Phù......
Lục Thánh thở dài, màu xám trong mắt nhanh chóng biến mất.
Đây là hiệu quả của Thập Toàn tông sư đạo sao?
Lục Thánh vừa mới cảm giác mình giống như trở thành võ đạo chi thần đang tồn tại, hắn toàn tri toàn năng, không có chuyện gì trên thế giới mà hắn không làm được.
Tuy loại cảm giác này phi thường mãnh liệt và chân thật, nhưng chuyện này có thể sao?
Tất nhiên là không!
Đây chỉ là ám thị tâm lý siêu cấp vô địch mà thôi!
Lục thánh có chút tê dại, hắn không biết nên hình dung cảm giác trong lòng mình lúc đó như thế nào.
Ám thị tâm lý là một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ, nó có thể làm cho một bệnh nhân ung thư sắp chết sống lại, chỉ trong một đêm liền tự lành. Và nó cũng có thể để cho một phạm nhân có thể xác cường tráng và tinh thần khỏe mạnh chết dần chết mòn trong tiếng nước nhỏ giọt.
Đó là một loại sức mạnh tinh thần mạnh mẽ cho phép mọi người làm những điều tưởng như hoàn toàn không thể.
"Cho nên có thể nói thập toàn tông sư đạo mang cho ta là một loại trạng thái hư giả về cảnh giới cực hạn chăng?"
Lục Thánh rất rõ ràng khi hắn ở trong trạng thái đó thì sức chiến đấu của hắn tuyệt đối có thể đề cao hơn rất nhiều lần. Kỹ năng chiến đấu cùng khống chế lực lượng của hắn sẽ tăng lên đến một cái trình độ cực kỳ khủng bố.
"Sự tăng lên này phi thường cường đại, quả thực chính là trạng thái bản năng vô cực!" Đôi mắt Lục Thánh sáng lên, nói. “Hơn nữa nếu như Thập Toàn tông sư đạo của ta không ngừng được cường hóa, vậy phải chăng sẽ có một ngày ta thật sự có thể đạt tới cảnh giới toàn tri toàn năng hay không?”
Cảm giác này chính là đi tới phần cuối của võ đạo, nó thật sự rất tuyệt vời, làm cho người ta mê mẩn vô hạn.
Ánh mắt Lục Thánh kiên định, nói: "Hóa thành trạng thái bản năng vô cực là chuyện Tôn Ngộ Không có thể làm được, vậy tại sao ta không thể làm được? Sẽ có một ngày ta làm được như vậy!”
Lục Thánh trở lại nhìn chiếc la bàn màu xám, hắn phát hiện bốn loại ý chí tông sư trên đó đều ảm đạm vài phần.
"Xem ra muốn duy trì trạng thái Võ Thần này thì sẽ rất tiêu hao lực lượng ý chí. Bốn loại ý chí tông sư này phỏng chừng cũng không đủ cho ta sử dụng vượt qua một phút đồng hồ."
Lục Thánh suy nghĩ một chút, rất nhanh liền tìm được biện pháp giải quyết.
"Vậy ta chỉ cần tận lực thu thập càng nhiều ý chí tông sư, để cung cấp càng nhiều năng lượng bản nguyên là được rồi.”
Thân hình Lục Thánh lay động, cả người hắn hóa thành từng đạo tàn ảnh hư tượng biến mất ở cuối con đường.
Lục Thánh hiện tại rất gấp gáp săn lấy càng nhiều zombie cấp tông sư.
"Nếu cho ta vô hạn thời gian ở trạng thái Võ Thần thì dù là Võ Thánh cấp 9 nhưng ta cũng dám thử giết chết xem sao!"
…
Tại Thánh Võ Đại thứ bảy, trong trung tâm quản lý học phần nhiệm vụ.
Lục Thánh đang ngồi trên ghế, ngón tay phải nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, ánh mắt đảo qua màn hình máy tính, ngẩng đầu dò hỏi: "Chỉ có ba người này thôi sao?"
