Nữ nhân kia một tay kéo ra đại môn, đã chuẩn bị xong một bụng nước bẩn tùy thời phun ra. Nhưng khi nàng thấy rõ tràng cảnh ngoài cửa thì cả người liền ngây người tại chỗ.
Nữ nhân kia nhìn thấy một màn để cho nàng cả đời khó quên. Chỉ thấy ở trên đường trước cửa nhà nàng, một đoàn xe thật dài chậm rãi lái tới, tất cả xe đều là xe công vụ màu đen.
Đoàn xe công vụ đi rất chỉnh tề, giữa các xe có khoảng cách giống hệt nhau tựa như đã đo đạc tốt từ trước.
Mà ở phía trước nhất của đoàn xe chính là một chiếc Sedan đỉnh cấp sang trọng rất dài. Trên đầu và cửa sổ của chiếc Sedan này còn cắm quốc kỳ nho nhỏ của Long Quốc, tùy gió tung bay.
Tiếng động cơ của đoàn xe cùng nhau phát ra, chỉnh tề giống như một bài nhạc giao hưởng, hợp với tiếng kèn đã đem hơn nửa cái tiểu khu oanh động một trận.
Lúc này có rất nhiều người đều từ trong nhà chạy ra, khiếp sợ mà lại tò mò nhìn xem hết thảy.
"Đến cùng đang có chuyện gì xảy ra?" Nam nhân kia lúc này cũng mau chóng chạy ra.
Khi hắn chứng kiến đoàn xe đồ sộ trước mặt, cả người hắn lập tức sửng sốt.
Ánh mắt nam nhân kia rơi vào biển số xe của chiếc Sedan dẫn đầu, đồng tử củ hắn liền hung hăng co rụt lại.
"A!!!"
Nam nhân kia mãnh liệt từ trong nhà chạy ra ngoài, lúc chạy tới đại môn thì đã hung hăng đụng phải vợ mình, đem nữ nhân kia đụng cho kém chút ngã sấp xuống.
"Thiếu đốc tọa giá! Không sai, thiếu đốc tọa giá chính là một màn này! Thiếu đốc đã đích thân tới a!"
"Thiếu... thiếu đốc sao?" Nữ nhân kia khó khăn nuốt xuống một ngụm nước miếng, hỏi.
Chồng nàng là bí thư của thị trưởng thành phố Bạch Hà, nàng dính ánh sáng của chồng mình cho nên nàng cũng đã gặp qua không ít đại nhân vật. Nhưng so với vị thiếu đốc trước mặt thì có thể nói là Tiểu Vu thấy Đại Vu.
Thiếu đốc là Tổng Đốc của một tỉnh, nếu không phải là cường giả võ đạo tông sư cấp 7 trở lên thì không thể ngồi vào vị trí này.
Đặt ở thời cổ đại thiếu đốc chính là chư hầu một phương, tọa hạ là hàng trăm đại quan.
Cùng nhân vật như vậy so sánh thì đừng nói là nàng, mà coi như là chồng của nàng thì cũng chỉ là tảng đá dưới chân, hoa cỏ ven đường, người ta đi qua cũng sẽ không quay đầu nhìn các nàng nhiều.
Tâm lý của nữ nhân kia hiện ra một cỗ may mắn to lớn, bởi vì đống nước bẩn trong bụng của nàng còn chưa kịp đổ ra ngoài, không thì sẽ đổ lầm người, bằng không nếu như đụng phải đoàn xe của thiếu đốc thì nàng cho dù có mười cái đầu cũng không đủ cho người ta chém.
Cái biển số xe sáng loáng ký danh "Đông Khu D0001" càng ngày càng gần, dưới ánh mặt trời nó làm chói mắt nữ nhân kia đang đứng ở cửa, bên tai nàng là một trận âm thanh vang dội, trong lòng nàng cũng đã không dám dâng lên nửa điểm nháo sự.
