Tiêu Nhã Nhiên thông qua kính chiếu hậu len lén đánh giá người trẻ tuổi toàn thân đều tràn ngập sắc thái thần bí đang ngồi phía sau.
Lục Thánh ngồi dựa vào cửa sổ xe cảnh sát, im lặng nhìn xem phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa sổ.
So sánh với thân ảnh bá đạo lúc trước lôi kéo con dị thú cấp 7 từ lầu năm nhảy xuống và hắn lúc này, quả thực giống như hai người khác nhau.
Dường như cảm nhận được ánh mắt có chút kỳ quái của Tiêu Nhã Nhiên, Lục Thánh quay đầu nhìn xem Tiêu Nhã Nhiên cười cười.
Tiêu Nhã Nhiên lập tức đỏ bừng cả mặt, nhanh chóng thu hồi ánh mắt chuyên chú nhìn về phía trước.
Để che giấu sự xấu hổ của mình nàng còn đặc biệt mở miệng nói: "Lục tiên sinh, ngài có thể ở lại thành phố Nam Bình lâu một chút không, vì buổi tối chúng ta có tiệc mừng công.”
“Không cần. Lúc tới ta đã mua vé đi rồi, chậm trễ sẽ không kịp.”
“Vậy thôi.”
Tiêu Nhã Nhiên có chút thất vọng, nhưng nàng vốn cũng không có hy vọng quá lớn.
Đột nhiên Tiêu Nhã Nhiên nhớ lại vừa rồi Lục Thánh đã nói cái gì.
Lúc đến đây hắn đã mua vé đi rồi sao?
Tiêu Nhã Nhiên có chút mơ hồ, vẻ mặt nàng nhìn như trấn định nhưng kì thực chân ga dưới lòng bàn chân bất tri bất giác đạp mạnh, con số trên đồng hồ tốc độ cũng điên cuồng tăng lên như trái tim nàng.
Điều đó nói lên cái gì?
Điều đó nói rõ Lục Thánh trước khi tới đây cũng đã có nắm chắc rất lớn, có thể trước khi chuyến tàu cao tốc tiếp theo khởi hành sẽ đem con dị thú cấp 7 này giải quyết xong.
Như vậy hắn đối với thực lực của mình có bao nhiêu tự tin thì mới có thể có làm được như vậy?
Tiêu Nhã Nhiên có cảm giác vô cùng kinh hãi, trong lòng nàng dậy sóng mãnh liệt.
Vì Tiêu Nhã Nhiên đang lái xe nên Lục Thánh cũng lười hỏi nàng.
Hắn đang suy nghĩ chuyện dị thú vừa rồi.
Tuy rằng sự tình đã giải quyết, nhưng nguyên nhân của chuyện này đáng để cho hắn phải suy nghĩ sâu xa.
"Một con dị thú cấp bảy đang yên đang lành làm sao sẽ từ lỗ hổng tiền tuyến rò rỉ xuống chạy đến thành phố Nam Bình?"
“Dĩ vãng cũng không phải chưa từng xuất hiện chuyện này, nhưng thực lực dị thú lọt vào cũng không tính là mạnh, hơn nữa nhiều nhất dị thú cũng chỉ có thể chạy vào mấy trăm km là đã bị quân bộ cùng hiệp hội võ giả liên thủ đánh chết.”
“Lần này sở dĩ quân bộ không ra tay nguyên nhân chủ yếu là do dị thú ở tại vị trí quá sâu, hơn nữa nó còn xuất hiện quá đột ngột, cơ hồ không có bất kỳ dự báo nào xuất hiện ở thành phố Nam Bình. Chuyện này thật sự rất quỷ dị.”
Lục Thánh lấy điện thoại di động ra và lên mạng tìm kiếm mấy từ then chốt, kết quả liền nhảy ra một đống lớn tin tức.
[ Gián điệp của Sư quốc nhập cư trái phép! Dị thú đột nhập Long quốc! ]
[ Long Sư chi tranh lại có manh mối? ]
[ Phân tích các sự kiện dị thú xâm lấn! Đây là âm mưu hay là chân tướng sự thật? ]
Lục Thánh quét nhìn một vòng, trong lòng hắn đại khái đã có chút phán đoán.
Khi nhớ tới cảnh tượng đổ nát tĩnh mịch của văn minh võ đạo vào một vạn năm sau và thế giới nhân loại đã hoàn toàn sụp đổ, Lục Thánh bỗng nhiên sinh ra một cỗ lửa giận cùng phiền não khó hiểu đối với chuyện nội bộ nhân loại lục đục với nhau.
Hắn tựa như muốn nói: Lão tử vì tương lai nhân loại mà mỗi ngày liều chết liều sống, vậy mà đám đồng đội heo các ngươi lại ngày ngày ở phía sau làm cho nội bộ phân liệt! Bà mẹ nó, các ngươi muốn chết đúng không?
Tuy nhiên loại cảm xúc này tới nhanh mà đi cũng nhanh, chủ yếu là do thực lực của Lục Thánh còn không đủ.
Nếu như một ngày nào đó hắn có đầy đủ thực lực, vậy hắn tự nhiên chỉ có một ý nghĩ, đó là ấn chết tất cả!
Phù......
Lục Thánh phun ra một ngụm trọc khí, dần dần bình phục cảm xúc táo bạo trong lòng, trở về sự bình tĩnh thường ngày.
Leng keng!
Lúc này điện thoại di động trong tay Lục Thánh phát ra âm thanh nhắc nhở của tin nhắn.
Lục Thánh cầm lên nhìn, thần sắc giật mình, rồi lại nhanh chóng thả lỏng.
Nhiệm vụ cấp AA hung thủ bắt cóc đã hoàn thành, không cần đi nữa!
Thiếu đi một nhiệm vụ nhưng cũng tốt, đỡ cho ta phải tự mình đi một chuyến tay không!
“Lục tiên sinh, ngài có chuyện gì sao?” Tiêu Nhã Nhiên dù đang lái xe nhưng vẫn quan sát sắc mặt Lục Thánh biến hóa, nàng cẩn thận mở miệng hỏi.
Lục Thánh lắc đầu, cười nói: "Không có gì.”
“Vâng.”
Tiêu Nhã Nhiên cũng không hỏi nhiều nữa.
Lục Thánh lại dùng điện thoại di động mở ra hệ thống mua vé tàu trên mạng, hắn bắt đầu kiểm tra vé xe đi tới thành phố Bạch Hà gần đây.
Hai mươi phút sau, Lục Thánh xuống xe trước cửa ga tàu cao tốc.
Xe cảnh sát có chút phô trương nên vẫn gây chú ý.
Lục Thánh cảm ơn Tiêu Nhã Nhiên rồi xách hành lý đi vào ga tàu cao tốc.
Tiêu Nhã Nhiên bình tĩnh nhìn xem bóng lưng Lục Thánh cho đến khi biến mất.
Nàng bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại mà lấy điện thoại di động ra nhanh chóng lên mạng tìm kiếm.
Tân sinh viên Lục Thánh của Thánh võ đại thứ bảy.
Nửa phút sau...
A!!!
Nữ cảnh sát tư thế oai hung, hiên ngang đang đứng bên cạnh xe cảnh sát đột nhiên nhìn chằm chằm vào điện thoại di động với vẻ mặt khiếp sợ, hít vào một hơi khí lạnh.
Một màn này quả thực hấp dẫn không ít ánh mắt chú ý của mọi người xung quanh.
...