Tiếp đãi hắn vừa vặn chính là nữ sinh lần trước ban bố nhiệm vụ cấp AA cho hắn. Nàng tên là Trương Kỳ, là sinh viên năm hai.
Trương Kỳ thành thật trả lời: "Nhiệm vụ cấp A trở lên vốn là không nhiều, mà nhiệm vụ cấp A treo suốt mười ngày nửa tháng ở đại sảnh cũng là chuyện bình thường. Lần này coi như tốt, thoáng chốc liền có ba cái."
Lục Thánh không nói gì, gật đầu như có như không.
Hắn đổi lấy 30 phần dị tủy cấp 6 dịch đã được đưa đến, bây giờ hắn chuẩn bị trở về thành phố Bạch Hà một chuyến.
Vừa vặn khoảng cách đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc còn có một đoạn thời gian, cho nên Lục Thánh muốn thuận tiện tiếp nhận mấy cái nhiệm vụ để kiếm điểm tích lũy. Dù sao loại điểm tích lũy này hắn cũng không ngại nhiều.
Lục Thánh dùng không hết điểm tích lũy thì còn có thể đổi thành tài nguyên cho Lục Khinh Hòa dùng.
Ba nhiệm vụ trước mắt Lục Thánh gồm một cái cấp AAA và hai cái cấp AA.
Nhiệm vụ cấp AAA là dị thú xâm lấn, đẳng cấp của dị thú còn rất cao vì đã đạt tới cấp 6.
Cũng không biết con dị thú này từ cái lỗ hổng nào của tiền tuyến lọt vào, may mà nó không có tạo ra đại loạn, cho nên cũng không có xuất động quân đội trấn áp, mà là trực tiếp đưa nó đến tổng bộ hiệp hội võ giả tại tỉnh Kinh Đô, rồi tổng bộ lại thuận tay biến nó thành nhiệm vụ treo tới các Thánh võ đại.
Còn hai nhiệm vụ cấp AA, một cái là tội phạm bắt cóc, một cái khác là đi làm vệ sĩ.
Nhiệm vụ cuối cùng Lục Thánh trực tiếp bỏ qua, vì hắn cũng không có nhiều thời gian chạy đi làm bảo mẫu cho người khác.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lục Thánh đã có quyết định.
“Vậy thì hai cái này đi, giúp ta đăng ký một chút.”
Lục Thánh đưa thẻ sinh viên của mình cho Trương Kỳ đăng ký nhiệm vụ cho hắn.
Thẻ sinh viên mà Lục Thánh đặt ở quán mì đã sớm được hắn chuộc lại. Trước khi đi ông chủ còn nhiệt tình hoan nghênh hắn lần sau lại đến.
“Được rồi.”
Trương Kỳ tiếp nhận thẻ sinh viên của Lục Thánh, nàng nhanh chóng làm xong đăng ký nhiệm vụ cho hắn, sau đó lại đem tư liệu nhiệm vụ gửi qua cho hắn.
Thừa dịp Lục Thánh cúi đầu xem tư liệu, Trương Kỳ len lén đưa mắt quan sát nam sinh nổi tiếng trước mặt mình.
Nam sinh này có lông mày rậm rạp mà chỉnh tề, sống mũi như tàu cao tốc, làn da trắng nõn hơn nữa còn rất nhẵn nhụi.
Lúc hắn cúi đầu nàng có thể nhìn thấy hàng lông mi, còn có đường nét khuôn mặt rõ ràng trong sáng.
Tuy rằng như thế cả người hắn lại không có một chút nữ tính, ngược lại còn có vẻ cực kỳ dương cương.
Đây là một loại mỹ cảm lạnh như băng mà lại cực kỳ có tính xâm lược, làm cho người ta nhớ tới vũ khí lạnh quý giá treo trên vách tường, có thể thấy được sự hoa mỹ của nó và cũng có thể cảm nhận được sát khí của nó. Hơn nữa nó còn tràn ngập sắc thái truyền kỳ.
Đây chính là Đại ma vương quét ngang các Thánh võ đại!