Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 274 - Chương 274 - Tháp Võ Thánh

Chương 274 - Tháp Võ Thánh
Chương 274 - Tháp Võ Thánh

Hai giờ sau, Lục Thánh và Dương Diên cùng lên máy bay, ngồi xuống hai vị trí gần cửa sổ.

Lục Thánh cùng Dương Diên hàn huyên hai câu thì mới biết được nàng đăng ký võ đại chính quy tại tỉnh Kinh Đô, nhưng mà tên của võ đại này Lục Thánh chưa từng nghe qua, hắn đoán chừng nó thuộc nhất bản.

Sự hiểu biết của Lục Thánh đối với Võ Đại tại Kinh Đô chỉ giới hạn trong bảy cái Thánh Võ Đại.

"Bảy cái Thánh Võ Đại kia sở dĩ siêu việt các Võ Đại khác với nguyên nhân chủ yếu nhất chính là bọn chúng đều hàm chứa truyền thừa hoàn chỉnh của Võ Thánh. Hơn nữa bọn chúng còn có Tháp Võ Thánh độc nhất vô nhị.

Thánh Võ Đại thứ bảy mà Lục Thánh báo danh được thành lập vào 57 năm trước, người sáng lập tên là Đàm Trung Ngọc, là một trong ba vị Võ Thánh vẫn còn tồn tại ở Long quốc.

Đàm Trung Ngọc trở thành Võ Thánh chỉ trong vòng hơn 60 năm ngắn ngủn, tuổi của hắn cũng chỉ mới hơn 100 tuổi. Tại bên trong giới Võ Thánh hắn thuộc về dạng trẻ tuổi nhất.

Cường giả Võ Thánh có tuổi thọ dễ dàng đạt tới 300 năm trở lên, đã không thuộc về phạm trù nhân loại bình thường, bọn họ tựa như là Trường Sinh Giả trong truyền thuyết.

Đàm Trung Ngọc không đến 100 tuổi mà đã thành tựu Võ Thánh, chứng tỏ thiên phú của hắn kinh tài tuyệt diễm, hiện tại hắn cũng coi như là đang ở tuổi tráng niên.

Trong lịch sử của Long Quốc đến nay chỉ sinh ra tổng cộng chín vị Võ Thánh. Trong đó đại đa số đều xuất sinh trước võ đạo năm 150, lúc ấy chính là thời điểm võ đạo sơ hưng, trăm hoa đua nở, các loại kỳ ngộ xuất hiện tầng tầng lớp lớp, mà đám anh tài võ đạo cũng hiện thế rất nhiều.

Nhưng cũng bởi vì thời đại náo động đó mà rất nhiều cường giả Võ Thánh đều chết trận khi chiến đấu cùng dị thú trên chiến trường, và cũng có cường giả Võ Thánh bị chết do nội chiến trong Long quốc.

Lục Thánh đã học qua môn lịch sử, võ đạo trước năm 100 Long quốc cùng Sư quốc bởi vì tranh đoạt vị trí bá chủ thế giới võ đạo mà song phương đã phái ra số lượng lớn cường giả võ đạo tham chiến.

Ngay cả cường giả Võ Thánh cũng ngã xuống không chỉ một vị, vậy có thể thấy đó là một trận đại chiến vô cùng thảm thiết, và cũng khiến cho người ta đau lòng mấy thế kỷ.

Rất nhiều tinh anh võ đạo của nhân tộc bị hao tổn, về phần kết quả của trận chiến đó thì không đề cập tới cũng được.

Ngoại trừ Đàm Trung Ngọc ra, hai vị Võ Thánh còn tồn tại ở Long quốc đều là lão nhân sống sót trong trận chiến đó.

Hai vị Võ Thánh này sau trận đại chiến đã phân biệt sáng lập ra "Võ quán Cực Đạo" cùng "Võ quán Siêu Phàm" làm nơi truyền thừa đạo thống.

