“Khinh Hòa, anh trai ngươi vẫn không nói lời nào, ta nên làm cái gì bây giờ?”
Dương Diên từ lúc lên máy bay đã nói chuyện điện thoại với Lục Khinh Hòa, nàng đã là Võ Giả chính thức nên đánh chữ rất nhanh.
“Aiii, hắn không nói lời nào thì ngươi liền chủ động tìm đề tài cùng hắn tán gẫu a! Anh trai ta bình thường đều như vậy!”
“Vậy ta nên nói chuyện với hắn như thế nào đây? (khuôn mặt nghi hoặc)”
“Không phải ta đã nói với ngươi về sở thích của anh trai ta sao? Ngươi tùy tiện chọn một cái để nói chuyện với hắn đi.”
“Chủ yếu là ta không biết nên mở miệng như thế nào.”
Dương Diên cẩn thận liếc Lục Thánh một cái, nàng thấy Lục Thánh rất bình tĩnh ngồi tại chỗ, đôi mắt chớp động tựa hồ là đang suy nghĩ cái gì.
“Hình như hiện tại anh trai ngươi không muốn nói chuyện phiếm thì phải.”
“...”
Lục Khinh Hòa ở đầu dây bên kia đã sắp phát điên, nàng bất đắc dĩ gửi đi một hàng chữ.
"Không có việc gì đâu Dương Diên tỷ, ngươi dũng cảm lên một chút, thích một người thì nên lớn mật theo đuổi, ngươi đều vì anh trai ta mà từ bỏ Võ Đại Đông Ninh đi tới Kinh Đô thì còn có cái gì không dám a."
“Cố lên, ta coi trọng ngươi, chị dâu tương lai! (Khuôn mặt khích lệ)”
Dương Diên đọc đến bốn chữ "chị dâu tương lai" thì nàng không nhịn được mà đỏ mặt lên, bốn chữ này dường như đã cho nàng sức mạnh.
Dương Diên lấy hết dũng khí và đinh mở miệng với Lục Thánh thì đúng lúc này, một nữ tiếp viên hàng không dáng người cao gầy đi tới, mỉm cười nói với Lục Thánh: "Xin chào, cho hỏi ngài là Lục Thánh tiên sinh phải không?"
“Đúng vậy.” Lục Thánh gật đầu.
“Là như vầy, hãng hàng không chúng ta đặc biệt cho ngài lên ngồi tại khoang hạng nhất, ta hiện tại tới đưa ngài qua đó.”
Lục Thánh lập tức sửng sốt, theo bản năng hỏi: "Ta có thể hỏi một chút là vì sao không?”
Trong đôi mắt nữ tiếp viên hàng không lưu động dị sắc nhìn xem hành khách chung quanh, sau đó ghé sát vào lỗ tai Lục Thánh nói vài câu.
Lục Thánh nghe xong liền hiểu rõ.
Quả nhiên là do thân phận võ trạng nguyên Đăng Long!
Lục Thánh cả đời ngồi máy bay cũng chưa từng ngồi tại khoang hạng nhất, nhận thấy có cơ hội miễn phí này hắn lập tức có chút động tâm.
Nhưng nghĩ đến Dương Diên bên cạnh thì Lục Thánh lại do dự.
Dương Diên nhìn ra Lục Thánh động tâm, sợ hãi Lục Thánh sẽ bỏ mình lại một mình, không công phá hư cơ hội khổ tâm mà mình đã xây dựng, nàng vội vàng thốt lên: "Ta cũng muốn lên khoang hạng nhất.”
Tiếp viên hàng không nhíu mày, áy náy nói: "Xin lỗi vị nữ hành khách này, khoang hạng nhất đã đầy, chỉ để lại vị trí cho một mình Lục Thánh tiên sinh.”
Dương Diên nhất thời nóng nảy, nói: "Không được, các ngươi nghĩ biện pháp cho ta. Ta có thể thêm tiền, đổi khoang với người khác cũng được.”
Lục Thánh cho tới bây giờ chưa từng thấy Dương Diên bức thiết lo lắng như vậy mà cảm thấy kinh ngạc.
“Dương Diên, ngươi rất muốn ngồi khoang hạng nhất sao?”
“Ách...... Ừm đúng.” Dương Diên đưa tay vén sợi tóc bên tai, che giấu cảm xúc hoảng loạn của mình, ra vẻ tự nhiên nói: "Đúng vậy, chỗ ngồi khoang phổ thông quá chật, chân cũng duỗi không thẳng, rất khó chịu."
“Như vậy à.” Lục Thánh suy nghĩ một chút rồi nói với nữ tiếp viên hàng không: "Vậy ta sẽ cho cô ấy ngồi khoang hạng nhất của ta, còn ta ngồi ở đây đã rất tốt rồi, ta không muốn đổi chỗ.”
Nữ tiếp viên hàng không mang sắc mặt khó xử, nhưng nhìn thấy Lục Thánh có thái độ kiên định thì nàng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
“Vâng.”
Nữ tiếp viên hàng không lễ phép nói với Dương Diên: "Vị nữ hành khách này, xin ngài cầm hành lý tùy thân đi theo ta.”
Cả người Dương Diên đều choáng váng, sững sờ tại chỗ, vì đây không phải là kết quả mà nàng muốn.
Lục Thánh còn tưởng rằng Dương Diên ngượng ngùng, cho nên đã chủ động cầm hành lý của nàng lên đạt vào tay nàng, an ủi: "Không có việc gì đâu, ngươi không cần khách khí với ta, chúng ta xuống máy bay gặp lại.”
Dương Diên trầm mặc thật lâu mới bất đắc dĩ nghẹn ra một câu: “Vậy chúng ta xuống máy bay gặp lại...”
Sau đó nàng liền được nữ tiếp viên hàng không dẫn đến khoang hạng nhất.
Dương Diên ngồi ở khoang hạng nhất rộng rãi thoải mái, thần sắc hoảng hốt, bên tai nàng loáng thoáng nghe được nữ tiếp viên hàng không xì xào bàn tán ở xa xa.
“Aiii, ta vốn còn muốn tiếp xúc thân mật với võ trạng nguyên Đăng Long, không ngờ lại bị một tiểu nha đầu quấy rầy làm tức chết a.”
Dương Diên có chút biến sắc, đột nhiên đưa tay che mặt, trong lòng khóc ròng.
Ta đã làm ra loại chuyện ngu xuẩn gì thế này?
...
Sau khi Dương Diên rời đi, Lục Thánh ngồi một mình ở vị trí hai người cũng rất thoải mái.
Lúc máy bay cất cánh, nhìn tầng mây lướt qua nhanh chóng ngoài cửa sổ, Lục Thánh dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, tiến vào không gian mộng cảnh.
Thời gian giao chiến với đám zombie trong không gian mộng cảnh trôi qua rất nhanh, sau khi Lục Thánh tỉnh lại thì máy bay đang hạ cánh.
Điều này có nghĩa là Lục Thánh đã đến trái tim của Long Quốc, là Thánh Địa của Võ Đạo, tỉnh Kinh Đô!
"Ngồi khoang hạng nhất thoải mái chứ?" Lúc xuống máy bay, Lục Thánh nhìn sắc mặt Dương Diên không tốt mà kinh ngạc hỏi.
Cả người nàng tựa hồ có chút phờ phạc, giống như quả bóng xì hơi vậy.
Dương Diên miễn cưỡng cười nói: "Không có gì, chỉ là hơi say máy bay thôi…”
...