Chương 400: Một Màn Chấn Động
Chương 400: Một Màn Chấn ĐộngChương 400: Một Màn Chấn Động
Bịch...
Lục Thánh nhẹ nhàng đáp một chân xuống sân thượng như một con chim lớn.
Nhưng không đợi hai chân hắn rơi xuống đất, lại có một Lục Thánh khác đã hướng về đỉnh của một tòa cao ốc nhảy đi.
Lục Thánh giống như một con bọ chét nhảy đi rất nhanh giữa các tòa cao ốc, phía sau hắn còn có tàn ảnh không kịp tiêu tán.
"Ta mạnh lên quá nhiều."
Lục Thánh âm thầm tính toán trong lòng. Hắn hiện tại ngay cả Phong chi hô hấp pháp đều không có vận dụng, nhưng tốc độ cũng đã nhanh đến mức có thể lưu lại tàn ảnh, ít nhất nhanh gấp đôi so với lúc trước.
Nếu như hắn lại sử dụng phong chỉ hô hấp pháp, tiến vào trạng thái không minh, vận dụng "Tân Nguyệt thần phong" thì hắn cũng không biết tốc độ của mình rốt cuộc có thể nhanh tới trình độ nào.
Bịch...
Lục Thánh nhẹ nhàng rơi vào trong một cái hẻm nhỏ hẻo lánh, làm cho hai nam thanh niên đang đối mặt góc tường đi tiểu giật mình hoảng sợ.
Lục Thánh quét mắt nhìn xem hai nam thanh niên một cái, sau đó liền lao thẳng vào trong nội thành.
Nam thanh niên tóc vàng nhìn chằm chằm tàn ảnh Lục Thánh chậm rãi tiêu tán, hắng giọng mãnh liệt kêu to một tiếng.
"Đậu xanh rau má, chúng ta gặp quỷ rồi!"
Nam thanh niên tóc xanh bên cạnh tức giận đến trực tiếp đá vào mông hắn ta một cước, quát: "Bà mẹ nó, ngươi đái vào quần lão tử rồi kìa!"...
Trên làn đường, Lục Thánh chạy như bay.
Khi hắn chuyển sang phong chỉ hô hấp pháp, những chiếc xe chạy trên đường cao tốc đều bị hắn bỏ lại phía sau.
Vù!!!
Một đạo thân ảnh lao qua như bão táp, cành lá của cây cối bên đường trực tiếp bị cuồng phong thổi cho nghiêng sang một bên.
Dụng cụ đo tốc độ chụp ảnh liên tục lóe ra, nhưng nếu có người điều tra camera thì sẽ phát hiện căn bản không có bất kỳ dấu vết bóng người "Tốc độ bùng nổ cực hạn của ta đã có thể nhanh đến mức ngay cả dụng cụ giám sát cũng không thể bắt được."
"Bình thường tốc độ của tông sư có thể đạt tới 200 km/h, nhưng không có khả năng luôn luôn bảo trì, còn ta thì lại bất đồng."
"Tự nhiên hô hấp pháp" tự động tuần hoàn bên trong cơ thể Lục Thánh. Khí huyết của hắn dâng trào, thể lực của hắn gân như vô cùng vô tận vọt ra từ tứ chỉ bách hải.
Khi Lục Thánh đi tới vùng ngoại ô phía tây thành phố, đến trước nhà xưởng bỏ hoang thì hắn dừng bước lại, trên người chỉ toát ra một tầng mồ hôi mỏng, cũng không thở dốc một chút nào, hô hấp vẫn rất vững vàng.
"Từ khách sạn đến nơi này nếu lái xe đều phải hơn một giờ, nhưng ta chạy không đến hai mươi phút thì liền tới, thật sự là không thể tin nổi."
Lục Thánh hiếm có tự khoe khoang mình một câu, bởi vì kiêu ngạo sẽ khiến người ta lui bước, hắn rất nhanh lại âm thầm định ra cho mình một mục tiêu nhỏ.
"Bước tiếp theo ta phải đuổi kịp và vượt qua tàu cao tốc!"
Lục Thánh đưa mắt nhìn khu nhà xưởng bỏ hoang trước mắt.
Nơi này từng là một khu nhà máy, sau đó bởi vì vấn đề bảo vệ môi trường mà bị chính phủ cưỡng chế đình công, dần dần nó đã biến thành một nơi hoang tàn vắng vẻ.
"Nơi này rất thích hợp để ta kiểm tra quyền lực."
