"Có cái gì mà có được hay không chứ? Từ hội trưởng, ngươi đừng quên ngươi mới là tổng phụ trách của kỳ thi tốt nghiệp trung học lần này." Lưu cục trưởng cười híp mắt nói: "Vừa lúc ta cũng chưa gặp qua người thật việc thật nên sẽ đi cùng Từ hội trưởng tới gặp hắn.”
“Tốt, coi như đây là buổi tuần tra trường thi đi.” Từ Diệu Đông gật đầu đáp ứng.
Sau đó hai người lập tức đi về phía phòng thi của Lục Thánh dưới sự dẫn dắt của thư ký.
Dọc theo đường đi, bước chân Từ Diệu Đông rất vội vàng, Lưu cục trưởng thậm chí phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp bước chân của hắn.
Rất nhiều giám khảo nhìn thấy vị tổng phụ trách Từ Diệu Đông này tới thì lập tức mang vẻ mặt đoan chính, cẩn thận tỉ mỉ.
Nhưng Từ Diệu Đông ngay cả nhìn cũng không nhìn bọn họ một cái mà liền nhanh chóng đi qua.
"Phòng thi số 139 ngay tại đó, chúng ta lập tức liền đến." Thư ký chỉ vào một phòng thi cách đó không xa và nói với Từ Diệu Đông cùng Lưu cục trưởng.
Từ Diệu Đông đưa mắt nhìn theo ngón tay của thư ký, ánh mắt hắn nhanh chóng tập trung vào một phòng thi.
Nghĩ đến lý lịch sáng chói rực rỡ của Lục Thánh mà lòng Từ Diệu Đông không khỏi nóng lòng. Nhưng hắn vừa muốn tranh thủ thời gian đì tới thì liền thấy một màn kinh khủng.
Ầm!!!
Trong phòng thi số 139 kia bỗng nhiên bạo phát ra một tiếng vang đinh tai nhức óc, giống như bên trong có thứ gì đó nổ tung.
Phòng thi được xây bằng vật liệu nhựa kia hung hăng lay động một trận, thiếu chút nữa đã sụp đổ giống như trải qua một trận động đất.
Hầu như tất cả mọi người đều bối rối, ngây ngốc nhìn về phía phòng thi 139.
Bọn họ vô cùng sửng sốt và cũng không biết là ai đã gào lên một tiếng.
“Động đất rồi!”
Trong chốc lát, tiếng kinh hô và tiếng thét chói tai của một đám thí sinh đang xếp hàng đã loạn thành một bầy.
Không riêng gì đám thí sinh, ngay cả Từ Diệu Đông và Lưu cục trưởng cũng bị chấn động, sau đó bọn họ nhanh chóng phản ứng lại.
Thân hình Từ Diệu Đông lóe lên một cái, nhanh chóng xuất hiện ở nơi hỗn loạn, quát to: "Các ngươi hoảng cái gì, nào có động đất a, đều đứng nguyên tại chỗ cho ta!"
Giọng nói của hắn uy nghiêm như sấm rền cuồn cuộn, nổ vang bên tai mỗi một thí sinh. Các thí sinh đang bối rối lúc này mới trấn định lại.
Từ Diệu Đông liền thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng ra lệnh: "Lập tức một lần nữa tổ chức các thí sinh xếp thành hàng, trấn an tốt tâm tình của bọn họ."
“Vâng.” Từng vị giám thị nhanh chóng hành động.
Sau khi an bài xong tất cả, ánh mắt Từ Diệu Đông mới quay về phòng thi số 139 vừa mới nổ tung kia. Trong mắt hắn là sự kinh ngạc cùng nghi hoặc nồng đậm.
Trong phòng thi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mấu chốt là đây lại là phòng thi của thí sinh tên là Lục Thánh kia!
Chẳng lẽ là do hắn đã làm ra động tĩnh này?
Trong lòng Từ Diệu Đông tràn đầy nghi ngờ mà cùng Lưu cục trưởng vội vàng chạy tới cửa phòng thi 139.
…
Ầm!!!
Giám thị và ba thí sinh trong phòng thì của Lục Thánh chỉ nghe thấy bên tai truyền đến một tiếng vang thật lớn, sau đó liền thấy từ vị trí nắm tay của Lục Thánh có một làn sóng khí màu trắng khuếch tán ra bốn phía.