Cực Đạo và Siêu Phàm cũng là hai đại võ quán có thế lực lớn nhất và cao cấp nhất trong Long Quốc.

Rất nhiều võ giả không muốn ra chiến trường đều sẽ lựa chọn tiến vào hai đại võ quán này để tìm kiếm che chở.

Lục Thánh trước khi báo danh thì đã đọc qua một tư liệu. Ngoại trừ biết được Thánh Võ Đại thứ bảy có hiệu trưởng là Võ Thánh Đàm Trung Ngọc ra, điều làm cho hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là Tháp Võ Thánh bên trong Thánh Võ Đại thứ bảy.

Nghe nói Tháp Võ Thánh là thứ căn cứ vào trạng thái hoàn mỹ nhất của mỗi vị Võ Thánh để phục khắc. Nó đại biểu cho trình độ kết hợp cao nhất giữa võ đạo cùng khoa học kỹ thuật của Long Quốc.

Hơn nữa sau khi xông qua càng nhiều tầng tháp thì liền có cơ hội được Võ Thánh tiếp kiến, thậm chí có thể được Võ Thánh thu làm đệ tử.

Lục Thánh cũng không quan tâm đối với việc làm đệ tử của Võ Thánh, bởi vì bên trong không gian mộng cảnh có rất nhiều truyền thừa của cường giả cấp mười một lưu lại, cho nên hắn không còn thấy hiếm lạ gì đối với một cái truyền thừa nho nhỏ của Võ Thánh cấp chín.

Nếu như không phải Long quốc có yêu cầu cứng nhắc đối với việc trọng điểm bồi dưỡng nhân tài võ đạo, khiến cho ta nhất định phải ở đại học tu học đầy học phần thì mới có thể lên chiến trường, vậy ta hiện tại đều muốn trực tiếp đi tới quân khu phía đông báo danh nhập ngũ với Du Phi Dực!

Trong lòng Lục Thánh khẽ thở dài.

Hắn có được không gian mộng cảnh nên võ đại đối với hắn thật sự là có cũng được mà không có cũng không sao.

Nhưng Lục Thánh lại không có biện pháp khác, bởi vì quốc gia có quy định của quốc gia, căn bản không cho phép người chưa vào võ đại được ra chiến trường.

Chính sách trọng điểm bồi dưỡng nhân tài võ đạo có ý tứ là chỉ những vị võ đạo sinh mười tám tuổi trở xuống có tư chất trở thành võ giả chính thức.

Những người này phải trải qua huấn luyện kiến thức chuyên môn tại Võ Đại thì mới có thể ứng tuyển nhập ngũ.

Đây xem như là một loại bảo vệ trá hình đối với quần thể nhân loại tinh anh, nhằm tránh tạo ra hao tổn vô nghĩa.

Bất kỳ một cái Võ Đại nào, dù là tam bản, nhị bản, nhất bản hay là Thánh Võ Đại thì đều có một chương trình học cực kỳ trọng yếu, đó là dị thú học.

Cổ ngữ của Long quốc có một câu, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Chỉ khi hiểu rõ đối thủ của ngươi thì ngươi mới có thể càng thêm nắm chắc chiến thắng hắn!

Ngoài ra trong thời gian học tại Võ Đại, võ đạo sinh còn có thể nhận lấy một số học phần nhiệm vụ đặc thù. Những học phần nhiệm vụ này nhiều ít sẽ có liên quan đến dị thú.

Mục đích của nó đều là để cho võ đạo sinh càng thêm hiểu rõ sự tồn tại của dị thú.

Đợi đến khi các phương diện đều học tốt mà ngươi muốn ra chiến trường thì các quân khu sẽ tùy thời hoan nghênh.

"Cũng không sao cả, đến lúc đó ta sẽ tiếp nhận một số học phần nhiệm vụ để sớm một chút tu học hết học phần. Có lẽ không tới một năm thời gian là ta có thể tốt nghiệp Thánh Võ Đại." Lục Thánh âm thầm tính toán.

...

Bình Luận (0)
Comment