Lục Thánh không dám đi tới võ quán vì hắn sợ sẽ gây ra động tĩnh quá lớn.
Hơn nữa tại thành phố Bạch Hà cũng không có chỗ nào có thể khảo nghiệm ra quyền lực của hắn hiện tại.
Ngay cả hiệp hội võ giả thành phố cũng không được, bởi vì dụng cụ kiểm tra sức chiến đấu của hiệp hội võ giả thành phố có đẳng cấp không đủ, bây giờ vẫn còn bày ra trong phòng tu luyện võ đạo tại nhà Lục Thánh.
Lục Thánh đi nhanh về phía khu nhà xưởng. Sau khi Bất Hủ Kim Thân hoàn thành giai đoạn hai, ngũ giác của hắn cũng tăng cường không ít, nhìn xem hắc ám như ban ngày.
Đêm tối cũng không thể ảnh hưởng hắn mảy may, ngược lại còn cho hắn một loại cảm giác an tâm hơn.
Lục Thánh đi tới một vị trí phía trước khu nhà xưởng, đứng dưới chân tường tỉnh thần lực của hắn lan tỏa ra ngoài như ánh sáng.
Khu công xưởng rộng lớn như vậy mà không có bất kỳ người nào tồn Nơi này thật sự quá hoang vu, ngay cả mèo hoang chó hoang cũng không thèm đến.
Xa xa mơ hồ có ánh đèn chiếu rọi, Lục Thánh liếc mắt một cái liền nhìn thấy hình dáng chiếc xe hơi.
"Có lẽ chỉ là người trẻ tuổi tới đánh dã chiến." Lục Thánh thầm ngHĩ.
Bởi vì khoảng cách quá xa nên hắn cũng không xem xét cẩn thận, vì hắn sợ nhìn thấy hình ảnh nhức mắt, dù sao hắn chỉ đánh mấy quyền rồi liền đi.
"Thử trước lực lượng thuần túy."
Lục Thánh nhìn xem bức tường bê tông cao lớn trước mặt, đôi mắt hắn bình tĩnh, bắt đầu tiến vào thập toàn võ đạo hình thái thứ hai.
Khi Lục Thánh chuẩn bị ra quyền, hắn có thể cảm giác được rõ ràng cơ bắp trên cánh tay phải của mình tựa như có cốt thép quấn quanh.
Sau đó chúng nhanh chóng phân hóa nhỏ hơn, có nhiều lực lượng hơn, xoắn lại từng tầng hỗn hợp.
Đây là cảm giác mà Lục Thánh chưa từng có trước đây.
"Gấp 25 lần sức mạnh, hoặc có lẽ đã đạt tới mức cao hơn!"
Phát lực hằng tỉnh tự động vận chuyển.
Trên bầu trời đêm đầy sao, ánh sao và ánh trăng chiếu lên người Lục Thánh.
Lục Thánh chậm rãi đánh một quyền vào vách tường bê tông trước mặt.
Dù cú đấm này chưa được thực hiện đầy đủ, nhưng không khí chung quanh nắm đấm đã có chút vặn vẹo, giống như tờ giấy trong suốt dần dần nổi lên nếp nhăn.
Đáng tiếc đang là ban đêm nên căn bản không có ai nhìn thấy.
Sau đó một quyền này của Lục Thánh cũng hoàn toàn đánh ra.
Ẩm!!
Một tiếng nổ kinh khủng vang lên, có sóng khí vô hình nhanh chóng quét ra xung quanh.
Vô luận là gã nam nhân mặc âu phục trắng hay là nam nhân trung niên ôm chặt cô bé thì đều bị dọa cho giật mình một cái thật mạnh.
Bọn họ theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tại khu nhà xưởng bỏ hoang cách bọn họ không xa, một tòa nhà xưởng phía cuối bỗng nhiên ầm ầm sụp đổ. Sau đó là tòa thứ hai, tòa thứ ba, ...
Cảnh tượng này giống như có người vô tình đẩy ngã một khối gạch xếp trên mặt đất làm phát sinh hiệu ứng domino.
Bởi vì đang trong đêm tối cho nên bọn họ nhìn không rõ lắm, nhưng do có tiếng nổ cực lớn không ngừng vang lên, còn có nhà xưởng liên tiếp bị đẩy ngã, cho nên tràng diện vẫn cực kỳ chấn động.
Ngay cả nam nhân mặc âu phục trắng cũng bị chấn kinh mà phải quay đầu nhìn xem.