Trên màn hình của dụng cụ kiểm tra sức chiến đấu điên cuồng nhảy lên con số như gió giật, nhanh đến mức gần như không thấy rõ giá trị cụ thể.
Giám thị mở to hai mắt nhìn xem chỉ số sức chiến đấu đang không ngừng nhảy lên.
500.000......
600.000......
700.000......
800.000......
900.000......
999.000......
Sau khi giá trị trên màn hình đo lực vượt quá con số 999.000, toàn bộ con số trên màn hình đột nhiên biến mất, sau đó chỉ nghe "Bùm" một tiếng, máy đo chiến lực bắn ra tung tóe một chuỗi tia lửa điện.
Tiếp đó máy chủ của dụng cụ đo lực phía dưới cũng phát ra tiếng xèo xèo vì không chịu nổi phản lực cực lớn rồi nổ tung một tiếng.
Giám thị phụ trách kiểm tra chỉ số sức chiến đấu và ba thí sinh đang núp ở góc như chim non, còn có một giám thị khác vừa mới đi vào không lâu và trong tay còn cầm lấy huyết châm cao cấp mới nhận được.
Năm người này thật giống như cái đầu bị người dùng búa đập mạnh vào mà ngơ ngác tại chỗ, há hốc mồm, cái cằm như muốn hạ xuống đất, hai mắt lồi ra ngoài. Bọn họ đã hoàn toàn nhìn mà choáng váng.
“Một...... Một quyền đánh nổ máy đo chiến lực sao?!!”
Hai giám thị trực tiếp bối rối, trong đầu kêu ong ong ong.
Bọn họ đã tự tay kiểm tra cho không biết bao nhiêu học sinh, nhưng chưa bao giờ thấy có học sinh nào có thể ở trong khảo hạch một quyền đem máy đo chiến lực đánh nổ.
Đánh hỏng thì có nhưng đánh nổ thì bọn họ chưa từng nghe qua!
Nhưng máy đo chiến lực bị hỏn cơ bản là do vấn đề của bản thân nó và nhiều yếu tố khác gây ra.
Nhưng bà mẹ nó, dụng cụ này còn mới tinh mà!
Ngày hôm qua chúng ta vừa mới vận chuyển tới, đã cho nó làm qua kiểm tra tổng cộng hai ngàn lần!
Hơn nữa đánh hỏng cùng đánh nổ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau a!
Dụng cụ đo chiến lực được chế tạo ra chính là chuyên môn để cho người ta đánh, vậy có thể tưởng tượng được cấu tạo và vật liệu của nó kiên cố đến mức nào.
Vả lại cái máy do chiến lực trước mặt bọn họ càng là có thể khảo nghiệm ra hạn mức cao nhất lên tới 999.000 điểm, nghĩa là nó sẽ đo được sức chiến đấu của võ giả sáu cấp đỉnh phong.
Thế mà bây giờ nó lại bị người ta đánh cho nổ tung, toàn bộ máy móc đều bị cháy đen, ngay cả màn hình cũng nứt ra!
Thế nghĩa là sao?
Điều này có nghĩa là lực lượng ẩn chứa trong một quyền vừa rồi của Lục Thánh đã vượt xa cực hạn sức chiến đấu mà cỗ máy này có khả năng thừa nhận. Và cũng có nghĩa là một quyền này đã vượt qua 999.000 chỉ số sức chiến đấu!
Đây là chiến lực tông sư a!
Hai giám thị liền hít sâu một hơi, trong đầu đồng loạt nhảy ra một từ như vậy.
Sau đó bọn họ nhìn về phía thiếu niên đứng trước máy đo kia đang nhíu mày không nói, ánh mắt bọn họ trong nháy mắt liền thay đổi mà trở nên giống như ban ngày gặp quỷ vậy!
Thiếu niên tuổi còn rất trẻ này dĩ nhiên lại là một vị tông sư!
Tuy rằng ngay cả chính bọn họ cũng cảm thấy ý nghĩ này quá hoang đường, nói ra sợ là ngay cả trẻ con ba tuổi cũng sẽ không tin.
Nhưng sự thật đang bày ra trước mắt, và lại liên tưởng đến trước đó lấy huyết châm trung cấp đã bị Lục Thánh làm gãy thì bọn họ coi như không tin thì cũng phải tin!