Âm thanh của đoàn xe tràn đầy một cỗ uy nghiêm, giống như hải lãng triều tịch chậm rãi đi tới.
Nam nhân kia cảm thấy có gì đó kỳ lạ, bởi vì sau khi nhận ra đây là thiếu đốc tọa giá, thế nhưng...
"Tại sao đoàn xe của thiếu đốc lại đi tới tiểu khu chúng ta. Chẳng lẽ bọn họ tới đón ta sao?"
"Vãi cả lồng!"
Nam nhân kia nhịn không được mà cho mình một cái bạt tai, khiến cho vợ hắn nhòn thấy mà cũng choáng váng theo.
Ta vậy mà có thể toát ra ý nghĩ hoang đường như thế, nói ra liền sợ sẽ bị người ta cười chết a!
Cũng may đại não của hắn đã cấp tốc khôi phục suy nghĩ bình thường.
"Thiếu đốc là vì Võ Trạng Nguyên đăng Long mà đến, hiện tại ngài ấy đến nơi này há chẳng phải liền mang ý nghĩa..."
Tong đầu nam nhân kia mãnh liệt hiện lên một đạo linh quang, vẻ mặt hắn cuồng hỉ kích động kéo lại vợ mình, gần như nói năng lộn xộn mà nói ra: "Thiếu đốc đích thân tới, kèn trống chúc mừng đăng Long. Như vậy vị thi đại học Võ Trạng Nguyên đăng long trong truyền thuyết kia đang cư ngụ tại tiểu khu chúng ta!"
"Thật vậy sao?!!" Nữ nhân kia lập tức kích động, vội vã muốn chạy vào nhà. "Ta hiện tại phải nhanh chóng thay quần áo khác, một chút nữa ngươi phải dẫn ta đi gặp hắn. Phần mộ tổ tiên nhà ta bốc khói rồi a, chúng ta vậy mà có thể cùng nhân vật như vậy ở chung một tiểu khu."
Nàng kích động đến nói đều sắp nói không rõ ràng.
Cùng thí sinh đệ nhất toàn quốc Võ Trạng Nguyên đăng long ở cùng ở một tiểu khu, chuyện này so với trúng xổ số dộc đắc không khác nhau chỗ nào.
Nữ nhân kia chỉ cần tới cửa làm quen tốt thì về sau võ đạo chi lộ của con trai nàng có thể thuận lợi hơn.
Có lão sư võ đạo nào có thể so sánh được với một vị thí sinh đệ nhất toàn quốc Võ trạng nguyên đăng Long chỉ điểm a?
Nói lớn chuyện ra thì sự nghiệp của chồng nàng cũng có thể được giúp ích to lớn, nói không chừng về sau cả nhà nàng liền gà chó lên trời!
Mà bản lãnh kết giao bằng hữu này không phải là chuyện mà nàng am hiểu nhất sao?
Nghĩ tới đây trên mặt nữ nhân kia không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý, phảng phất như tất cả tưởng tượng của nàng đã được thực hiện vậy.
"Thay đồ cái rắm! Bây giờ còn kịp à?" Lúc này ngay cả nam nhân kia ngày thường luôn nhã nhặn cũng đều văng tục, một tay kéo vợ mình trở về.
"Thiếu đốc sẽ lập tức đến rồi, ta phải nhanh chóng nghênh đón ngài ấy, ngươi tốt nhất cũng ở chỗ này đi."
Nói xong hắn liền vội vã chạy ra ngoài cửa, hai tay ôm trước bụng dưới, đứng nghiêm quy củ hầu cận chờ đoàn xe chậm rãi đi tới.
"Đúng a, chờ ta thay quần áo xong thì đoàn xe đều đã đi qua rồi." Nữ nhân kia cả người đổ mồ hôi lạnh, vội vàng chạy đến đại môn, học bộ dáng của chồng nàng mà đàng hoàng chờ đợi đoàn xe.