Ngay lúc tâm tình đám người Lục gia vừa thấp thỏm lại vừa chờ mong, đoàn xe công vụ màu đen đồ sộ to lớn rốt cục đã chạy đến cửa nhà bọn họ.
Chiếc Sedan cắm cờ đỏ dẫn đầu chậm rãi dừng lại, toàn bộ đoàn xe phía sau cũng dừng lại.
Bim!!!
Bim!!!
Bim!!!
Ba tiếng còi dài cộng thêm mấy tiếng lúc trước vừa vặn gom đủ chín tiếng.
Sau đó cửa xe mở ra, từ bên trong đi ra một nam nhân trung niên long hành hổ bộ, mặc áo Tôn Trung Sơn màu xám.
Nam nhân trung niên này thân cao gần hai mét, khuôn mặt ngay ngắn, mái tóc đen nhánh, một đôi mắt hổ bắn ra tinh quang, giơ tay nhấc chân liền tỏa ra một cỗ khí tràng cường đại.
Sau khi người này xuống xe, ánh mắt hắn lập tức tập trung vào đám người Lục gia, trên mặt chợt nở nụ cười, giọng nói hùng hồn nặng nề từ trong miệng hắn truyền ra.
“Nơi này chính là nhà của võ trạng nguyên Đăng Long Lục Thánh phải không?”
Onggg!!!
Trong nháy mắt, đám người Lục gia liền bị sự kinh hỉ thật lớn đánh trúng chính diện, trên mặt lộ ra vẻ kích động cùng vui sướng khó có thể diễn tả.
Đệ nhất toàn quốc!
Võ trạng nguyên Đăng Long!
Quả nhiên là con trai của Lục Đại Hải và Trịnh Ngọc Phân, là anh ruột của Lục Khinh Hòa, là Lục Thánh của Lục gia!
Lúc này nữ nhân hàng xóm kia nhìn thấy một màn như vậy thì trong đầu cũng ong lên một cái, đại não trở nên trống rỗng, cả người nàng trực tiếp đứng không vững mà ngồi phịch xuống đất.
Sau đó trong đầu nàng chỉ còn lại một ý niệm: võ trạng nguyên Đăng Long trong truyền thuyết dĩ nhiên lại là con trai lớn của nhà hàng xóm mà ta chán ghét nhất!
Nữ nhân kia ngây ngốc ngồi dưới đất, đại não của nàng tựa như đã mất đi năng lực suy nghĩ, đờ đẫn quay đầu lại.
Nàng chỉ thấy chồng mình sắc mặt tái nhợt, đang dựa người vào tường nhà chậm rãi ngồi xuống.
Vết quả quýt bị bánh xe của nàng nghiền nát vẫn còn chưa kịp rửa sạch vào giờ khắc này trở nên vô cùng chói mắt, nàng nhìn thấy mà giật mình.
“Xong rồi...... Lần này toàn bộ xong rồi!” Trong miệng nữ nhân thì thào, cả người nàng giống như bị mất hồn.
Hai vợ chồng lão giáo sư ở bên kia cũng lấy làm kinh hãi, nhưng dù sao hai người cũng đã lớn tuổi nên gặp qua quá nhiều cảnh sóng gió, rất nhanh liền khôi phục lại bình thường.
Lão giáo sư đẩy đẩy kính lão trên sống mũi, cảm khái muôn vàn nói ra: "Thật không nghĩ tới Võ Khúc Tinh đương thời lại ở ngay sát vách nhà ta…”
Lục Thánh mở to hai mắt, nhẹ nhàng vặn vẹo thân thể, từ cổ hắn xuống toàn thân hắn phát ra một trận tiếng xương cốt kêu "răng rắc".
Lục Thánh dùng một ngón tay xẹt qua cánh tay mình, đầu ngón tay dính lên một tầng chất nhầy màu xám nhạt hơi rít.
Sau khi tu luyện hoàn thành Bất Hủ Kim Thân giai đoạn thứ nhất, Lục Thánh mỗi lần tu luyện 《 hằng tinh luyện thể thuật 》 phối hợp 《 tự nhiên hô hấp pháp 》có khả năng đẩy ra tạp chất thân thể đã rất ít.
Hiện tại hắn đạt được các động tác luyện thể tiếp theo của Bất Hủ kim thân, chính thức tiến vào việc tu hành Bất Hủ kim thân giai đoạn thứ hai, nên lại có tạp chất mới bị đẩy ra.
Điều này đã chứng minh thể chất dần dần đình trệ của Lục Thánh lại một lần nữa bắt đầu tăng cường, chỉ còn thiếu chút nữa là hắn có thể hoàn thành lần rèn luyện nội kình thứ ba.
Lục Thánh đi vào phòng tắm rửa sạch tạp chất trên người, còn có mùi rượu lưu lại từ buổi họp lớp tối hôm qua.
Đợi đến khi rèn luyện nội kình lần thứ ba hoàn thành thì hắn có thể thử nghiệm nội kình hóa cương khí, chính thức bước vào võ giả cấp năm.
Khoảng chừng cũng chỉ vài ngày nữa, chậm nhất trong tuần này hắn nhất định có thể hoàn thành.
Lục Thánh tắm rửa xong, vừa lau người vừa từ trong phòng tắm đi ra, cầm lấy điện thoại di động nhìn thoáng qua, hắn phát hiện thời gian đã sắp đến buổi chiều.
Đây là lần đầu tiên ta "ngủ" đến giờ này mới rời giường!
Trên điện thoại di động có một đống tin nhắn chưa đọc, trong đó em gái Lục Khinh Hòa chiếm trọn một phần ba.
[Ca, ngươi đã trở thành đệ nhất toàn quốc, là võ trạng nguyên đăng long! Là đăng long đó!]
[Ca, trong nhà có rất nhiều người tới, sao ngươi còn chưa dậy?]
[Ca! Tỉnh đốc tông sư tới! Ngươi mau xuống bái kiến tông sư đi!]
[Ca, bọn họ muốn ở nhà chúng ta ăn cơm!]
Lục Thánh nhìn thấy tin nhắn thứ ba thì liền để điện thoại di động xuống, tinh thần lực cấp năm của hắn đột nhiên tản ra.
Lấy gian phòng của Lục Thánh làm trung tâm, tinh thần lực giống như thủy triều nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Sau đó Lục Thánh "nhìn thấy" trong phòng khách tại tầng trệt nhà mình đang ngồi một cái "Hỏa Lô" hình người!
Toàn thân "Hỏa Lô" hình người này tỏa ra nhiệt độ nóng như lò nướng vô cùng chói sáng. Cùng hắn so sánh thì mấy vị võ giả chung quanh trông giống như tro tàn ở bên cạnh hỏa diễm hừng hực.
Lục Thánh thấy được cái "Hỏa Lô" hình người này thì "Hỏa Lô" hình người này cũng nhìn thấy được hắn.
…