Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 451 - Chương 451: Đối Tượng Thử Tay Mới

Chương 451: Đối Tượng Thử Tay Mới Chương 451: Đối Tượng Thử Tay MớiChương 451: Đối Tượng Thử Tay Mới

Rào!!!

Tiếng xả nước trong bồn cầu.

Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám từ trong phòng vệ sinh đi ra.

"Thoải mái."

Hắn thích ý thở ra một hơi, sau đó nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ.

"Không xong rồi, phỏng chừng Liên thiếu gia đã gọi điện thoại xong rồi, ta phải nhanh chóng trở về thôi."

Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám biến sắc, vội vàng lao ra khỏi nhà vệ sinh.

Tại cửa nhà vệ sinh, trước bồn rửa tay, một nam thanh niên cao lớn mặc áo thun đen đang cẩn thận rửa sạch hai tay của mình.

Bên cạnh vòi nước thì đặt một cái túi du lịch màu đen, cũng không biết trong túi chứa cái gì mà có vẻ căng phồng.

Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám rót nước rửa tay, vừa xoa tay vừa tò mò nhìn thêm vài lần về phía nam thanh niên mặc áo thun và túi du lịch của hắn.

Dường như chú ý tới ánh mắt này mà nam thanh niên mặc áo thun đang chuyên tâm rửa tay bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong gương chiếu rọi ra một khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú trong sáng.

"Bóng bowling!"

Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám lập tức sửng sốt, sau đó nhanh chóng rửa tay xong rồi xoay người rời đi.

"Bệnh thần kinh!" Hắn âm thầm mắng một câu: "Đến loại địa phương này mà còn mang theo bóng bowling!"

Nhưng hắn cũng không để ở trong lòng, dù sao còn có chuyện quan trọng hơn đang chờ hắn.

Rất nhanh sau đó nam thanh niên mặc áo sơ mi xám đã trở lại vị trí quen thuộc.

Nhưng chờ hắn đi đến cửa phòng thì tim hắn bỗng nhiên hung hăng đập mạnh một chút.

Chỉ thấy tại cửa phòng đang đứng vài người, đó là bồi bàn của nơi đây.

Mấy người đứng trước cửa phòng, không ai nhúc nhích mà chỉ lo nhìn chằm chằm vào trong phòng, tựa hồ nhìn đến ngây người.

Ánh mắt nam thanh niên mặc áo sơ mi xám nhanh chóng đảo qua từng vết nứt và vết vặn vẹo lớn xung quanh cửa phòng, sau đó nhanh chóng chạy tới hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Bồi bàn quay đầu lại, sắc mặt trắng bệch, bờ môi run rẩy, chỉ tay vào trong phòng.

"Liên thiếu gia đã..."

"Liên thiếu gia làm sao vậy?"

Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám mãnh liệt xông lên, đẩy ra mấy người đang chắn ở cửa để đi vào.

Sau đó hắn liền ngửi thấy một mùi máu tươi nồng đậm làm cho cả người hắn hoàn toàn sửng sốt.

Chỉ thấy trong gian phòng hỗn độn có một cỗ nam thi không đầu đang lằng lặng nằm trên mặt đất.

Mặt đất đầy những vũng máu, nam thanh niên mặc áo sơ mi xám sắc mặt liền trở nên vô cùng trắng bệch, trong đầu lóe lên một khuôn mặt tuấn tú trẻ tuổi mỉm cười, nhẹ nhàng nói với hắn:

"Đó là bóng bowling."

Ong...

Nam thanh niên mặc áo sơ mi xám như bị điện giật, cả người run rẩy, đầu óc trong nháy mắt liền trống rỗng.

Cũng không biết qua bao lâu, một âm thanh tê tâm liệt phế xuyên qua từng tầng hành lang của cơ sở, vang vọng khắp nơi.

"Đầu của Liên thiếu gia không thấy nữa!"...

Lục Thánh nghe thấy tiếng la hét tê tâm liệt phế kia thì quay đầu nhìn thoáng qua.

Hắn cũng không nói gì, vẻ mặt thản nhiên chặn lại một chiếc xe taxi.

"Lên xe đi."

"Bác tài, phiền ngài đưa ta tới ga tàu cao tốc, ta đang vội."

"Được."

Lục Thánh nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế xe taxi, cả người hoàn toàn thả lỏng.

Bên chân hắn đang đặt cái túi du lịch màu đen đựng đầu của Liên Dạ.

Túi này là lúc hắn đi ngang qua phòng tạp hóa tùy tiện mua. thân phận của mình, mặc dù bị người thấy được nhưng hắn không thèm để ý chút nào.

Lục Thánh cũng không lo lắng đối phương sẽ báo cảnh sát gì gì đó, bởi vì toàn bộ quá trình hắn đều dùng tinh thần lực che chắn toàn bộ camera bên trong cơ sở, không có lưu lại bất luận dấu vết gì.

Có người nhìn thấy dáng vẻ của hắn nhưng rồi sao?

Bọn họ không có bất kỳ chứng cứ gì chứng minh hắn đã giết Liên Dạ!

Lui một vạn bước mà nói, cho dù có chứng cứ xác thực thì Lục Thánh cũng không cần lo lắng, bởi vì hắn bây giờ đã là tông sư, mà tông sư phạm pháp sẽ không giống với thứ dân.

Lục Thánh bỗng nhiên cảm thán, cũng không biết nên cảm tạ hay là chán ghét cái quy tắc này.

Nhưng không thể phủ nhận đó chính là "quyền uy".

Xã hội võ đạo tối thượng chính là tàn khốc như thế.

"Điều ta chân chính phải lo lắng vẫn là trả thù đến từ Liên gia."

"Nhưng cũng không sao cả, dù sao giết một cái Liên Tế Bắc là giết, giết thêm một cái Liên Dạ cũng là giết. Liên gia muốn tìm ta trả thù thì đều sẽ tìm ta trả thù, ta không quan tâm giết nhiều thêm một người hay giết ít đi một người."

"Kế tiếp mới là bão tố."

Lục Thánh nhìn xem hai tay của mình, chậm rãi hoạt động mười ngón tay.

Lực trường vô hình của tông sư thoáng phóng ra bám vào bàn tay Lục Thánh.

Xung quanh bàn tay Lục Thánh hiện ra một loại hiệu quả thị giác vặn vẹo, thật giống như thời thời khắc khắc đều có sóng nước vô hình khuếch tán ra bốn phía. ...

"Rất là kỳ diệu, cũng vô cùng mạnh mẽ. So với lực trường của tông sư bình thường còn cường đại hơn rất nhiều, nhưng cụ thể cường đại hơn gấp bao nhiêu lần thì chưa rõ."

Lục Thánh suy nghĩ một chút, không có cho ra đáp án.

Sau khi hắn trở thành tông sư, tông sư duy nhất mà hắn đối chiến chính là Liên Tế Bắc.

Nhưng Liên Tế Bắc chết quá nhanh, căn bản không cho hắn cơ hội thí nghiệm. Lục Thánh Tướng thu hồi lực trường.

Chỉ trong chốc lát, tài xế ngồi ở ghế lái xe đã bắt đầu đổ mồ hôi cả người, có vẻ không được tự nhiên.

Nếu phóng thích tiếp lực trường Lục Thánh sợ là tài xế sẽ trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Tông sư thả ra uy áp cũng không phải người bình thường có khả năng thừa nhận nổi.

"Dù sao ta rất nhanh sẽ biết, vì Liên gia hẳn là sẽ đưa một nhóm đối tượng thí nghiệm thượng hạng tới cho ta!" Lục Thánh tùy ý suy nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment