Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 255 - Chương 255 - Đại Sự

Chương 255 - Đại Sự
Chương 255 - Đại Sự

Người đàn ông trung niên hỏi: "Mới sáng sớm mà ngươi đã làm cái gì vậy?"

Người phụ nữ trung niên đi vào phòng, thuận tay đưa đồ ăn cho dì giúp việc, thản nhiên nói: "Ta làm gì sao? Sáng sớm ta đi ra ngoài mua canh cá hầm cho ngươi ăn ấy mà.”

Sắc mặt người đàn ông trung niên có chút khó coi, nói: "Ý ta nói ngươi vừa mới trở về mà sao lại ấn còi ầm ĩ vậy? Ngươi thấy hàng xóm làm rơi đồ vật mà ngươi không xuống hỗ trợ thì còn chưa tính, ngươi vậy mà còn ra sức ấn còi thúc giục."

Người phụ nữ trung niên phủ định: "Hàng xóm gì chứ? Ta không có loại hàng xóm như vậy. Lúc trước chuyển nhà thì hắn đánh bóng bàn, sáng sớm hai ngày trước thì bấm còi ầm ĩ lúc ta còn đang ngủ. Sao ngươi không đi nói với bọn họ mà lại trách ngược ta?"

Người đàn ông trung niên nghe vậy thì thái độ có chút mềm xuống, an ủi: "Được rồi được rồi. Con trai lớn nhà người ta hai ngày nay thi tốt nghiệp trung học thì cả nhà người ta không cao hứng sao được."

Người phụ nữ trung niên nhất quyết không buông tha: "Thi đại học sao? Thi đại học rất trâu bò à? Thi đại học thì có thể vào sáng sớm là ầm ĩ không cho ai ngủ hả?”

“Theo như ngươi nói chờ thêm vài năm nữa Dương Dương thi tốt nghiệp trung học, vậy ta có thể đúng lý hợp tình mà lái xe điên cuồng bấm còi trước cửa nhà bọn họ sao?”

“Loại người không có tố chất này mà giáo dục ra con cái có thể có bao nhiêu tiêu chuẩn tốt a? Thành tích thi đại học còn chưa có mà đã lo ăn mừng trước rồi.”

Người đàn ông trung niên thấy vợ mình càng nói càng khó nghe, trên mặt hiện lên vài tia không vui, nói: “Thôi được rồi. Hôm nay ngươi cũng đã ầm ĩ lại bọn họ a. Một lần đến một lần đi coi như huề nhau. Sau này ngươi đừng......”

Lời của hắn còn chưa dứt thì điện thoại di động của hắn liền vang lên.

Người đàn ông trung niên nhìn lướt qua màn hình trên điện thoại di động, rồi ra hiệu cho vợ mình không nên nói chuyện, sau đó hắn bắt máy.

“A lô.”

Người phụ nữ lập tức im lặng. Nàng rất rõ ràng chồng mình ngày thường đi công tác đều tiếp xúc với các đại nhân vật, đó cũng không phải là dạng a miêu a cẩu có thể để cho nàng tùy tiện bấm còi khi dễ.

“Được rồi, ta biết rồi, trong vòng mười lăm phút nữa ta sẽ lập tức chạy tới!” Người đàn ông trung niên cúp điện thoại, nhanh chóng nói với vợ mình: "Mau đi lấy quần áo của ta ra đây, ta muốn đến văn phòng thị trưởng ngay lập tức.”

Người phụ nữ trung niên thấy chồng mình khẩn trương như vậy thì vừa đáp ứng vừa tò mò hỏi: "Chuyện gì mà ngươi lại gấp như vậy?”

“Năm nay thi tốt nghiệp trung học thành phố Bạch Hà chúng ta sẽ hung hăng đánh ra danh tiếng cho cả nước biết!" Trên mặt người đàn ông trung niên lộ ra vẻ kích động cùng vui sướng nồng đậm, nói. “Võ trạng nguyên! Năm nay thi tốt nghiệp trung học võ trạng nguyên đã xuất hiện ở thành phố Bạch Hà chúng ta!”

Người phụ nữ trung niên lập tức sửng sốt một cái, đôi mắt nàng cũng sáng lên, hỏi: “Là võ trạng nguyên của tỉnh sao? Năm nay võ trạng nguyên của tỉnh đã xuất hiện ở thành phố Bạch Hà chúng ta ư?”

Người đàn ông trung niên bỗng nhiên dừng lại động tác bận rộn trên tay, dùng một loại ánh mắt thần bí nhìn vợ mình mà trịnh trọng nói ra: "Đăng long!”

