Chương 429: Biện Pháp Giải Quyết
Chương 429: Biện Pháp Giải QuyếtChương 429: Biện Pháp Giải Quyết
Những lời Lục Thánh nói ra Lục Khinh Hòa hồi lâu không có trả lời.
Đôi mắt Lục Thánh chớp động một chút, nhắn tiếp: [Ta nói đùa đấy, nhưng trận chung kết ngày mai là chiến đấu cấp độ cao, khẳng định sẽ có máu chảy, ta không muốn để cho cha mẹ bị dọa sợ hay vì ta mà lo lắng. ]
[Mà ngươi nhìn thấy cũng không hay đâu, nói không chừng còn để lại bóng ma tâm lý. ]
Lục Thánh rất ít khi đánh nhiều chữ như vậy, vì hắn không thường xuyên giải thích lời nói và hành vi của mình, mà lại càng ít nói đùa.
Khi ba điểm này đều tập hợp đủ thì liền đại biểu chuyện này có vẻ không thích hợp.
Cũng không biết Lục Khinh Hòa có nhìn ra điểm đó hay không.
Sau khi tin nhắn này được gửi đi, Lục Khinh Hòa cuối cùng cũng trả lời.
[Lão ca, ngươi dọa ta nhảy dựng a! Ngươi đừng đùa loại này có được không? Ngươi khiến cho ta tưởng rằng ngươi muốn làm tội phạm giết người đó!]
[Được rồi được rồi, ta sẽ cố gắng bảo cha mẹ ngày mai đừng xem truyền hình trực tiếp. Nhưng bọn họ nhất định sẽ xem lại, khi đó đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, vì hành động này của ngươi chính là làm điều thừa. ]
Lục Thánh không trả lời, bởi hắn cũng biết mình đang làm điều thừa, cho nên lúc hắn vừa mới trả lời tin tức thì liền nghĩ tới một biện pháp giải quyết tốt hơn.
"Ta ngăn không được người khác xem nhưng chẳng lẽ ta còn ngăn không được hình ảnh phát sóng sao?"
Vị trí camera ghi hình trực tiếp đặt trên đỉnh núi Lục Thánh quét mắt là biết. Bởi vì với tỉnh thần lực khổng lồ cấp bảy của hắn, việc phá hư một chương trình phát sóng trực tiếp nho nhỏ chỉ là chuyện dễ dàng.
"Chỉ chờ ngày mai thôi."
Lục Thánh lật lại lịch sử trò chuyện. Gần đây tin nhắn chưa đọc lại nhiều hơn rất nhiều, vả lại hơn phân nửa đều là mới hôm nay.
Đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc vẫn là một cuộc tranh tài rất có quyền uy trong giới võ giả trẻ tuổi, do đó có rất nhiều người đều xem.
Sau khi nhìn thấy Lục Thánh xuất hiện trên TV bọn họ hưng phấn không thôi, thậm chí còn có người ảnh chụp màn hình đăng lên nhóm bạn bè để khoe khoang.
[Hắn là bạn học trung học ngồi cách ta hai cái bàn, là võ trạng nguyên Đăng Long toàn quốc tại kỳ thi tốt nghiệp năm nay, hiện tại đã đánh vào trận chung kết đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc, là nhân vật như thần linh. Quá trâu bò!]
Đây là bài viết từ bạn học cũ của Lục Thánh tại thành phố Bạch Hà.
Lục Thánh cười cười nhấn like bài viết.
Trong nháy mắt mấy chục bình luận nổ tung, Lục Thánh đọc mà chấn động.
[Cố lên nhé Lục Thánh! Mặc dù ta biết ngươi nghe không được, cũng nhìn không thấy lời này của ta, và ta không dám yêu cầu quá xa vời, ta chỉ cầu có thể cùng ngươi ở dưới một mảnh bầu trời, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tin tức có liên quan đến ngươi là ta đã rất thỏa mãn rồi. ]
Nhóm bạn bè này cũng phối hợp gửi thêm 2 tấm ảnh.
Một tấm là ảnh chụp Lục Thánh đang lãnh đạm nhìn chăm chú Vương Hâm ngã hộc máu trên mặt đất với góc nghiêng rất đẹp trai, làm cho người ta có một loại mỹ cảm lạnh như băng, bá đạo tuyệt luân, rất thu hút ánh mắt.
Một tấm khác là Lục Thánh đang ngồi ở trên xe buýt, nhẹ nhàng giơ tay ném đi một quả bóng nhựa màu đỏ.
Lục Thánh trên tấm ảnh thứ 2 có vẻ mặt trong sáng, khóe miệng mỉm cười, ánh mặt trời chiếu lên người hắn giống như khe núi trong vắt lấp lánh phát sáng.
"Trịnh Đan Đan."
Lục Thánh mặc niệm ra cái tên này. Từ lần trước rời khỏi Thành Lương về sau, Trịnh Đan Đan cũng rất ít gửi tin nhắn cho hắn.
Có đôi khi nàng cũng gửi vào đêm khuya, nhưng ngày hôm sau Lục Thánh nhìn thấy đều là biểu hiện tin nhắn đã thu hồi.
Lục Thánh không like, cũng không bình luận, chỉ lặng lẽ lướt qua.
Dưới đây là một bài viết hài hước. Tấm ảnh là góc nhìn đối diện màn hình TV, trên bàn bày ra rượu đỏ cùng thịt nướng, lời văn ghi là "Sau khi hoàn nhiệm vụ trở về nhìn xem học trò mà ta từng dạy chiến đấu tại đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc thật là sảng khoái!"
Người đăng bài chính là Tần Thiệu Quân. Lục Thánh còn ở trong nhóm bạn bè này nhìn thấy bài viết của Đông Tình Tuyết.
Cách chụp ảnh của hai người không kém nhau nhiều lắm, nhưng hiệu quả lại khác nhau một trời một vực, bối cảnh là hình ảnh Lục Thánh ra quyền, tựa đề "Nhìn đi, đây chính là chênh lệch về cảnh giới trang bức!"
Lục Thánh đọc mà muốn cười, nhưng hắn chợt nhớ tới tư liệu phối ngẫu của mình trong không gian mộng cảnh là Đông Tình Tuyết thì lập tức không muốn cười nữa, vội vàng rời khỏi nhóm bạn bè này.
Trong lúc bất tri bất giác, Lục Thánh đã trở thành nhân vật ngôi sao trong nhóm bạn bè, hắn cũng trở thành vướng bận hoặc nặng hoặc nhẹ trong lòng của rất nhiều người.
Lục Thánh tạm thời mất đi hứng thú tiến vào không gian mộng cảnh để tu luyện, vì hắn chưa muốn đi ngủ sớm.
"Ra ngoài đi dạo thôi."
Lục Thánh tiện tay mặc vào một cái áo khoác rồi đi ra khỏi phòng. ...