnh, kiếm chỉ đăng long rồi." Từ Diệu Đông mang thần sắc cảm khái nói.
Trong ánh mắt hắn khi nhìn Lưu cục trưởng cũng tràn ngập vẻ hâm mộ.
Năm nay đi ra một nhân vật thiên kiêu như vậy thì đoán chừng Tiêu Ngọc Hà cùng tên mập mạp Lưu cục trưởng có thực lực võ đạo còn không tới cấp ba trước mặt ta sợ là sẽ muốn dùng sức hướng lên trên bò một phen. Nói không chừng sang năm gặp lại bọn hắn thì đã là người của cấp tỉnh rồi.
Lưu cục trưởng đầy mặt tươi cười, liên tục khoát tay nói: "Đăng Long thì ta không dám nghĩ tới, có thể tiến vào ba vị trí đầu của tỉnh và đạt đệ nhất tỉnh là chúng ta cũng đã rất thỏa mãn rồi."
Lúc này vị thư ký đi ra ngoài trước đó lần nữa trở lại, đem đống lấy huyết châm bị gãy và tư liệu của Lục Thánh mang vào.
Từ Diệu Đông mở tài liệu ra rồi nhìn thoáng qua Lưu cục trưởng bên cạnh.
Lưu cục trưởng nhìn xem tư liệu mà cười híp mắt gật đầu, nói: "Đúng vậy, chính là vị võ đạo sinh tên Lục Thánh này.”
Từ Diệu Đông lúc này liền mang thần sắc phức tạp nhìn xem tư liệu. Vừa nhìn hắn lập tức lại là một phen chấn kinh.
Vị võ đạo sinh Lục Thánh này thế mà đã một thân một mình chính diện đánh chết dị thú cấp 5 Kim Đồng Ma Viên!
Đúng là ngoan nhân a! Hắn lúc này mới mười bảy mười tám tuổi mà thực lực liền lợi hại như vậy!
Hơn nữa đây còn là chiến tích của mấy tháng trước, còn là trước khi hắn thăng lên cấp bốn!
Nói cách khác, vị võ đạo sinh Lục Thánh của thành phố Bạch Hà này tại thời điểm võ giả cấp ba đã có sức chiến đấu có thể sánh ngang cấp năm.
Bản thân hắn đã có thiên phú đầy đủ thái quá, mà lại còn thăng lên cấp bốn trong Dị Tủy Trì cấp bốn, nền tảng căn cơ đánh ra vô cùng vững chắc!
Trách không được tại sao ngay cả lấy huyết châm trung cấp mà cũng lấy không được máu của hắn!
Cả một cái dị tủy trì cấp bốn kia nếu uống vào hết thì coi như là đầu heo cũng đều có thể tiến hóa thành dị thú a! Huống chi hắn vốn là giao long!
Từ Diệu Đông đột nhiên khép tài liệu lại, từ trên ghế đứng lên, nói: "Lưu cục trưởng, ta muốn tận mắt nhìn thấy vị Kỳ Lân Tử này của thành phố Bạch Hà các ngươi, không biết có thể được không?"
Từ Diệu Đông thật sự là nhịn không được, bởi vì chiến tích của Lục Thánh quá kinh khủng, mà văn tự miêu tả lại quá đơn bạc, làm cho lòng hiếu kỳ của hắn thật sự là quá thịnh.
Loại thiên tài võ đạo cấp bậc này cả đời Từ Diệu Đông cũng chưa thấy qua mấy vị, mà bây giờ hắn lại có cơ hội tự mình tiếp xúc một chút thì hắn tuyệt không thể bỏ qua cơ hội này.
Nếu không đợi đến khi kỳ thi tốt nghiệp trung học kết thúc hắn muốn gặp lại thì sẽ vô cùng khó khăn.