“Cái gì?!!” Người phụ nữ trung niên chấn kinh đến che miệng mình lại, ánh mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. “Đăng...... Đăng long sao? Đây chẳng phải là võ trạng nguyên của toàn quốc ư?”

“Đúng vậy.” Người đàn ông trung niên cài nút áo sơ mi, vô cùng cảm khái nói ra: "Hơn một trăm tỉnh và hơn một ngàn thành phố có gần một trăm triệu thí sinh, nhưng chỉ có một vị đăng long là võ trạng nguyên toàn quốc. Nhưng vị này lại xuất thân từ thành phố Bạch Hà nho nhỏ của chúng ta. Ngươi nghĩ xem chuyện này có phải đại sự hay không?”

“Hiện tại các đại nhân vật trong tỉnh Đông Ninh đều đã chạy tới thành phố Bạch Hà, thị trưởng cùng hội trưởng của hiệp hội võ giả đều đã đi ra nghênh đón, cho nên bọn họ bảo ta nhanh chóng đi qua đó.”

Người phụ nữ trung niên hiển nhiên đã bị chấn động, thần sắc khiếp sợ, trong miệng lẩm bẩm cảm thán: "Loại nhân vật chân long thiên chi kiêu tử như vậy thì dạng gia đình gì mới có thể thai nghén ra chứ? Thành phố Bạch Hà chúng ta vậy mà có được vị này.”

“Cơ hội ngàn năm vạn khó được này ngươi phải dẫn ta đi gặp vị đó a. Dương Dương nhà chúng ta cũng đã sắp thi tốt nghiệp trung học, nếu hắn có thể lấy chút kinh nghiệm từ vị đó thì thật sự là phần mộ tổ tiên nhà chúng ta bốc khói xanh a."

Người đàn ông trung niên mặc vào âu phục, thuận miệng nói: "Có cơ hội rồi làm sau. Bây giờ ta phải lập tức chạy tới chỗ thị trưởng, ngài ấy vừa mới gọi điện thoại cho ta các đại nhân vật trong tỉnh đã sắp đến thành phố Bạch Hà. Cũng không biết ta có thể đến kịp hay không?"

Đang nói chuyện thì bỗng nhiên hai người nghe được ngoài cửa truyền đến một trận tiếng còi xe thật dài.

Bim!!!

Âm thanh này vô cùng đinh tai nhức óc, giống như muốn đánh thức toàn bộ tiểu khu vậy.

Hai người đều nhướng mày, người phụ nữ trung niên tựa hồ từ trong tiếng còi liên tưởng đến cái gì mà sắc mặt dần dần trở nên khó coi.

Bim!!!

Tiếng còi thứ hai vang lên, nó vẫn là kéo dài vang dội, khi rơi vào trong lỗ tai người phụ nữ trung niên thì nó cực kỳ chói tai.

“Ha ha ha......” Người phụ nữ trung niên nhìn chồng mình, cười lạnh nói: "Ngươi có nghe thấy gì không? Ngươi nói xem loại người này mà xứng làm hàng xóm của chúng ta sao?”

“Ta dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể đoán được nhất định là tên nhà quê đáng ghét bên cạnh đang lái xe đến cửa nhà chúng ta bấm còi trả thù.”

“Vừa mới này hắn dễ dàng để cho ta đi như vậy thì ta liền cảm thấy kỳ quái. Thì ra là hắn còn tức nghẹn ở cổ.”

Bim!!!

"Không phải chỉ là đè hỏng mấy quả quýt của ngươi thôi sao? Ta quay đầu gọi một xe tải quýt đến trực tiếp đổ đầy sân nhà ngươi còn được!" Tiếng còi thứ ba để cho người phụ nữ trung niên hoàn toàn nổi nóng.

Nàng mang khuôn mặt lạnh lùng bước nhanh về phía cửa, người đàn ông trung niên đi theo sau nàng.

Mặc dù suy nghĩ trong lòng người đàn ông trung niên không kém vợ mình nhiều lắm, nhưng ngoài miệng hắn vẫn an ủi: "Cũng không nhất định là nhà bọn họ làm ra a.”

“Nếu không phải bọn họ thì tên ta liền viết ngược!”

Người đàn ông trung niên khuyên nhủ vợ mình: “Ngươi cứ từ từ mà nói chuyện, đừng cãi nhau với người ta nhé.”

Bình Luận (0)
Comment