"Xin chào, ta tới báo danh." Lục Thánh đi tới trước mặt một nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa, da dẻ màu nâu nhạt khỏe mạnh, nói.
Nữ sinh đang cúi đầu nhìn cái gì thì nghe được Lục Thánh nói mà ngẩng đầu lên nhìn hắn, nói: "Ngươi đem thư thông báo lấy ra ta xem một chút."
Lục Thánh đưa ra thư thông báo trúng tuyển của Thánh võ đại thứ bảy cho nữ sinh, nàng nhìn lướt qua rồi đôi mắt cấp tốc sáng lên.
"Mau mau tới xem nè." Nữ sinh kêu gọi đồng bạn bên cạnh, chỉ vào Lục Thánh nói: "Võ Trạng Nguyên đăng Long năm nay tới."
Nam sinh đang lau chùi thanh kiếm hợp kim cùng nữ sinh đang cà móng tay lập tức ngừng lại động tác, ngẩng đầu hướng mắt về phía Lục Thánh xem xét.
"Để ta tới xem một chút."Nữ sinh kia buông xuống dao cà móng tay, đoạt lấy thư thông báo trúng tuyển trong tay nữ sinh da nâu, lăn qua lộn lại xem xét, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh tấm tắc.
"Hắn đúng là Vũ Trạng Nguyên đăng Long năm nay rồi. Thật là hiếm lạ a." Nữ sinh cà móng tay cười híp mắt nhìn Lục Thánh, liếm môi một cái, nói: "Đây là lần đầu tiên Thánh võ đại thứ bảy chúng ta tuyển được Võ Trạng Nguyên đăng long, mà còn là một vị tiểu thịt tươi nữa chứ. Nước bọt của ta chảy xuống rồi!"
Nam sinh lau thanh kiếm hợp kim liếc nhìn thư thông báo trúng tuyển một cái, sau đó nheo mắt lại quan sát trên dưới Lục Thánh, hỏi: "Ngươi chính là Lục Thánh sao?"
Lục Thánh có cảm giác như bị dã thú nhìn thẳng, kiểu bị coi là con mồi mà khẽ nhíu mày một cái.
Loại cảm giác này làm cho hắn không quá thoải mái, nhưng khi nghĩ đến nơi đây là Thánh võ đại thứ bảy, hơn nữa hắn còn nhập học ngày đầu tiên, cho nên hắn liền bỏ đi ý niệm dạy dỗ loại người cao ngạo này.
Lục Thánh bình thản đáp: "Đúng vậy."
Nam sinh lau kiếm chậm rãi gật đầu, sau đó giơ kiếm chỉ cho Lục Thánh phương hướng: "Ngươi cứ đi vào bên trong, trên đường sẽ có chỉ dẫn."
"Được." Lục Thánh cũng không nói nhảm, xách lên hành lý hướng vào trong trường mà đi tới.
Sau khi thân ảnh Lục Thánh đã đi xa, ba sinh viên ngồi ở cửa trường học mới bắt đầu bàn luận.
"Dựa vào khí tức thì vị học đệ này dường như có có chút tài năng." Nữ sinh da nâu quay đầu nhìn nam sinh lau kiếm, nhíu mày nói: "Mà ngươi có thể đừng suốt ngày cầm kiếm của ngươi quơ quơ khắp nơi được không? Bây giờ không phải là lúc đi làm nhiệm vụ."
"Ngươi thì biết cái gì." Nam sinh ngoảnh mặt làm ngơ, thản nhiên nói: "Vũ khí lạnh mới là người bạn thân nhất của Võ Giả, bởi vì ở trên chiến trường ngươi muốn sống thì chỉ có thể dựa vào nó."
"Nói như ngươi giống như chúng ta đang ở tại chiến trường vậy." Nữ sinh cà móng tay bĩu môi nói, sau đó dò hỏi: "Vị học đệ Lục Thánh này có thành tích thi đại học bao nhiêu ?"
"Không biết." Nữ sinh da nâu lắc đầu, trên mặt lộ ra vài phần nghiêm túc, nhỏ giọng nói: "Nhưng ta nghe nói hắn có hp đạt tới cấp sáu, và đã phá vỡ không ít kỷ lục."
Nam sinh cầm kiếm và nữ sinh cà móng tay lập tức kinh ngạc đến há miệng.
"Khá lắm, hắn đúng là một tên quái vật, thật không hổ là Võ Trạng Nguyên đăng Long."
Nhưng rất nhanh sau đó bọn họ lại lộ ra nụ cười giảo hoạt.
"Tuy nhiên chúng ta lại có trò hay để xem rồi."
. . .
Lục Thánh đi vào trong trường, hắn càng thêm cảm nhận được Thánh võ đại thứ bảy rộng lớn.
Lục Thánh nhớ tới ở trong tài liệu thấy qua tư liệu giới thiệu liên quan tới Thánh võ đại thứ bảy.
Thánh võ đại thứ bảy không chỉ có địa vị siêu nhiên, mà nó còn thể hiện qua các mặt như diện tích cực rộng ước chừng mười vạn hecta, nhưng dân số thường trú lại chưa tới 1000 người. Ở tỉnh Kinh Đô tấc đất tấc vàng này mà nó lại có thể chiếm diện tích kinh khủng như vậy thì quả thực là không cách nào tưởng tượng nổi.
Lục Thánh đi đường trên cơ bản không thấy người nào, chỉ thấy một mảnh sân trường xanh um tươi tốt, phảng phất như chỉ có một mình hắn độc hành.
Lục Thánh lại đi thêm vài phút đồng hồ thì mới nhìn thấy một người.
Đó là một nam sinh mập mạp, da thịt trắng noãn, gò má lộ ra vẻ bóng mượt đang đứng ở một chỗ giao lộ, vẻ mặt u sầu thốt lên: "Vãi, tại sao ta lại quay lại chỗ này?"
Hắn cũng giống như Lục Thánh cõng trên lưng ba lô, mang bộ dáng tân sinh viên mới nhập học.
Khi nhìn thấy Lục Thánh tuấn tú cao ngất đi tới, nam sinh mập mạp tựa như bắt được cọng cỏ cứu mạng mà cực nhanh xông lên hỏi thăm: "Đồng học đồng học, ngươi cũng là ngày đầu tiên đếm báo danh phải không?"
Lục Thánh nhìn xem nam sinh mập mạp trước mặt có khí chất giống Lưu Khải Minh đến mấy phần, nhưng hp của hắn lại mạnh hơn Lưu Khải Minh không biết bao nhiêu lần mà khẽ gật đầu.
"Đúng vậy."
"Vậy thì tốt quá." Nam sinh mập mạp liền nới lỏng một hơi, nói thật nhanh: "Chúng ta đi cùng nhau nhé, ta trời sinh là dân mù đường nên không thể tìm ra lớp học."
Lục Thánh quét mắt một vòng, hắn thấy ở chung quanh có đủ loại thực vật cao lớn mọc thành rừng như mê cung, quả thật có không nhỏ cảm giác phiêu lưu lạc đường.
Nhìn xem nam sinh mập mạp có vài phần trời sinh hảo cảm, Lục Thánh sảng khoái gật đầu: "Có thể, vậy cùng nhau đi."
Nam sinh mập mạp vui vẻ hiện trên lông mày, học động tác trên TV ôm quyền cảm tạ Lục Thánh: "Đa tạ, đa tạ."