Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 428 - Chương 428: Ta Không Muốn Cha Mẹ Thấy Ta Giết Người!

Chương 428: Ta Không Muốn Cha Mẹ Thấy Ta Giết Người! Chương 428: Ta Không Muốn Cha Mẹ Thấy Ta Giết Người!Chương 428: Ta Không Muốn Cha Mẹ Thấy Ta Giết Người!

Lúc này Song Tử Tinh Cực Đạo vừa mới giải quyết chiến đấu và lần lượt ngồi vào ghế quan chiến của Võ quán Cực Đạo.

"Một quyền miểu sát Vương Hâm?"

Hai người Song Tử Tỉnh Cực Đạo đều sửng sốt một chút, nhưng biểu tình rất nhanh liền trầm tĩnh lại.

"Vương Hâm không vận dụng toàn lực sao? Trách không được." Nam thanh niên anh tuấn tiện tay cầm lấy một chai nước khoáng, vặn mở uống một ngụm, tùy ý nói: "Mệt cho ta trước đó còn hơi chú ý một chút đến tên Vương Hâm này, không nghĩ tới hắn dĩ nhiên là một kẻ ngu xuẩn."

"Nhưng như vậy cũng tốt." Nam thanh niên anh tuấn vừa cười vừa nói: "Lục Thánh của Thánh võ đại thứ bảy biểu hiện ra thực lực càng mạnh, vậy sau khi đánh bại hắn thì hào quang trên người chúng ta cũng lại càng rực rỡ, chỗ tốt trên võ đạo cũng sẽ càng lớn."

Tại một chỗ khác, cô gái đáng yêu Trương Giác của võ quán Siêu Việt yên lặng nhìn xem Lục Thánh, sau đó thu hồi ánh mắt, vẻ mặt có chút lo lắng và khẩn trương, nói: "Cái bóng đen đó... đã lan rộng hơn nữa rồi."...

Ôn Kính Ngôn thắng hiểm, bên phía Thánh võ đại cao hứng giống như lễ mừng năm mới.

Lần này Thánh võ đại có hai người tiến vào top 10, đặt ở trong lịch sử của Thánh võ đại thì cũng là thành tích cực kỳ tốt.

"Có Lục Thánh tại đây chúng ta sẽ có thể trùng kích top 3, thậm chí top 1. Nói không chừng còn có thể sáng tạo lịch sử!" Có sinh viên cũ của Thánh võ đại cười ha hả, nói.

Những sinh viên cũ khác cũng rất vui, ngoại trừ Bạch Hoành Xuyên bị loại sớm ra.

Tên này từ sau khi bị Lục Thánh đánh bại thì võ vận vẫn rất kém cỏi, hào quang có xu thế dần dần ảm đạm.

Lúc này mấy vị tông sư dẫn đội của các Thánh võ đại tâm tình cũng rất tốt, tụ cùng một chỗ thương lượng buổi tối có nên làm chút đậu phộng, uống vài chén trà hay không.

Về phần Lục Thánh hiện tại mới biết được đợt tỷ thí hôm nay đã kết thúc.

Trách không được tại sao lúc trước vị cameraman kia lại nói toàn bộ Hôm nay một ngày, ngày mai trận chung kết thêm một ngày, sau đó là một ngày trao giải gì gì đó.

Cũng không chỉ hai, ba ngày; phỏng chừng kéo dài năm ngày cũng có thể, bởi vì đại hội võ đạo năm nay phải chết một vị tông sư.

Sau đó sẽ là các loại cảnh tượng phong ba, rung chuyển nên mới kéo dài không ít thời gian.

Lục Thánh tùy ý suy nghĩ. Hắn ngồi tại chỗ đợi thêm một lát cho vòng tỷ thí thứ bảy toàn bộ kết thúc.

Lúc này mặt trời đã lặn về phía Tây ngọn núi, ban tổ chức cũng tuyên bố cuộc thi hôm nay đến đây là kết thúc, tám giờ sáng ngày mai lại tiếp tục.

