Chương 449: Lục Thánh Hành Động
Chương 449: Lục Thánh Hành ĐộngChương 449: Lục Thánh Hành Động
Tại vùng ngoại ô tỉnh Kinh Đô, dưới chân núi Hạc Minh sơn.
Bên trong một sơn cốc nào đó trong có dòng sông Thanh Thủy chảy qua, một tòa đại trạch viện kiểu Trung Quốc u tĩnh lịch sự tao nhã đang tọa lạc.
Tỉnh Kinh Đô là nơi tấc đất tấc vàng, nhưng các nhân vật có quyền thế chân chính đều là rời xa phố xá sầm uất.
Lúc võ đạo tại tỉnh Kinh Đô chưa hưng thịnh, nó chính là trái tim của Long quốc. Lại trải qua hơn ba trăm năm, tại vùng ngoại ô tỉnh Kinh Đô, phàm là nơi có chút non nước hay hoàn cảnh không tệ thì đều bị khai phá khắp nơi.
Dưới chân núi Hạc Minh sơn vốn là một nơi thanh u cực kỳ khó được, trong phương viên mười dặm chỉ có một nhà, có thể tưởng tượng người có thể sống ở đây phải có ánh mắt thông thiên như thế nào.
Lúc này bên trong biệt viện Hạc Minh, một nữ tử có, dung mạo tuyệt hảo hơn ba mươi tuổi, phong thái yểu điệu, trên thân khoác trường bào gấm vóc màu tím nhạt. vẻ mặt lạnh lẽo đứng dưới đình viện, ánh mắt gắt gao trừng mắt nam nhân mặc âu phục đen đang hơi cúi đầu trước mặt.
"Liên Tế Bắc chết rồi sao?"
"Vâng." Nam nhân mặc âu phục đen nhỏ giọng trả lời: "Liên tông sư dẫn đội võ quán Cực Đạo tham gia đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc lần này, ngài đã tại đại hội bị người khiêu chiến và bị đánh chết tại chỗ."
"Ngươi coi ta là kẻ ngốc sao?" Nữ nhân tuyệt mỹ lạnh lùng nói: "Liên Tế Bắc có tính cách gì mà ta còn có thể không biết à? Hắn chưa khi nào dám ở trước mặt công chúng tiếp nhận một vị tông sư khác khiêu chiến hết!"
"Đúng là Liên tông sư đã chủ động đáp ứng lời khiêu chiến của đối phương." Nam nhân mặc âu phục đen dừng một chút, giải thích: "Nhưng người đánh chết Liên tông sư chỉ là một vị võ giả cấp sáu."
"Vừa rời khỏi hắn thì cái gì cũng không làm được phải không?"
"Ta không cần lực lượng của võ quán Cực Đạo thì có thể thế nào đây?"
Nữ nhân tuyệt mỹ nghiến răng nghiến lợi nói, cũng không biết là nàng đang nói cho nam nhân mặc âu phục đen nghe hay là nói cho chính nàng nghe.
Nữ nhân tuyệt mỹ cúi đầu nhìn chung quanh như muốn tìm kiếm cái ZÌì Bàn chân trắnn nốn trdn bóng của nàng diẫm lên đá vụn màu vyám đen làm hiện ra một loại mỹ cảm.
Đột nhiên nữ nhân tuyệt mỹ nhớ tới điều gì, nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân mặc âu phục đen trước mặt, lạnh lùng phân phó: "Ngươi giúp ta liên lạc với con trai của Liên Tế Bắc, bảo hắn nhanh chóng trở về nhặt xác cho cha hắn."
"Vâng, phu nhân."
Nam tử mặc âu phục đen gật đầu, xoay người lui ra. ...
"Chính là nơi này."
Lục Thánh xuyên qua cửa sổ xe taxi nhìn thấy mấy chữ to "Cơ sở giải trí Cường Thịnh Thiên Thượng" lấp lánh đèn neonm quay đầu nói với tài xế."Bác tài, dừng ở đây di."
"Năm mươi." Tài xế taxi mỉm cười trêu chọc: "Tiểu tử, mới buổi chiều mà ngươi liền tới đây chơi rồi à?"
Lục Thánh xuống xe, cười cười nói: "Nghe ngươi nói kìa, chơi mà còn phải lựa chọn thời gian sao?"
"Nói cũng đúng, ha ha ha ha... Vẫn là tuổi trẻ tốt hơn a."
Tài xế taxi cười ha hả rồi nhấn ga lái xe đi.
Lục Thánh quay đầu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn xem cửa lớn của cơ sở giải trí trước mặt.
Ánh mặt trời buổi chiều chiếu lên người hắn, dưới chân phủ đầy bóng tối, rất nhanh cái bóng này liền biến mất.
Thân thể Lục Thánh giống như bọt biển hòa tan trong không khí, ánh mặt trời bị chiếu xuống không hề trở ngại.
"Liên thiếu gia!"
Một nam thanh niên mặc áo sơ mi xám vội vã xông vào trong phòng.
Trong phòng này đang có bảy, tám nữ nhân quần áo lộn xộn, trang điểm đậm đà có đứng có ngồi.
Có nàng đang hút thuốc, có nàng thì biểu tình chết lặng nhìn xem ca từ đang lăn nhanh trên màn hình tỉ vi, mùi rượu trong phòng nồng nặc.
"Liên thiếu gia! Điện thoại của ngài!"
Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám cầm trong tay một cái điện thoại di động, tiến lên hai bước dồn dập nói với một nam nhân nửa người nằm trên ghế sô pha.
Nam nhân kia ngẩng đầu lên, hắn đại khái hơn ba mươi tuổi, mái tóc rất ngắn, trên cổ có hình xăm, tướng mạo không tính là đẹp trai. "Nữ sinh trung học phổ thông kia đã bị bắt tới rồi à?"
Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám cúi người ghé sát tai hắn, nhỏ giọng nói: "Là Tố phu nhân gọi tới."
"Hả?!!"
Liên Dạ trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, ánh mắt khôi phục vẻ thanh minh.
"Cút! Tất cả cút ra ngoài cho ta!"
Hắn thô bạo xua đuổi các nữ nhân bên cạnh.
Rất nhanh sau đó toàn bộ nữ nhân đều đi ra, chỉ còn lại nam thanh niên mặc áo sơ mi xám, Liên Dạ và một nam nhân đang lằng lặng ngồi ở một góc, trong tay bưng một ly rượu chậm rãi uống.
"Nhanh đưa điện thoại di động cho ta."
Liên Dạ nhúng tay vào thùng đá trên bàn, hung hăng xoa mặt một cái, sau đó nhanh chóng nói với nam thanh niên mặc áo sơ mi xám.
Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám cung kính đưa điện thoại di động lên, rồi rất biết điều mà xoay người đi ra ngoài.
Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám cẩn thận đóng cửa lại, từ hành lang đi về phía phòng nghỉ.
Lúc hắn đi ngang qua toilet thì bỗng nhiên suy nghĩ một chút rồi gấp gáp bước vào.