Xe taxi dừng tại cửa lớn của võ đại Kinh Hà, một băng rôn lớn đề lên dòng chữ hoan nghênh tân sinh viên nhập học võ đại Kinh Hà, phía dưới bày ra hai cái bàn dài, có mấy vị thanh niên chừng hai mươi tuổi đang ngồi ở trước bàn nói chuyện phiếm.
Khi Lục Thánh cùng Dương Diên xuất hiện ở cửa trường học, mấy vị thanh niên này lập tức đình chỉ nói chuyện phiếm, đôi mắt từng người liền sáng lên.
"Vãi nồi, cực phẩm a!"
"Ai cũng chớ tranh đoạt cùng ta, vị học muội này là của ta!"
"Cút!"
Hai nam thanh niên cấp tốc tranh nhau tới chào đón Dương Diên. Trong đó có một nam thanh niên có chút khỏe mạnh, mặc áo ngắn tay kéo lên sát vai, lộ ra bắp tay cường tráng bền chắc. Còn một nam thanh niên khác thì rất cao mà gầy teo, tóc hơi dài.
"Xin chào học muội, ngươi tới võ đại Kinh Hà nhập học đúng không? Để ta dẫn ngươi vào nhé."
"Tới đây, để ta tới giúp ngươi mang hành lý."
Hai nam thanh niên cười híp mắt tiến đến trước mặt Dương Diên, thái độ ân cần không gì sánh được.
Dương Diên có chút bị "Sợ" mà trực tiếp núp phía sau Lục Thánh.
Lục Thánh ngược lại vẫn bình tĩnh, vì đời trước hắn cũng là học trưởng chào đón tân sinh viên, cho nên cũng có dáng vẻ háo sắc như mấy nam thanh niên này.
"Vậy xin làm phiền hai vị học trưởng nhé." Lục Thánh đem hành lý đặt vào trong tay hai nam thanh niên.
Lúc này hai nam thanh niên mới chú ý tới sự tồn tại của Lục Thánh, chuẩn xác mà nói bọn họ vừa nhận thấy được trên người Lục Thánh không tự chủ tản ra "hào quang", cảm giác nguy cơ nhất thời xuất hiện trong mắt bọn họ.
"Vị học đệ này cũng là tân sinh viên của võ đại Kinh Hà chúng ta sao?" Nam thanh niên cao gầy tóc dài cảnh giác dò hỏi Lục Thánh.
Lục Thánh lắc đầu, nói: "Không phải, chúng ta là bạn học cùng đi tới Kinh Đô báo danh, ta chỉ tiện đường đưa nàng qua đây trước thôi."
"À ừ. . ." Nghe được Lục Thánh nói mình không phải tân sinh viên của võ đại Kinh Hà, hai nam thanh niên liền thở chậm.
phào một hơi.
Chỉ cần không phải học chung một trường thì liền được, sức uy hiếp đã giảm mạnh, vì có câu gần quan thì được ban lộc.
"Vậy xin mời hai vị theo chúng ta vào trường."
Hai nam thanh niên dẫn Lục Thánh cùng Dương Diên đi vào trong trường.
Cửa lớn của Võ đại Kinh Hà có chút rộng, cảnh sắc bên trong cũng rất tốt, so với Lục Thánh đời trước đã gặp qua bất luận trường đại học nào cũng đều rộng hơn.
Dương Diên cùng giống như Lục Thánh, nàng tò mò đánh giá ngôi trường mà tương lai nàng có thể phải ngây ngốc hơn mấy năm.
"Thế nào? không tệ chứ?" Nam thanh niên tóc dài cười nói: "Võ đại Kinh Hà chúng ta mặc dù chỉ là nhị bản, nhưng các phương diện điều kiện đều giống như nhất bản. Trong trường học các loại phòng tu luyện đều đầy đủ, khoảng cách đường phố Võ Giả cũng gần, mỗi tháng còn có ba cơ hội tiến nhập tháp Võ Thánh. Tới Kinh Hà ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận."
Lục Thánh thần sắc khẽ động, dò hỏi: "Võ đại phổ thông mà cũng có thể tiến vào tháp Võ Thánh sao?"
Nam thanh niên tóc dài nhìn Lục Thánh một cái rồi trả lời: "Đương nhiên, tháp Võ Thánh là báu vật của cả Long Quốc, vậy làm sao có khả năng chỉ để cho sinh viên của Thánh Võ Đại sử dụng."
"Không chỉ là những võ đại phổ thông chúng ta, coi như là những Võ Giả bên ngoài, chỉ cần đi tới hiệp hội võ giả xin được tư cách là có thể tiến vào tháp Võ Thánh. Chỉ là sẽ rất phiền toái, không thuận tiện như đám sinh viên chúng ta."
"Mà sinh viên của Thánh Võ Đại thì càng thêm dễ dàng, bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu cũng không cần xin nhưng đều có thể tiến vào tháp Võ Thánh."
Lục Thánh như có điều suy nghĩ.
Nam thanh niên tóc dài lúc này lại chủ động nhắc nhở Dương Diên: "Học muội, học trưởng nói cho ngươi biết một quy tắc tại võ đại Kinh Hà chúng ta. Ở đây ngươi trêu chọc ai cũng được, vì trường học sẽ có người giúp ngươi nói một tiếng, cùng lắm thì liền đánh một trận với người ta. Thế nhưng ngươi ngàn vạn lần chớ có trêu chọc người của Thánh võ đại thứ bảy."
"Vì sao?" Lần này Lục Thánh lại tiếp tục hỏi.
Nam thanh niên tóc dài đối với việc Lục Thánh nhiều lần cướp lời có chút phiền toái nên không nhịn được nói ra: "Bởi vì sinh viên tại Thánh Võ Đại đều là một lũ điên. Những người ở đó vừa vào học thì đã có 640 nhiệm vụ dị thú, mới năm nhất mà đã bắt đầu thấy máu rồi."
"Mỗi khi đánh nhau mà đem ngươi đánh chết hay đánh cho tàn phế đều có thể, chớ nói chi là thực lực của bọn họ từng người đều mạnh đến đáng sợ. Hiểu chưa học đệ?"
Lục Thánh mỉm cười, gật đầu nói: "Ta hiểu rồi."