Thật ra buổi tối bật đèn chiến đấu vẫn có thể được, nhưng tại đỉnh núi nhiệt độ vốn đã rất thấp, vào buổi tối thì càng rơi xuống nhiệt độ nước đóng thành băng, dù là thể chất của võ giả cấp sáu nhưng dưới thời tiết giá lạnh như vậy thì thực lực cũng đều phải chịu ảnh hưởng, chớ đừng nói chỉ là những người bình thường kia, buổi tối quay phim trực tiếp thì bọn họ sẽ bị chết cóng.

Sau khi tỷ thí kết thúc, đám người tản ra bốn phía.

Tuyển thủ chiến thắng vòng thứ bảy cùng với thế lực sau lưng mình có quyền ngủ lại đỉnh núi, còn những người khác sẽ không có đặc quyền này.

Ai không muốn bị đông lạnh cả đêm thì liền ngoan ngoãn xuống núi tự mình tìm chỗ dừng chân, ngày mai muốn tiếp tục quan chiến thì chạy lên sớm một chút.

Đám sinh viên cũ của Thánh võ đại cao hứng bừng bừng, vì bọn họ đã rất nhiều lần tại võ đạo đại hội không được ngủ lại đỉnh núi.

Trước kia sinh viên của Thánh võ đại thi đấu xong trong ngày đầu tiên thì liền trực tiếp xuống núi, ngay cả trận đấu ngày hôm sau cũng lười xem, suốt đêm lo trở về trường.

Lục Thánh được an bài vào một gian phòng độc lập, điều kiện cũng không tệ lắm, các loại thiết bị đều đầy đủ mọi thứ, ngay cả wifi cũng có.

Lục Thánh cùng đại đoàn Thánh võ đại đến căn tin ăn cơm. Thức ăn trong căn tin đều do người làm xong dưới chân núi vận chuyển lên, mùi vị không tệ, chỉ là số lượng hơi ít một chút.

Lục Thánh khắc chế việc ăn, chỉ tùy tiện ăn số lượng bằng bảy tám người. Sau đó hắn trở về phòng tắm rửa một cái, rồi nằm ở trên giường loay hoay xem điện thoại di động.

Lục Thánh mở ra danh sách tin nhắn, đầu tiên chính là tin nhắn của Liu Khinh Hòa đửi tới [Quá trâu! Quá trâu! Quá trâu! Lão ca lại lên TV rồi, tranh thủ giành vị trí top 1 toàn quốc nhé!]

Đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc mỗi một lần tổ chức thì đài truyền hình đều sẽ phát sóng trực tiếp, giống như kiếp trước có chương trình thi đấu Thế Vận Hội. Người xem vẫn là rất nhiều, nhất là các võ giả.

Lục Thánh cười cười, hắn đang chuẩn bị tùy tiện trả lời nàng hai câu thì bỗng nhiên nhớ tới cái gì mà nhanh chóng trả lời: [Trận đấu ngày mai ngươi đừng để cha mẹ xem. ]

[Tại sao vậy?]

Lục Khinh Hòa trả lời rất nhanh, mang theo nghỉ vấn.

[Đừng hỏi nhiều, dù sao ngươi đừng nên để ba mẹ xem trực tiếp là được, ngươi cứ tùy tiện dùng mọi biện pháp, nếu như ngươi thật lòng hy vọng cha mẹ tốt. ]

Sự nghiêm túc trong lời nói của Lục Thánh khiến cho Lục Khinh Hòa có chút kinh hãi, nhưng nàng vẫn không buông tha nếu Lục Thánh không nói rõ ràng, nếu không nàng sẽ không nghĩ biện pháp.

Lục Thánh bị Lục Khinh Hòa làm phiền không chịu được, suy nghĩ một chút hắn dứt khoát trực tiếp trả lời.

[Bởi vì ta không muốn cha mẹ nhìn thấy ta giết người trên TV. ]...
Bình Luận (0)
Comment