Lục Thánh lao nhanh như gió, mặt tĩnh như nước.
Hắn cũng không có hứng thú đối với cuộc giằng co buồn chán của đám học sinh cũ tại các Thánh Võ đại.
Lục Thánh không muốn tham dự vào và cũng không hề quan tâm, nhưng bây giờ cái cuộc giằng co này lại liên lụy đến lợi ích của hắn, cho nên coi như hắn không muốn tham gia thì cũng không được.
"Xếp hàng một tuần thì ta còn có thể chờ được, nhưng chờ suốt nửa năm thì. . ." Lục Thánh hí một hơi thật sâu, nói. "Giết ta đi."
Lục Thánh thực sự không muốn nhìn thấy cảnh hắn và tháp Võ Thánh duyên phận còn chưa bắt đầu mà liền triệt để hết duyên.
Lần trước Lục Thánh lựa chọn đi làm nhiệm vụ đã để cho nội tâm hắn lưu lại bóng ma rất lớn.
Lúc này Lục Thánh hầu như đã đem toàn bộ tốc độ của mình bộc phát ra, giống như cuồng phong quá cảnh. Chỗ hắn đi qua thì hoa cỏ lá cây hai bên đường đều dồn dập nằm rạp xuống.
Khi Lục Thánh chạy tới tháp Võ Thánh thì xung quanh tháp Võ Thánh đã bị vô số người trong trường lẫn ngoài trường bao vây lại.
Lục Thánh thả ra Tinh Thần lực, có từng đạo âm thanh xì xào bàn tán truyền vào lỗ tai của hắn.
"Lần này Thánh Võ Đại thứ bảy nhất định sẽ thua, vì ngay cả top 1 lão sinh bảng của Thánh Võ Đại thứ bảy là Trần Ý Huyền đều bị loại. Thánh Võ Đại thứ bảy nào còn có người có thể xứng đáng là đối thủ của Miêu Nhân Hùng nữa chứ?"
"Hiện tại bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Miêu Nhân Hùng có thể vượt qua được mấy tầng tháp Võ Thánh mà thôi. Sau khi Miêu Nhân Hùng đi ra thì đám học sinh cũ còn lại trong tháp Võ Thánh của Thánh Võ Đại thứ bảy cũng sẽ phải đi ra. Và lần tranh tháp này coi như chính thức kết thúc."
"Aiii, xem ra chúng ta sau này thật sự phải cùng đám người ngoài trường tranh vị trí rồi."
Lục Thánh nhìn về phía màn hình lớn bên ngoài tháp Võ Thánh, chứng kiến trên màn hình chỉ còn dư lại mười mấy cái tên vẫn sáng, điều này chứng minh những người này vẫn còn đang vượt tháp.
Còn mấy cái tên biến thành màu xám thì đại biểu đã kết thúc cuộc chơi, trong đó có hai người mà Lục Thánh biết là Trần Ý Huyền và Tiêu Lan.
"Vẫn còn tốt vì ta tới không tính là quá muộn." Lục Thánh thầm nghĩ.
Rồi hắn cũng không dây dưa mà trực tiếp hướng trong tháp mà đi. Khí thế của hắn phóng ra và Tinh Thần lực khổng lồ mở đường.
Lúc này đoàn người đang che chắn ở trước mặt Lục Thánh tách ra hai bên giống như thủy triều.
Những người đang ghé vào tai nhau kịch liệt thảo luận thì bỗng nhiên có một cỗ lực lượng vô hình như bài sơn đảo hải đặt trên người bọn họ và đẩy bọn họ hướng qua hai bên, giống như có người dùng sức đè lại bờ vai của bọn họ rời kéo đi vậy.
"Đậu má, chuyện gì xảy ra vậy? Ai đang đẩy ta đấy?"
"Vãi, chớ có đẩy ta a! Ngươi chen cái lông gì thế? Ngươi chen như vậy thì người phía trước sẽ bị đẩy vào thủ tháp a"
Một đoàn người bị khí tràng của Lục Thánh đẩy cho ngã trái ngã phải, đám nam sinh tức giận xoay người hùng hổ mắng mỏ, nhưng chỉ cảm giác có một bóng đen lướt qua người.
Lục Thánh từ trên cao nhìn xuống đám người, lạnh lùng nói ra: "Là ta muốn đi vào thủ tháp."
Đám người liền ngây ngẩn tại chỗ, vẻ tức giận trên mặt đã sớm bị đôi mắt lạnh băng thâm thúy của Lục Thánh nhìn cho mất sạch.
Không chỉ có như vậy, còn có một cỗ hàn ý tứ lừ xương cụt bọn họ một đường hướng lên, trong nháy mắt đã truyền khắp toàn thân bọn họ.
"Ngươi. . . Ngươi vào... Ngươi vào đi!" Đám người run run nói ra, sau đó vội vàng lui lại.
Lục Thánh cũng không nhìn bọn họ nữa mà trực tiếp hướng vào bên trong tháp Võ Thánh mà đi.
Hắn gây ra động tĩnh quả thật không nhỏ, đã dẫn tới rất nhiều người giương mắt nhìn tới.
"Đó là top 1 tân sinh bảng của Thánh võ đại thứ bảy Lục Thánh!"
Danh tiếng của Lục Thánh ở Thánh Võ Đại thứ bảy cũng không tính là nhỏ, cho nên liền có người nhận ra hắn.
Mà những ai ở đây không biết Lục Thánh thì tra cứu một chút cũng rất nhanh sẽ rõ ràng nội tình của hắn. Sau khi biết được thì bọn họ liền âm thầm líu lưỡi.
"Ngoan nhân a. Tại bên trong tân sinh viên khóa này vậy mà có thể sinh ra một vị mãnh nhân dám hành hung toàn bộ tân sinh viên như thế. Mà ngay cả lão sư Thương Thuật Vu Hải Ba cũng đều bị hắn đánh bại."
"Ngươi cho rằng hắn không có có chút tài năng thì có thể trở thành đăng long sao?"
Nhưng vẫn có người lắc đầu, phản bác: "Đăng Long thì thế nào? Thương Thuật cao minh thì làm sao? Hắn cũng chỉ là một tân sinh viên mà thôi, hắn có thể so được với Miêu Nhân Hùng à?"
Đám sinh viên bên cạnh nghe vậy mà lập tức thở dài.
Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng. Mặc kệ Lục Thánh có chiến tích trong dĩ vãng huy hoàng bao nhiêu, hay lúc nhập học hắn có chói mắt cỡ nào, nhưng cuối cùng hắn vẫn chỉ là tân sinh viên nhập học không đến hai tháng mà thôi.
Vậy Lục Thánh làm sao có thể so sánh nổi với Miêu Nhân Hùng đã tại Thánh võ đại thứ tư ngây người suốt bốn năm?