Chương 461: Hoài Nghỉ Nhân Sinh
Chương 461: Hoài Nghỉ Nhân SinhChương 461: Hoài Nghỉ Nhân Sinh
Bàng Hoài Ngọc đi qua đi lại giữa cây hoa và con đường, đột nhiên thần sắc khẽ động và dừng lại, rồi đi vào một lùm cây bên cạnh.
Một cỗ thi thể có cái cổ vặn vẹo, đã hoàn toàn mất đi dấu hiệu sinh mệnh hiện ra ở trước mặt nàng.
Bàng Hoài Ngọc ngồi xổm xuống, xem xét sơ lược một phen, sau đó thần sắc hơi khiếp sợ đứng lên.
"Có chuyện gì vậy? Một trong những ảnh tử của Võ quán Cực Đạo đã chết. bằng một đòn trí mạng."
"Hắn đã bị tiểu tử Lục Thánh kia giết sao?"
"Ngoài bản thân hắn ra thì còn có thể có ảnh tử khác không?"
Giọng nói trong bông tai mang theo vài phần thán phục: "Xem ra thực lực của tiểu tử Lục Thánh này rất không tệ. Cũng đúng thôi, dù sao hắn cũng là yêu nghiệt có thể một chiêu miểu sát Liên Tế Bắc mà."
"Liên Tế Bắc tuy rằng không quá mạnh, nhưng cũng không phải ảnh tử có thể so sánh được."
Bàng Hoài Ngọc thì lại suy nghĩ nhiều hơn.
Ảnh tử của Võ quán Cực Đạo tuy có thực lực không tính là mạnh, nhưng để dứt khoát lưu loát một chiêu đánh chết như thế thì cũng không phải tông sư bình thường có thể làm được.
Chưa kể đến vẫn là ở dưới mí mắt của Đại Tông Sư Thông Khôi Tinh làm được điểm ấy.
"Có lẽ nào..." Trong lòng Bàng Hoài Ngọc toát ra một cái kế hoạch cùng ý nghĩ lớn mật."Nếu như ta cùng Lục Thánh liên thủ thì có thể bức lui Thông Khôi Tinh hay không?"
"Thông Khôi Tỉnh tuy là Đại Tông Sư, nhưng cũng chỉ mới đột phá không được mấy ngày."
Nhưng ý nghĩ này rất nhanh liền bị Bàng Hoài Ngọc tự mình bóp tắt.
"Cho dù có cơ hội thì ta cùng Lục Thánh không thân cũng chẳng quen, vậy hắn dựa vào cái gì muốn lấy tính mạng cùng ta mạo hiểm."
Bàng Hoài Ngọc một lần nữa giấu đi thi thể, muốn quay đầu lại sẽ thu thập sau.
"Đi tiếp thôi."
Nhưng nàng không đi được bao lâu thì lại lần nữa tìm thấy ở sâu trong Và rồi thần sắc của Bàng Hoài Ngọc hoàn toàn chấn động.
Có thể ở dưới mí mắt Đại Tông Sư Thông Khôi Tỉnh giết một tên ảnh tử thì có lẽ là may mắn. Nhưng giết hai, giết ba cũng không phải là vận khí có thể làm được.
Ảnh Tử của Võ quán Cực Đạo có thực lực yếu hơn nữa thì cũng là nửa bước tông sư cấp 7 trở lên. Vậy mà Lục Thánh lại giết bon hắn như giết gà.
Bàng Hoài Ngọc tự nhận cũng không làm được nhẹ nhàng như thế.
"Hắn rốt cuộc là dạng yêu nghiệt võ đạo gì đây?"
Bàng Hoài Ngọc cúi đầu tự hỏi, mang theo sự tò mò và khiếp sợ chạy nhanh về phía trước.
Rất nhanh sau đó nàng đã đi tới phụ cận địa điểm mục tiêu.
Từ đằng xa Bàng Hoài Ngọc liền nhìn thấy Cực Đạo Thông Khôi Tinh, là nam nhân lúc trước chỉ dùng một ánh mắt liền đem nàng bức lui.
Còn có bảy tên ảnh tử còn lại của Võ quán Cực Đạo. Tám người mơ hồ hình thành một vòng vây, đem một vị thiếu niên cực kỳ trẻ tuổi đứng ở cửa biệt thự vây quanh trong đó.
Bàng Hoài Ngọc đang cân nhắc có nên ra mặt tiến lên nhúng tay hay không thì đám người trong ngoài vòng vây đều di chuyển.
Chiến đấu đã nổ ra, sau đó Bàng Hoài Ngọc thấy được một đoạn hình ảnh khiến cho nàng cả đời khó quên. ...
"Để ta tới giải quyết hắn, các ngươi đi vào lấy đầu cả nhà hắn." Trang Khuê thản nhiên phân phó đám ảnh tử còn lại.
Lần này bọn hắn tổn thất trọn vẹn bốn tên ảnh tử, nếu là trước kia thì hắn tất nhiên sẽ rất kinh sợ, lo lắng khi trở về sẽ bị Võ Thánh trách phạt. Nhưng bây giờ thì không sao cả.
Trang Khuê hít sâu một hơi, huyết đan tròn xoe trong cơ thể hắn xoay tròn, tỏa ra khí huyết cuồn cuộn mãnh liệt như sông ngòi.
Chỉ trong nháy mắt, cường độ khí huyết của Trang Khuê đã vượt qua đỉnh phong trước đây của hắn, hơn nữa còn không ngừng tăng lên.
Ý chí võ đạo gấp 10 lần rót vào toàn thân Trang Khuê, một cột khói báo động vô hình do ý chí cùng tỉnh khí dung hợp mà thành từ đỉnh đầu Trang Khuê bốc lên thằng vào mây xanh.
Khí tràng đáng sợ khuếch tán ra, ánh sáng đèn đường hai bên người Trang Khuê trở nên ảm đạm, vặn vẹo, cảm giác áp lực khủng bố bao phủ toàn trường.
Tran nháv mắt Trana Khuê cảm điác nhị? mình chính là núi sânn. là nhật nguyệt, trên mặt hắn lộ ra sắc thái say mê, nói: "Ngươi hãy đến cảm thụ một chút thực lực của Đại Tông Sư cấp 8 đi."
Đúng lúc này, một trận dao động kỳ dị truyền ra trước mặt Trang Khuê.
Hắn nhìn thấy vị thiếu niên đứng cách đó không xa đang bình tĩnh đạm mạc nhìn mình.
Trong đôi mắt của thiếu niên lóe lên ánh sáng kỳ dị, con ngươi của hắn không biết từ lúc nào đã biến thành màu xám.
Thiếu niên nhẹ nhàng mở miệng nói ra một con số.
"Một!"
Một giây sau, thiếu niên liền biến mất!
Lục Thánh vừa nói xong thì bảy tên Cực Đạo Ảnh Tử đã từ các phương hướng xông về phía vườn hoa biệt thự sau lưng hắn.
Thân ảnh của bọn hắn lướt qua thân thể Lục Thánh và nhảy lên thật cao, nhưng sau đó cả đám bỗng nhiên dừng lại.