Lục Thánh suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: "Ta sẽ đưa ngươi đến trường học.”
“Không… không cần, thật ra ta vẫn ổn......”
“Chúng ta lấy hành lý trước, sau đó đón xe.”
Lục Thánh không cho Dương Diên cơ hội cự tuyệt, rất tự nhiên mà tiếp nhận hành lý nhỏ trong tay nàng, rồi một mình đi về phía trước.
Dương Diên nghe được quyết định bất ngờ của Lục Thánh thì liền sững sờ tại chỗ, không hiểu sao tim đập nhanh hơn.
“Ngươi không muốn đi à?” Cách đó hơn mười mét, Lục Thánh xoay người nhìn Dương Diên hỏi.
Hai má Dương Diên nóng lên, đáp một câu "Đến liền", sau đó nàng nhanh chóng đuổi theo hắn.
Mặc dù không có cơ hội học chung với Lục Thánh, nhưng kết quả trước mắt hình như cũng không tệ!
...
“Bác tài, phiền ngài đưa chúng ta tới võ đại Kinh Hà.” Lục Thánh gọi tới một chiếc taxi, cùng Dương Diên lên xe rồi báo địa chỉ nàng muốn đi.
Hắn vốn muốn đưa Dương Diên đến trường học báo danh trước, sau đó mới chuyển đến trường học của mình, nhưng ngoài ý muốn phát hiện Võ Đại Kinh Hà của Dương Diên cách Thánh Võ Đại thứ bảy không xa, hai trường học nằm trong một thành phố.
Như vậy cũng tốt, sẽ đỡ cho hắn phiền toái đón xe qua lại.
Từ sân bay đến trung tâm thành phố có một khoảng cách không ngắn.
Từng tòa kiến trúc cao vút trong mây lướt qua, trên đường cái có đủ các loại xe cộ nhiều như nước chảy.
So với tỉnh Đông Ninh, tỉnh Kinh Đô không thể nghi ngờ là phồn hoa hơn rất nhiều. Dù là Lục Thánh mà trong lòng cũng có một tia chấn động.
Hắn ở trong không gian mộng cảnh gặp qua căn cứ số 1359 rất hùng vĩ, tuy nhiên bất đồng chính là căn cứ số 1359 tuy rằng có thành thị quy mô to lớn, nhưng cả tòa thành thị là một mảnh tĩnh mịch, giống như một bộ hài cốt cự thú đã chết, làm cho người ta cảm thấy thê lương cô tịch.
Còn tỉnh Kinh Đô mang đến cho người ta nhiều cảm giác náo nhiệt và phồn hoa, nhân khí cường thịnh đến trình độ rất cao, thể hiện ra thịnh thế như gấm, lửa cháy nấu dầu.
Sau khi tiến vào nội thành, Lục Thánh thậm chí còn nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang đi trên đường bỗng nhiên cúi đầu nhìn điện thoại di động, sau đó cả người tăng tốc, trong nháy mắt liền hóa thành một đạo ảo ảnh rồi biến mất trong đám người.
Còn có một cô gái mặc đồ thể thao đeo tai nghe đang chạy bộ, sau đó nàng đột nhiên nhảy lên ngọn đèn đường, một bước nhảy vọt qua đường dành cho người đi bộ.
Mà cảnh tượng tương tự như vậy thật sự quá nhiều ở đây. Đồng thời đám người chung quanh đối với việc này lại như kiểu thấy nhưng không thể trách.
"Số lượng võ giả chính thức ở đây có sự khác biệt to lớn nhất giữa tỉnh Kinh Đô và các tỉnh khác." Lục Thánh tự nhủ trong lòng.
Trong dĩ vãng, vô luận là thành thị nào thì hắn cũng chưa từng thấy qua mật độ võ giả cao như ở tỉnh Kinh Đô.
Đây là khi võ đạo xuất hiện võ thánh đã bày ra một bức cảnh võ đạo thịnh thế như vậy.
Điều này cũng dẫn đến cho dù là người bình thường cư trú ở tỉnh Kinh Đô thì trên người cũng mang theo một tia cảm giác ưu việt.
"Hôm nay các võ đại đều khai giảng, do đó số tân sinh viên tới Kinh Đô báo danh giống như các ngươi ta hôm nay tiếp không dưới năm bàn tay, trong đó một chuyến còn là võ trạng nguyên của tỉnh.” Tài xế taxi nói chuyện phiếm với hai người Lục Thánh.
Dương Diên đột nhiên nở nụ cười, Lục Thánh đưa cho nàng một ánh mắt "Đừng lắm miệng", lúc này nàng mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Nếu để cho vị tài xế taxi này biết lúc này người ngồi ghế sau xe của hắn chính là võ trạng nguyên Đăng Long năm nay, vậy không biết hắn sẽ chở bọn họ đi bao nhiêu vòng trong tỉnh Kinh Đô để tích góp một ít đề tài khoác lác về sau.
“Cảm ơn bác tài.”
Lục Thánh chủ động trả tiền xe, giúp Dương Diên lấy xuống hành lý, sau đó nói lời tạm biệt với tài xế taxi "tự mang cảm giác ưu việt" kia.
Dương Diên nhu thuận đứng ở một bên, nhìn xem Lý Lục Thánh giúp đỡ mình mà trong lòng nàng tràn ngập một cỗ thỏa mãn to lớn trước nay chưa từng có.
Hình ảnh này làm cho Dương Diên liên tưởng đến cặp tình nhân học sinh trung học cùng nhau đi khai giảng, lúc này con nai con trong ngực nàng đang nhảy lên rất vui vẻ.
“Đi thôi, ta sẽ đưa ngươi đi báo danh trước, còn ta sẽ đi báo danh sau.”
“Ưm.”
Dương Diên ngoan ngoãn đi theo sau Lục Thánh, nàng đột nhiên cảm thấy mặc dù chỉ là thời khắc trước mắt này, nhưng việc nàng từ bỏ Võ Đại Đông Ninh để đến tỉnh Kinh Đô chính là lựa chọn sáng suốt nhất đời này của nàng.
…